Chương 1-2: Thầy trò (2) H

Bị công ngắt núʍ ѵú cọ l ồn d âm, chuẩn bị đ ụ l ồn d âm, vợ liền xuất hiện

“Ưmm… Thầy… a a……”

Tần Hi không ngờ người thầy yêu thương vợ như thế sẽ chủ động hôn cậu, nghĩ đến vợ thầy đang nấu cơm trong phòng bếp, mà cậu lại cùng thầy giáo ái muội ở phòng khách, tim đập như muốn nhảy ra ngoài, liền càng thêm ra sức đáp lại nụ hôn nóng bỏng của người đàn ông.

Ngụy Bình ngậm lấy đôi môi xinh xắn của Tần Hi liếʍ mυ"ŧ liên tục, hai tay cũng bao lấy vυ" lớn xoa bóp mạnh mẽ. Tần Hi bị hôn đến mơ màng, khẽ hé miệng, duỗi đầu lưỡi run rẩy chạm vào đầu lưỡi thô dày của người đàn ông, sau đó nhanh chóng rụt về rồi lại duỗi ra, lặp đi lặp lại, vụиɠ ŧяộʍ khıêυ khí©h như vậy trong nháy mắt đốt cháy du͙© vọиɠ của người đàn ông, Ngụy Bình gầm nhẹ một tiếng, đem đầu lưỡi cứng rắn của mình vói vào miệng cậu dây dưa đưa đẩy, lại kéo đầu lưỡi cậu vào miệng mình liếʍ mυ"ŧ, cho đến khi đầu lưỡi bé trai bị mυ"ŧ đến tê dại mới bỏ qua.

Lúc này cúc áo trước ngực Tần Hi không biết từ khi nào đã bị bung mất, lộ ra áσ ɭóŧ màu hồng phấn, áσ ɭóŧ là loại thắt dây, Ngụy Bình mới nhẹ nhàng kéo, vυ" bự trắng nõn liền bật ra ngoài.

Tần Hi ngại ngùng liếc nhìn hắn, trên cánh môi sưng đỏ ẩm ướt đều là nước bọt.

“Thật ra em chính là muốn đến câu dẫn thầy đúng không, đĩ d âm.” Ngụy Bình nhìn áσ ɭóŧ trong tay, tùy ý để nó qua một bên, hai tay một lần nữa nắm lấy vυ" cậu. Lúc trước cách lớp quần áo, sờ lên không đủ mềm, hiện tại trực tiếp đ ụng vào, cảm giác mềm mại khiến hắn không khỏi cảm thán: “Vυ" em đúng là vừa trắng vừa mềm… Một bé trai như em sao có thể có vυ" lớn như vậy, ở trường như thế nào không nhìn ra?”

“Ở trường học em đều mặc áo bó ngực.”

Tần Hi dựa sát vào l ồng ngực người đàn ông, cặp mông đáng yêu cố ý vô tình mà đ ụng chạm côn t hịt đang gắng sức nhẫn nhịn của người đàn ông, “Em mỗi ngày đều uống sữa bò, vì thầy đó…”

“Phải không, em biết thầy thích vυ" bự sao, hả?” Ngụy Bình ấn ấn núʍ ѵú hồng hào của Tần Hi rồi nói.

“A!” Tần Hi bị kí©h thí©ɧ kêu lên.

“Nhỏ giọng chút!” Ngụy Bình nhanh chóng quay đầu nhìn phía phòng bếp, thấy bên trong máy hút khói đang bật, vợ vẫn đang bận rộn, căn bản không rảnh lo bên này, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, hắn xoay người nghiêng đầu liếʍ vành tai xinh đẹp của bé trai trong l ồng ngực, bé trai khẽ run rẩy, Ngụy Bình khẽ cười ra tiếng, “Như thế nào, núʍ ѵú d âm đãng này rất mẫn cảm?” Nói xong ngón tay hung hăng nắm lấy hai núʍ ѵú ngắt véo.

“A a!”

Tần Hi ngẩng đầu lên, nhanh chóng che miệng mình lại, đợi một lát, mới run rẩy nói: “Thầy, đừng như vậy…a a”

“Khó chịu à?” Ngụy Bình ác liệt mà ngắt núʍ ѵú kéo ra.

“A a…”

Tần Hi ở trong l ồng ngực người đàn ông khó chịu vặn vẹo, sau lưng đều cong lên rồi, nhưng thầy giáo vẫn không chịu buông tha núʍ ѵú nhạy cảm của cậu, cậu sắp chịu không nổi rồi.

“Nói, sướиɠ hay không, đĩ d âm!”

“Sướиɠ… Sướиɠ ạ!”

Tần Hi cuối cùng cũng nói ra, cậu nhón hai chân, mông sắp nhấc khỏi sô pha. Ngụy Bình dứt khoát bẻ hai chân cậu ra, để cậu ngồi trên đùi hắn, mà nơi riêng tư vừa lúc chống đỡ côn t hịt của hắn.

“Phải làm đứa nhỏ trung thực nha!” Ngụy Bình vừa lòng mà hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Tần Hi.

“Thầy, đáng ghét quá!” Tần Hi liếc mắt nhìn người đàn ông, giận dỗi nói.

“Thật không ngờ Tần Hi cư nhiên lại d âm đãng như thế…”

Ngụy Bình cũng không cởi bỏ hết váy của Tần Hi, tay trái hắn chậm rãi hạ xuống, vén váy lên, côn t hịt nho nhỏ cứng rắn của bé trai từ dưới váy lộ ra.

“Tiểu Hi chỉ nứиɠ với thầy thôi…”

Tần Hi cũng thấy được côn t hịt của mình, muốn khép hai chân lại, nhưng người đàn ông lại mạnh mẽ banh rộng, sau khi vuốt côn t hịt cậu vài lần, liền kéo một cái tuột qυầи ɭóŧ cậu ra.

Nhìn lỗ l ồn ướt đẫm đang không ngừng chảy nước, Ngụy Bình đè nén thấp giọng nói: “L ồn d âm ướt nhiều như vậy, thích thầy thế à?”

“Dạ, thích thầy nhất…” Tần Hi vừa nói vừa đem l ồn d âm của mình cọ xát qua lại trên bộ vị phồng lên của người đàn ông.

“Con điếm này…”

Ngụy Bình ngẩng đầu nhìn đồng hồ, vợ hắn nấu cơm khoảng hai tiếng, bây giờ còn khoảng một tiếng nữa, chắc là cũng đủ thời gian, hắn liếʍ hút cần cổ thon dài của Tần Hi rồi ra lệnh: “Đĩ d âm, kéo khóa quần ra, đem c ặc bự thầy móc ra, nhanh lên!”

Tần Hi ngoan ngoãn nghe lời, lúc côn t hịt thô đen bật ra khỏi qυầи ɭóŧ người đàn ông, cậu có chút hoảng sợ.

Lớn quá…

Tần Hi nuốt nước bọt, lớn như thế, l ồn cậu thật sự có thể nuốt vào hết sao…

“Ha ha, em nhìn xem có vừa lòng không?”

Ngụy Bình lại xoa nhẹ côn t hịt Tần Hi vài cái, lúc hắn đặt đầu khấc côn t hịt để lên trên l ồn nhỏ, rõ ràng thấy được bé trai run rẩy, Ngụy Bình cười, “Yên tâm, đĩ nhỏ, trước khi em có thể nuốt được c ặc thầy, thầy sẽ không đâm vào đâu, còn bây giờ, thầy sẽ… như vậy!”

“A!”

Tần Hi hít sâu một hơi, mặc dù côn t hịt người đàn ông không cắm vào, nhưng hắn cứ điên cuồng cọ xát mép l ồn cậu, đầu khấc còn thường đ ụng vào hộŧ ɭε, kí©h thí©ɧ như vậy khiến l ồn d âm của cậu không ngừng phun nước d âm.

“Ướt quá… l ồn non nhiều nước d âm thật, sướиɠ ưmm… a a…”

Ngụy Bình chưa từng thấy qua cái l ồn nào nhiều nước như vậy, hắn cùng vợ lúc trước làʍ t̠ìиɦ đều rất quy cũ, chưa từng chơi những kiểu khác, mà hắn cũng không phải rất ham thích làm việc này, không ngờ sau khi gặp được bé trai này lại kích phát hắn xuất hiện du͙© vọиɠ ngoài ý muốn.

Có lẽ là thân thể đứa nhỏ này thật sự quá mê người đi!

“A a… Thầy… Thầy giáo, cứ chà hộŧ ɭε như vậy, Tiểu Hi sẽ chịu không nổi ưm ưm…”

Tần Hi nhỏ giọng rêи ɾỉ, vợ thầy đang bận rộn trong phòng bếp cách đây không xa, cậu không dám phát ra tiếng quá lớn, nhưng thầy giáo làm quá sướиɠ, mà hộŧ ɭε cậu còn mẫn cảm hơn núʍ ѵú, cứ tiếp tục như vậy, mặc kệ là côn t hịt cậu hay là l ồn d âm đều sẽ bị kí©h thí©ɧ đến cao trào.

Trong lúc cọ xát, đầu khấc vô ý đâm vào lỗ l ồn vẫn luôn run rẩy, kết quả bị mạnh mẽ hút lại.

“Ưmm… Sướиɠ quá… Đầu c ặc bị cắn rồi, thật sướиɠ… A a… Đĩ d âm, thầy muốn đ ụ vào trong, a ưm… Thầy chịu không nổi, a a… C ặc bự muốn đ ụ l ồn d âm!” Ngụy Bình cắn chặt răng, miệng nói lời thô tục, hắn điên cuồng đâm chọc, chuẩn bị tốt để có thể đ ụ vào trong bất cứ lúc nào.

“A a… Đ ụ vào đi… C ặc bự thầy mau đ ụ vào đi, a a a ~~” Tần Hi cũng không quan tâm, hiện giờ rất muốn bị c ặc bự thầy giáo đâm vào.

Ngay lúc mấu chốt này, trong phòng bếp đột nhiên truyền đến giọng nói.

“Chồng!”