Chương 2: Cuộc động phòng giữa Mục Sam và Hiên Viên Khải

Về phần Hiên Viên Khải thì anh luôn đi theo sau Mục Sam, chỉ sợ anh vừa rời khỏi y sẽ bị người đàn ông khác cướp mất. Vì say nên Mục Sam đi mà ngã qua ngã lại làm anh lo chết đi được. Anh thật sự rất muốn lại mà đỡ lấy tay của y rồi đem vác về phòng. Song anh đành nhịn xuống bởi vì anh muốn nhìn thấy bộ dáng đáng yêu của y khi say rượu, hai má ửng hồng làm cho anh không thể nào kìm chế lại du͙© vọиɠ gần như tuôn trào của mình.

Đột nhiên y đυ.ng phải một người đàn ông làm y ngã ra sau, cũng may người lái tàu rất điêu luyện chứ nếu mà tàu nghiêng qua ngã lại thì có nước y ngất xỉu luôn. Thấy y vất vả như vậy anh đành phải chạy đến đỡ lấy y, bế y lên kiểu công chúa mà đi về phòng của cả hai người. Y thấy anh liền vui cười hỏi:

- Khải sao em lại ở đây? Chẳng phải giờ này em nên cùng với em gái anh hạnh phúc à?

- Đừng kêu em nữa, nghe thực ghê, gọi một tiếng anh đi!- Hiên Viên Khải lạnh giọng ra lệnh cho Mục Sam.

- Nhưng anh lớn tuổi hơn em mà~~~~~ lại còn là anh vợ của em... á aaa.

Anh bế sốc y lên làm y sợ hãi dùng hai tay ôm chặt lấy cổ anh chỉ sợ buông ra sẽ té xuống mà chết. Nhìn thấy tình trạng chật vật của y mà khoé miệng của Hiên Viên Khải tạo nên một độ cong tuyệt hảo.

- Kêu một tiếng anh yêu thì anh sẽ không bỏ em xuống. Nào kêu nhanh đi nếu không anh sẽ đổi ý đấy.

Lúc này vì đã say nên y cũng không biết trời trăng mây gió gì. Y chỉ biết một khi y không nghe lời anh thì y sẽ té thật đau. Y bĩu môi, uỷ khuất nhìn anh.

- Anh yêu~~~~~~ Đừng có thả em xuống đột ngột nha... té rất là đau đó.- Lúc này anh mới vui vẻ mà ôm chặt lấy y mà bế về phòng động phòng hoa chúc.

Bước vào phòng, đặt Mục Sam xuống giường, Hiên Viên Khải khom người xuống hôn lấy hôn để y. Anh mυ"ŧ, cắn, ngấu nghiến đôi môi đỏ mọng mời gọi người ta đến hành hạ. Đợi đến khi y không còn chút dưỡng khí nào anh mới luyến tiếc rời khỏi nó. Anh cởi từng chiếc cúc áo. Hôn lên chiếc cổ trắng đánh dấu chủ quyền, mυ"ŧ lấy hai tiểu anh đào trước ngực

- Ưʍ... ân Khải dừng...aaa.

Anh di chuyển lực chú ý xuống dưới, bắt đầu cởϊ qυầи của y.

- Đừng... xin em Khải dừng lại đi.

Y khóc lóc cầu xin anh. Hai hàng lệ lăn dài trên má. Thấy vậy anh hôn lấy môi của y, đợi đến khi hai người hôn xong thì anh cũng đã cởi được qυầи ɭóŧ của y xuống.

- Đừng nhìn mà...- Nói rồi y lấu tay che lại tiểu huyệt của mình, nơi dư thừa trên cơ thể nam tính của mình.

- Em đừng có lo lắng, anh sẽ dịu... dàng. -Anh nhìn thấy cũng hơi ngạc nhiên nhưng dù sao anh cũng là bác sĩ chuyện này không lạ lẫm gì lắm.

Anh cũng hiểu được lí do tại sao trước đây y luôn xa lánh mọi người. Tất cả cũng tại cái thân thể song tính của y làm cho y khép mình với thế giới. Y nghĩ ai cũng xem mình như quái vật. Nhưng không, anh lại yêu thích y nhiều hơn.

- Cho dù em có như thế nào anh cũng sẽ yêu em....

Anh tiếp tục công việc của mình...

- Ân... aaa um Khải .... Dừng lại...

- Mệt chết... đừng làm nữa mà..

- Hức hức thật không chịu nổi nữa đâu.

Mục Sam ngất đi, hai dòng lệ long lanh lại lăn trên má một làn nữa. Y khẽ nói mớ:

- Khải... em yêu anh.- Nghe được câu đó làm tâm của Hiên Viên Khải vui như nở hoa. Thì ra y cũng yêu anh chứ không phải anh đơn phương. Y đúng là bảo bối của anh mà, nghĩ rồi anh lại làm mạnh hơn.

Đêm đó Hiên Viên Khải như con dã thú mà tấn công Mục Sam vô cùng kinh khủng, anh cứ làm tới làm lui làm xuôi làm ngược. Thật sự Mục Sam không biết anh có tinh lực dồi dào như vậy. Đây lần đầu tiên y cũng muốn xem như lần cuối cùng, đau chết đi được.

Sáng hôm sau tỉnh dậy Mục Sam cảm thấy thân thể vô cùng nhức mỏi nhất là phía dưới rất đau. Chỉ cần di chuyển nhẹ cũng đủ tạo ra cảm giác hạ thể như bị xé rách, thống khổ vô cùng.

Y cố gắng lếch cái thân tàn tạ của mình vào nhà tắm. Nào ngờ đâu vừa bước xuống y đã muốn té. Ngay lập tức có một bàn tay to lớn ôm y vào lòng.

- Xin lỗi hôm qua là lần đầu tiên của em nhưng anh lại không kìm chế du͙© vọиɠ của mình, anh sẽ chịu trách nhiệm với em.

Nói rồi anh lấy tay xoa thắt lưng cho y, cả người anh toả ra một cỗ hương vị ấm áp .

- Không cần đâu, đây cũng đâu phải lần đầu của tôi đâu. Anh không cần chịu trách nhiệm- y lắp bắp nói.

- Em nghĩ anh là thằng não thô hả, máu xử nữ của em còn trên đệm nè!

- Chắc tại cậu làm kém quá tôi mới chảy máu đấy! - y phồng má nói dối.

Anh mỉm cười đáp:

- Thế mà hôm qua anh còn cham được màиɠ ŧяiиɧ cơ.

- Chắc anh nhầm thôi!!!

Nói rồi y cũng mặc kệ thân thể đau đớn như xé rách mà mặc đồ vào. Cố gắng chạy từng bước khó khăn ra khỏi phòng để lại anh với lòng đau khổ.

- Sam, anh nhất định khiến em ở cạnh anh suốt cuộc đời này!- Anh tự thề với bản thân mình.