Chương 4-5: Mang thai hộ (5) H+

“A… là thế này… bà xã… aaa aa… bé d âm đừng kẹp chặt như vậy… anh đang nói chuyện với vợ… ahhh aaa… bà xã, hôm nay không phải là ngày kỷ niệm cưới của chúng ta à… nên… em có muốn trở về sớm một chút không… anh chuẩn bị cho em… một cái… ưhmm aaa… bất ngờ lớn aaa…”

“Thật không? Ông xã!” Lưu Tuệ Linh đột nhiên đứng lên, đến khi tất cả đồng nghiệp đều nhìn về phía cô mới nhớ ra bây giờ đang là thời gian làm việc, cô ủ rũ ngồi xuống, nhỏ giọng nói: “Ông xã, anh muốn cho em bất ngờ gì vậy?”

“Ừ… em cứ yên tâm chờ là được rồi… em nhất định sẽ rất vui vẻ… Aaa aa… bé d âm lại kẹp chặt chút… c ặc bự sắp bắn rồi… ahhh aaa…”

“Cảm ơn anh, ông xã…” Lưu Tuệ Linh vui đến rớt nước mắt, run rẩy mà nói cảm ơn, tự động bỏ qua chuyện bây giờ chồng cô đang làʍ t̠ìиɦ với người khác.

Không ngờ chồng cô vẫn còn nhớ rõ ngày kỷ niệm cưới của bọn họ, cô thật sự rất cảm động. Thời gian dài mờ mịt nháy mắt biến mất, cho nên vì có thể cùng chồng trải qua ngày kỷ niệm cưới một cách ngọt ngào, cô quyết định xin nghỉ chiều nay để đi làm đẹp, đổi một bộ quần áo mới, định cho chồng cô chút bất ngờ.

Sau khi đã làm xong mọi chuyện, Lưu Tuệ Linh cầm theo bánh kem đi về nhà. Vì hôm nay cô quên mang theo chìa khóa, nên trước đó cô đã báo cho chồng đại khái thời gian mình về nhà, bây giờ chỉ cần ấn chuông cửa là được.

Sau khi chuông cửa vang lên, bên trong truyền đến giọng nói của chồng cô: “Cửa không khóa, trực tiếp mở ra là được…”

Ha hả, còn làm bất ngờ à! Lưu Tuệ Linh âm thầm vui vẻ, như vậy xem ra chồng cô vẫn còn rất lãng mạn! Cô mang theo tâm trạng vui vẻ mở cửa, đập vào mắt là hai thân thể trắng bóng chồng lên nhau tận tình đ ụ đ ịt ngay đối diện cửa.

Nửa người Trình Nguyên Đông nằm trên mặt đất, hai chân chống đất, điên cuồng đâm thúc, c ặc bự điên cuồng đâm chọc vào bên trong lỗ l ồn. Mà An Nhiên lúc này đang dang rộng hai chân ngồi trên người người đàn ông, hai tay ôm lấy đầu hắn, hai núʍ ѵú bị người đàn ông dùng sức ngắt nhéo, bắp chân run rẩy, nước d âm phun ra văng tung tóe đầy đất.

“Bà xã… hôm nay là ngày Nhiên Nhiên rụng trứng… ông xã đã đ ụ cậu ấy cả ngày rồi… hôm nay cậu ấy nhất định sẽ mang thai… bà xã mau nhìn đi… c ặc bự của ông xã đ ụ l ồn đĩ d âm này chảy đầy nước rồi… có phải ông xã rất lợi hại không… có phải hay không… aaa aaa… bà xã có bất ngờ không…”

“Bà chủ… chị yên tâm… Nhiên Nhiên đã… đã cảm giác được hôm nay nhất định sẽ… sẽ mang thai… ông chủ đã bắn rất nhiều vào trong… ưhmm aaa… rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong tử ©υиɠ Nhiên Nhiên… l ồn d âm Nhiên Nhiên sướиɠ muốn chết rồi… aaa aaa…”

“Con điếm này lợi hại quá… sướиɠ chết anh rồi… l ồn đ ụ thật phê… anh chưa từng thấy cái l ồn nào biết mυ"ŧ c ặc như vậy… aaa aaa… nứиɠ chết mất… bà xã… l ồn em lỏng cũng không sao… em mời được con điếm lẳиɠ ɭơ có cái l ồn khít này là được rồi… ưmm ưmm… sướиɠ quá aaa… ông xã yêu em lắm… bà xã… vì anh mà tìm được con đĩ dâʍ đãиɠ như vậy… ông xã cảm động muốn chết… ông xã nhất định sẽ cố gắng nỗ lực đ ụ cái l ồn d âm của bé đĩ này… phê quá aaa… nước d âm chảy nhiều quá… ướt hết phía dưới anh rồi… cục cưng dâʍ đãиɠ quá… aaa aaa… anh thích chết mất… cục cưng… đ ụ chết em… đ ụ nát l ồn d âm của em…”

“A a a… em sắp bắn nữa rồi… c ặc bự ngài sắp chọc thủng l ồn Nhiên Nhiên aaa… aaa aaa… không chịu nổi, muốn bắn… em bắn… aaa aaa aa…”

“Aaa! Sướиɠ quá… cho em… tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều cho em hết… bắn… bắn aaa!”

Trình Nguyên Đông đột nhiên dựng thẳng eo, ở trước mặt vợ bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ một đợt lại một đợt vào tử ©υиɠ An Nhiên, bắn thật lâu thật lâu, lâu đến nước d âm An Nhiên đã ngừng phun mà hắn vẫn còn giữ nguyên tư thế bắn tinh.

“Bộp!”

Bánh kem trong tay người phụ nữ rơi xuống nước d âm ướt sũng trên mặt đất, bắn lên tung tóe tựa như pháo hoa.

Trời không phụ lòng người, An Nhiên đã mang thai ngay ngày hôm đó. Lưu Tuệ Linh cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra, dù trong lúc mang thai, chồng cô vẫn sẽ giở trò với An Nhiên, lúc cô nhìn đến thì sẽ có chút thu liễm, lúc không thấy chắc là sẽ không quan tâm mà c hịch ngay.

Lưu Tuệ Linh thở dài, thôi, chỉ cần cơ thể An Nhiên không có vấn đề gì, cô cũng không nói gì được. Dù sao chỉ cần An Nhiên sinh con xong, tất cả đều sẽ kết thúc.

Mấy ngày trước ngày dự sinh, Lưu Tuệ Linh tan làm về nhà, thế mà lại nhìn thấy chồng cô đang vừa bú ʍúŧ vυ" An Nhiên vừa đ ịt l ồn cậu, Lưu Tuệ Linh tức giận mắng to: “Ông xã, anh đang làm cái gì! An Nhiên đã sắp sinh rồi, anh vậy mà còn dám làʍ t̠ìиɦ với cậu ấy!”

Trình Nguyên Đông vẻ mặt si mê vừa bú vừa mυ"ŧ hai núʍ ѵú, núʍ ѵú bị kí©h thí©ɧ bắn ra từng dòng sữa đều bị hắn nuốt hết vào bụng, hắn lẩm bẩm nói: “Anh cũng không có cách nào… vυ" bé d âm đột nhiên bị trướng… hơn nữa l ồn em ấy cũng rất ngứa… nên anh mới không thể không đ ụ em ấy… ưmm ưmm… sữa ngọt quá…”

“A a aa… l ồn d âm sướиɠ quá… ưhmm ưmm…” An Nhiên ưỡn cái bụng to rên rĩ dâʍ đãиɠ, lúc này cậu đang ngồi trên đùi người đàn ông nâng lên hạ xuống, l ồn nhỏ bị c ặc bự thúc chảy nước d âm liên tục.

“Aaa aa… cục cưng đã sắp sinh bé con rồi… l ồn d âm vẫn còn khít giống như trước… đúng là con điếm đĩ thỏa… bà xã đừng lo lắng… ông xã đ ụ Nhiên Nhiên lần cuối thôi… đ ụ l ồn d âm bé cưng… ahhh aaa… đĩ d âm sướиɠ không hả… vυ" lại bự hơn rồi… để anh bú hút hết sữa… ưmm ưmm… aaa aa…”

“Sướиɠ… sướиɠ quá… aaa aa… Nhiên Nhiên sắp bắn… a a a… Đau quá! Em… em hình như sắp sinh rồi…”

“Cái gì!”