Chương 10: Người phụ nữ kì lạ lại chính là mẹ của Hiên Viên Khải?

Lúc Hiên Viên Khải và Mục Sam trở về nhà cũng đã là buổi chiều tối.

Hai người cùng nhau ngồi trên ghế sofa xem TV. Y ngồi trên đùi anh, thật ra y cũng không muốn đâu nhưng tại vì anh ép quá nên y cũng đành chịu.

Anh ngồi vuốt tóc y, vuốt chán rồi nắm tay y mân mê. Tay y trắng nõn lại vô cùng mềm mại, sờ vào bóp bóp rất thoải mái a.

Tay còn lại của anh thì xoa chiếc bụng hơi nhô của y, xoa tới xoa lui, xoa xuôi xoa ngược cứ như là quả bóng vậy.

Y bất mãn chu chu cái môi của mình, nắm lấy tay anh và bảo:

- Này anh sờ đủ chưa vậy, em không tập trung xem được đây nà.

- A... bảo bối anh xin lỗi~~~~

Đột nhiên cánh cửa nhà mở ra, một người đàn ông anh tuấn bước vào, mặc dù người đó hơi lớn tuổi.

- Chào ba.- Mục Sam lên tiếng chào ba chồng.

- Chào con tiểu Sam. Khải, con xem hôm nay có ai về nè.- Ông vui vẻ nói.

Bước vào một người phụ nữ xinh đẹp. Anh thấy vậy cũng không biểu tình gì, chỉ đơn giản gọi một tiếng ' mẹ'

Còn riêng y thì há hốc mồm hình chữ O. Y thật ngạc nhiên nha. Mẹ của anh cư nhiên lại là người phụ nữ kì lạ lúc chiều, hèn chi lúc bà ấy lầm bầm có tên của Khải.

Anh từ nãy đến giờ đều để ý đến cảm xúc trên mặt của y. Mặc dù nhìn anh chẳng có tí biểu cảm nào nhưng anh cũng đang thắc mắc đấy nha.

Thật ra tại sao mà bà xã đại nhân của anh lại ngạc nhiên như vậy a. Ngạc nhiên vì mẹ anh xấu mà lại sinh ra được người đẹp như anh hả?

Lúc này anh chịu hết nổi nên đành lên tiếng hỏi y:

- Bảo bối em làm gì mà ngạc nhiên thế? Không lẽ mẹ anh xấu lắm sao, không sao đâu nếu em không muốn thấy mặt bà ấy thì anh sẽ chuyển nhà a.

- Chào con, tiểu Sam ta lại gặp con rồi~~~~- Lúc này người phụ nữ, mẹ của Hiên Viên Khải tên Từ Duệ mới lên tiếng, thật là đau lòng mà, con mình nuôi nấng bấy lâu lại lạnh lùng với mình như thế đấy.

- Chào... chào mẹ.- Y lắp bắp trả lời, chắc vẫn còn kinh hãi.

- Gặp lại nghĩa là sao hở mẹ yêu quí của con?- Anh mỉm cười với bà nhưng sát khí toả ra ngút trời, anh cũng không cho phép ai ở gần y quá lâu đâu.

- À... à thì là.......- Từ Duệ lắp bắp nãy giờ vẫn không thốt ra được lời nào.

- Nói.- Anh dứt khoát một chữ bảo bà trả lời.

- Mẹ chỉ là tò mò muốn gặp tiểu Sam nên lúc chiều thấy hai đứa mẹ mới lén đi theo. Mẹ trốn vào toilet lại bất cẩn trượt té.- Vừa nói bà vừa làm bộ mặt uỷ khuất nhào vào người chồng bà.

Hiên Viên Nhật cũng chẳng biết làm gì khác ngoài việc cười cười. Ngay cả ông cũng chẳng dám lên tiếng, con trai ông càng lớn càng nguy hiểm nha.

Anh lạnh lùng lên tiếng:

- Mẹ mà còn làm bộ uỷ khuất nữa thì con sẽ đốt toàn bộ truyện yaoi và đam mỹ của mẹ đấy.

- A mẹ không có gì cả nha, không uỷ khuất gì cả... cho nên con đừng huỷ công sức cả đời mẹ nha con trai bảo bối. Con dâu, mau mau giúp mẹ lên tiếng đi.-Bà lo lắng lên tiếng, con trai bà nói là làm, không phải giỡn chơi đâu nha.

- Tiểu Sam đáng yêu của mẹ à, con lên tiếng nói giúp mẹ đi.- Hết cách rồi, bây giờ bà đành phải nhờ đứa 'con dâu' đáng yêu này một lần nữa thôi.

- Khải, dù sao cũng là mẹ anh mà. Anh đừng nghiêm khắc quá.- Y lúc này mới lấy lại bình tĩnh lên tiếng.

- Hừ...- anh dịu dàng vuốt tóc y.

- Haiz... thôi thôi, đã về đông đủ rồi thì ăn cơm đi.- Lúc này Hiên Nhật mới lên tiếng cứu rẫy tình thế.

Nói xong rồi mọi người cùng nhau đi ăn. Bác Lâm dọn lên thật là nhiều đồ ăn.

Mọi người chăm chú vào mỹ vị trên bàn, cảm giác đói bụng lại dâng lên đến cực điểm.

- Em yêu ăn cái này đi...- Hiên Viên Khải gắp một miếng thịt bỏ vào chén của Mục Sam.

Cứ thế, anh gắp đi gắp lại gắp tới gắp lui, chén của y toàn là đồ ăn không, chả thấy cơm đâu.

Từ Duệ khá là bực bội, bà lên tiếng:

- Khải à, con đừng có gắp nữa được không? Mẹ cũng muốn gắp cho tiểu Sam nữa.

Anh ngước lên nhìn bà, hừ một tiếng:

- Mẹ lo mà nhìn chén cơm của mẹ đi kìa, ăn hết đi. Đừng có phá vợ con.

- Anh đừng như vậy mà, dù sao cũng là mẹ có ý tốt.- Y lên tiếng nhắc nhở anh.

- Anh không biết mẹ anh có ý tốt hay là muốn dành tình thương với em nữa.- Anh nhỏ nhẹ nói với y.

- Mẹ có làm gì đâu, hứ con cái đồ keo kiệt.- Nói xong bà cuối đầu xuống ăn cơm.

Hiên Viên Nhật cười rộ lên một cái, tiếp tục gắp đồ ăn cho vợ mình.

Mọi người không lên tiếng nữa, ai cũng tập trung vào bữa cơm ngon lành của mình.

Ăn xong, Mục Sam và Từ Duệ đi dạo vòng quanh sân vường, dĩ nhiên là Hiên Viên Khải và Hiên Viên Nhật vẫn đi sát theo sau.

Tản bộ xong rồi, mọi người cùng nhau về phòng khách ăn trái cây, vừa xem ti vi vừa nói chuyện phiến.

Tới giờ ngủ, mọi người trở về phòng để ngủ. Còn riêng anh và y thì "vận động" mệt rồi mới đi tìm Chu Công.