Chương 14: Gặp lại bạn cũ

Hôm nay là hai mươi tám mình. Mục Sam và Hiên Viên Khải dự định cùng nhau đi mua một vài món đồ mới cho nhưng ngày Tết.

Vả lại, hiện giờ bụng của Mục Sam cũng khá là lớn rồi, không còn mặc vừa đồ của Hiên Viên Khải nữa. Vì vậy, hai người đành phải đi mua đồ mới cho y a.

- Dậy đi, dậy đồ heo lười nhà anh.- Y vừa nói vừa lay lay người của anh với mục đích là: "Đánh thức kẻ đang ngủ say như chết ở trên giường."

Anh dụi dụi con mắt của mình nói:

- Chào... buổi sáng bảo bối. Trời còn rất sớm đó. Trông em có vẻ giàu tinh lực nhỉ? Hôm qua anh với em như vậy mà còn chưa mệt sao.

- Anh... cái đồ vương bát đản này. Còn nằm lê lếch ở đó hả?- y thẹn quá hoá giận, lên tiếng quát anh.

Anh vươn tay kéo y nhẹ nhàng nằm xuống giường:

- Ngủ thêm một lát đi mà bà xã~~~~~ Tối qua anh phải hì hục tới gần sáng mới ngủ được. Bây giờ còn buồn ngủ lắm đấy.

Y mỉm cười nói:

- Ừ vậy anh cứ ngủ đi, một mình em đi. Đến lúc đó cục cưng của anh có chuyện gì thì em sẽ không chịu trách nhiệm đâu.

Anh nhanh chóng bật người ngồi dậy:

- Bà xã đại nhân, chúng ta đi thôi!

- Hừ.- Y hừ lạnh một tiếng, vác cái bụng lớn đi ra ngoài phòng khách ngồi đợi anh.

Anh nhanh chóng làm vệ sinh cá nhân và đi nhanh xuống lầu. Để bà xã đợi một lát bữa chắc y sẽ sinh khí a. Bảo bối sao mà dễ sinh khí thế, không biết dựng phu có như vậy không nhỉ?

- Bảo bối, anh xong rồi. Chúng ta xuất phát thôi.- Anh nở moitj nụ cừoi thật tươi với y, hôn vào trán y một cái, thừa cơ ăn tí xíu đậu hủ. Chỉ là 'tí xíu' thôi nha!

Hai người cùng nhau đi đến siêu thị. Từ khi bước vào siêu thị, không ai dám lại gần Mục Sam.

Tại sao á? Đơn giản là vì ánh mắt của Hiên Viên Khải quá mức doạ người nên không ai dám bước lại gần.

Mặc dù anh có nhìn mọi người nguy hiểm thế nào, mọi người sợ anh thế nào thì cũng không thể ngăn cản được những ánh mắt hiếu kì nhìn vào bụng y.

Anh thì cảm thấy không ngại nhưng y lại không được tự nhiên cho lắm.

- Khải, hay là chúng ta quay trở về đi.- Mục Sam thoái chí lùi bước muốn quay trở về nhà.

- Tại sao vậy bảo bối, chẳng phải lúc sáng em rất muốn đi sao? Làm anh muốn ngủ cũng ngủ không được.- Anh thắc mắc hỏi.

- Mọi người nhìn em cứ như là nhìn sinh vật lạ vậy á, hảo đáng sợ.- y sợ hãi nói.

- Đừng sợ bảo bối, cứ để anh lo.- Anh ôm y vào trong lòng của mình.

Hiên Viên Khải móc trong túi ra một cái Iphone, gọi một cú điện thoại:

- Vào đây, nhanh.

Ngữ điệu lạnh lùng, thái độ dứt khoát, không cần nhìn thuộc hạ của anh cũng biết là ông chủ của mình.

Mặc dù anh là giám đốc của bệnh viện nhưng về lĩnh vực kinh tế thì gia tộc anh cũng có phần. Hiên Viên là gia tộc đứng nhất nhì thế giới về lĩnh vực kinh tế lẫn chính trị.

Thoáng chốc đã xuất hiện một đám nam nhân. Họ bước tới mở đường cho anh và y đi lựa đồ.

Hai người mua rất nhiều quần áo. Tiếp theo, họ xông pha đến quầy thức ăn. Mục Sam mua rất là nhiều đồ ăn vặt.

Hiên Viên Khải kinh ngạc ngăn cản y, anh nghĩ y sẽ không ăn hết nổi đâu.

Y bĩu môi, dùng đôi mắt long lanh ngấn nước nhìn anh và nói: " Nhưng mà người ta đói a."

- Thôi thôi được rồi, bà xã đại nhân của anh muốn gì mà chẳng được đúng không.- anh hết cách rồi, y đáng yêu như thế mà.

- Ông xã vạn tuế.- Mục Sam vui mừng chạy đi vơ vét đồ ăn.

- Ế ế bà xã từ từ thôi, kẻo ngã đấy.- anh lo lắng chạy theo.

Thuộc hạ của anh chắc chết mất thôi. Ai biết được Hiên Viên Khải lãnh khốc trước mặt mọi người lại là thê nô của vợ. Đúng là vi diệu mà.

Y vì chạy nhanh quá nên không nhìn đường làm y đυ.ng phải một người con trai.

Anh nhanh chóng vươn tay ôm lấy y vào lòng:

- Trời ạ, em hù chết anh rồi. Không cho phép em chạy loạn nữa.

-Vâng.- y cúi đầu xuống như một đứa trẻ làm sai chuyện.

Ngước lên nhìn, thì ra cũng là đàn ông mang thai giống y a. Nhìn thấy mặt người đó, Mục Sam kinh ngạc nói:

- Lạc Thần?

Người con trai xinh đẹp nhỏ nhắn kia cũng ngước lên nhìn y và đáp:

- Mục Sam?