chương 36

Chương 36: Ngàn Hô vạn gọi nước mới đến

Hàn thiên Nhã mặc kệ hắn nắm tay mình kéo đi.

Tô Mạch Tề có chút kinh ngạc vì cô không bài xích sự đυ.ng chạm của mình, đuôi lông mày khẽ nhếch lên một chút vui mừng.

Dọc đường đi Hàn Thiên Nhã luôn dùng ánh mắt tò mò nhìn xung quanh thật giống như Lưu viên ngoại mới vào Đại Quan Viên.

Hai bên đường đều có một hàng nhân viên mặc lễ phục nghiêm túc đứng đó, cô bỗng ý thức được trên người mình hiện tại đang mặc một bộ đồng phục học sinh giản dị đến mức nào, thậm chí cô còn cảm thấy mình có chút quê mùa không phù hợp với hoàn cảnh.

Ngay thậm chí Tô Mạch Tề cùng là mặc tây trang thẳng thớm, bên trong là áo sơ mi màu lam nhạt, ngoài cùng là áo choàng dài. Nhìn qua có thể thấy được giá trị xa xỉ.

Dáng người Tô Mạch Tề rất tốt, cho dù trên người tầng tầng lớp lớp quần áo cũng không thể che đi cơ bắp kia. Vai rộng, chân thon dài, gương mặt hoàn mỹ, dàng người này không đi làm người mẫu quả thực là lãng phí tài nguyên, cô phụ tâm ý của thượng đế ban tặng.

Hàn Thiên Nhã nuốt nước bọt trong miệng, trong lúc di chuyển hai chân không tự chủ ma xát, hoa huyệt run rẩy, cô nghĩ đến buổi trưa cách đây không lâu được hắn khẩu giao đến triều xuy, cảm giác đó thật sự là cực hạn khaois cảm khiến cô nhớ mãi không quên.

Cô đột nhiên lắc đầu thanh tỉnh bản thân, Cô đang nghĩ cái gì vậy chứ?

Đi thang máy đến tầng ba, nhìn một vòng từ đầu đến cuối hành lang cô mới chân thực cảm nhận được đâu mới là nhà giàu thực sự, đâu mới là phòng víp 8888.

Dọc hai bên hành lang là một hàng nhân viên phục vụ mặc tây trang trông giống như là vệ sĩ, Sau khi nhìn thấy Tô Mạch Tề liền cúi đầu “ Chào Tô tổng”

Tô Mạch Tề hơi gật đầu, tay kéo cô đi đến cuối hành lang.

Hàn Thiên Nhã lại tiếp tục nuốt nước bọt, nhìn trận thế này thì có khác gì hoàng đế đi tuần chứ.

Cửa phòng hạng sang từ từ mở ra.

Lọt vào tầm mắt cô chính là cảnh tượng “ Kim bích huy hoàng” Phòng víp to như vậy bày một hình tròn có đường kính tầm sáu, bảy mét. Có không ít người ngồi trên bàn, đang nói chuyện sôi nổi.

Cô nhìn lướt qua một chút, trong nháy mắt liền giống như ruà rụt đầu, trốn phía sau lưng hắn. Không phải chỉ là tụ tập bạn bè thân thiết thôi sao? Tới tụ tập tại khách sạn năm sao liền không tính, nhưng mà lại còn ngồi phòng víp. Hơn nữa, hiện tại cư nhiên những ngồi ở đây đều là những người nổi tiếng thường hay xuất hiện trên TV, tạp chí, đây đều là những chính khách nổi tiếng a.

“ Ôi trời! Mạch Tề, cậu chính là ‘Ngàn hô vạn gọi nước mới đến’ a!” Một người trong số họ cao giọng nói.

“ Xin lỗi, thời gian gần đây có chút bận” Tô Mạch Tề cười cười đáp lười, kéo ghế ra làm động tác mời Hàn Thiên Nhã ngồi xuống.

Những người khác tất nhiên là không thể bỏ qua một màn trước mắt, bắt đầu dùng giọng điệu âm dương quái khí dò hỏi Tô Mạch Tề về quan hệ của hai người họ.

“ Hiện tại còn mặc đồng phục, Mạch Tề, bọn tôi vẫn luôn không thấy cậu đi tìm phụ nữ, nguyên lai là bời vì ‘ kim ốc tàng kiều’ giấu một tiểu nha đầu nhỏ tuổi, lớn lên cũng thực sinh đep, phát dục….Ai da!”

Người đàn ông ngồi bên Tô Mạch Tề còn chưa nói hết câu đã bị Khuỷu tay của Tô Mạch Tề huých mạnh một cái vào bụng, đau đến nỗi liên tục kêu rên.

Hàn Thiên Nhã có chút khẩn trương nắm chặt làn váy, Tất cả những người ngồi ở đây đều đang dùng ánh mắt tò mò cùng nghiên cứu nhìn cô chằm chằm. Cô có cảm giác như mình chính mình là động vật trong vườn bách thú bị người khác quan sát không khác gì mấy con vật trong đó.

“ Đừng nghĩ nhiều, em ấy chỉ là một học sinh của tôi thôi”

“ Học sinh của cậu? Công ty cậu gần đây thiếu việc làm sao? Tổng tài không làm cậu lại giở trò đi làm thầy giáo gì chứ?”

Bọn họ tỏ vẻ khó hiểu, Tô Mạch Tề thì nhẹ nhàng hớp một miếng trà, rồi tiếp tục im lặng không có ý định nói tiếp.

“ Sao lại uống trà? hôm nay uống rượu! Mau, mau tới rót rượu cho Tô Tổng, hôm nay chúng ta phải chuốc say Tô Tổng”

Người phục vụ liền cầm chai rượu vang chuẩn bị rót vào ly rượu trước mặt Tô Mạch Tề, nhưng không nghĩ đến lại bị Tô Mạch Tề ngăn cản động tác.