"Em gái, cưng ngốc sao? Nếu chị đây là một người đàn ông chị đây chắc chắn sẽ không thích cưng, trước không lồi sau không vểnh, lại không thích trang điểm và ăn mặc. Còn nữa, nhà họ Hứa cũng không tính là nhà giàu có gì, cưng dựa vào cái gì buộc trái tim đàn ông? Chân thành à? Cái đấy chỉ có trên phim thôi!”
"Mình tin tưởng cậu ba Cố."
Cô có chút cố chấp nói.
Cô tin chắc rằng trên thế giới vẫn cần sự chân thành hơn, nhưng cô không biết mình cậu ba Cố chính là giống như trên phim.
Buổi tối tan học, Cố Hàn Châu thật sự đến đón cô, vì thế Bạch Hoan Hoan đã cười nhạo cô.
Sáng hôm sau lớp chuyên ngành chỉ có một tiết, vừa kết thúc Bạch Hoan Hoan liền đi tới cửa lớp học.
Cô ấy là sinh viên năm cuối, đang chuẩn bị đi thực tập.
Cô ấy đã nộp đơn vào một công ty và yêu cầu cô đi phỏng vấn lúc 10 giờ hôm nay.
Cô ấy cảm thấy đi một mình nhàm chán nên đã kéo cô theo.
Cuối cùng, họ đứng trước một tòa nhà nguy nga.
“Tập đoàn J.C? Là tập đoàn tài chính kinh tế mà báo chí đưa tin trước kia, là tập đoàn đột nhiên xông vào Đế Đô hợp tác với các tập đoàn trong và ngoài nước?”
"Chính xác! Nghe nói người lãnh đạo rất bí ẩn, hình như là một ông lão ở nước ngoài. Lai lịch của đối phương không nhỏ, chỉ trong một năm đã có thể xưng bá ở Đế Đô, chứng tỏ thế lực rất hùng hậu.”
Bạch Hoan Hoan kích động nói.
"Cậu ba Cố..."
Trong lúc Bạch Hoan Hoan đang nói, Hứa Ý Noãn đột nhiên nói một câu không đầu không đuôi.
Cô ấy nhìn theo tầm mắt Hứa Ý Noãn thì thấy một chiếc xe chạy vào hầm đỗ xe.
"Đó là xe của Cố Hàn Châu, chẳng lẽ anh ta làm việc ở đây?"
"Đi xem thử, cậu là vợ sắp cưới của anh ta mà, cũng có quyền biết anh ta làm việc ở đâu có phải hay không?"
Bạch Hoan Hoan cũng muốn nhìn xem Cố Hàn Châu trong truyền thuyết này trông như thế nào.
Bọn họ đi vào hầm, xe của Cố Hàn Châu cũng dừng lại.
Khương Hàn đưa văn kiện cho anh rồi báo cáo ngắn gọn công việc cả một ngày.
"Đất ở vùng ngoại ô phía đông đã được thu mua thành công, chỉ chờ khởi công. Nếu kiểm tra an ninh không có vấn đề gì, thì cuối tháng này sẽ động thổ, xây dựng khu nghỉ mát. Ngoài ra, 11 giờ có hội nghị họp qua video với công ty đầu tư M ở nước ngoài..."
Khương Hàn còn chưa nói hết, khóe mắt đã thoáng nhìn thấy Hứa Ý Noãn.
"Cậu chủ, là cô Hứa."
Cố Hàn Châu cũng không hiểu tại sao ở chỗ này lại nhìn thấy Hứa Ý Noãn.
"Sao anh lại ở đây?"
Hứa Ý Noãn hoài nghi hỏi trước.
"Cậu chủ ở đây..."
Khương Hàn còn chưa nói hết, cô đã mở miệng trước một bước.
"Anh làm việc ở đây đúng không? Anh mỗi ngày đều mặc âu phục, đi làm đúng giờ, còn có một thư ký, vậy chắc là giám đốc hay là trưởng phòng gì đó! ”
“Giám đốc? Trưởng phòng?”
Khóe miệng Cố Hàn Châu giật giật, anh giống giám đốc lắm sao?
"Hì hì, đàn ông của tôi thật lợi hại! Anh giỏi nha, thăng chức tăng lương rồi mời tôi ăn một bữa cơm lớn đi!”
Hứa Ý Noãn tiến lên vỗ bả vai, cổ vũ anh.
Cô không cầu đại phú đại quý, chỉ cầu bình an.
Hơn nữa, cho cô mười bộ não phát huy trí tưởng tượng, cô cũng không thể nghĩ ra tổng giám đốc tập đoàn này là Cố Hàn Châu.
Tất cả mọi người đều biết, quyền thừa kế nhà họ Cố đã giao cho con trai lớn, về phần đứa con thứ ba này, bởi vì một sự cố ngoài ý muốn mà dẫn đến hủy dung, tính cách cổ quái, ngay cả vợ cũng không tìm được.
Người như vậy, làm sao có được một tập đoàn thuộc về mình?
Nói ra sẽ dọa người mất!
Cho nên cô đương nhiên cho rằng Cố Hàn Châu tới đây làm việc, nhiều lắm là một vị trí không tồi.
Trong lòng cô cảm thấy may mắn, cũng may công ty không vì dung mạo của anh mà cự tuyệt anh, chứng minh người đàn ông nhà cô rất có năng lực, mới có thể thuyết phục được người ta.
Đó là một điều tốt, đáng tự hào!
"Được, tiền lương sau này của tôi đều giao cho em giữ."
Anh không nói rõ thân phận, sợ sẽ dọa nhóc con này.
Cô muốn sống một cuộc sống yên bình, vậy sẽ cho cuộc sống như vậy, chỉ cần cô vui vẻ ở lại bên cạnh anh là được rồi.
Anh nhìn cô với ánh mắt đầy cưng chiều.