Quyển 1 - Chương 9: Không muốn bị như nguyên chủ

Thấy anh ta không ăn, Quý Nguyên không khỏi thúc giục: “Lục Cẩm Thành, mau ăn đi.” Người đàn ông mở ra đôi môi mỏng.

Cố Nguyên nhanh chóng đưa viên sô cô la vào miệng người kia, anh ta sợ Lục Cẩm Thành ghét mình ăn vào sẽ nhổ ra.

Ngón tay mềm mại của thiếu niên chạm vào đầu lưỡi Lục Cẩm Thành hơi ám ảnh về sự sạch sẽ. Tuy nhiên, vào lúc này, anh ta không từ chối mà còn cắn phần còn lại của viên sô cô la.

Các ngón tay của Cố Nguyên bị cắn nhẹ vì mất cảnh giác, cậu kêu lên một tiếng rồi rụt tay lại.

Thấy vẻ mặt người đàn ông dần dần dịu đi, cậu mới yên tâm.

Nhưng nhiệm vụ vẫn phải hoàn thành, và Cố Nguyên lại bắt đầu ngồi xổm sang một bên, ra lệnh cho Lục Cẩm Thành sửa xe nhanh lên. Cậu nhìn chằm chằm Lục Cẩm Thành, trong lòng có chút áy náy, nghĩ anh bắt nạt Lục Cẩm Thành thật có lỗi.

-

Xe đã sớm sửa xong, khi Cố Nguyên quay lại thì tình cờ nhìn thấy một người đàn ông trung niên ăn mặc bảnh bao. Khi người bên kia nhìn thấy cậu trên mặt lộ ra nụ cười: “ Nguyên Nguyên, lại đây.”

Người đàn ông này là cha của chủ nhân cơ thể này Cố Lâm

Theo tiêủ thuyết, Cố Lâm rất cưng chiều cậu con trai duy nhất của mình và dành cho cậu mọi điều tốt đẹp. Nguyên chủ rất hư hỏng mà lớn lên, tính tình càng ngày không ưa nổi.

Nhưng Cố Nguyên biết rằng Cố i không phải là người tốt. Ông ta không những không phải là người tốt mà còn là một kẻ sát nhân.

Mẹ của Cố Nguyên thực sự đã bị gϊếŧ bởi Cố Lâm. Mục đích là lấy tài sản của cha mẹ Cố Nguyên để lại, Cố Lâm bề ngoài là cha tốt nhưng thực chất lại không hề yêu thương đứa con trai này.

Thậm chí, ông ta còn cố tình nuôi dưỡng tính khí của cậu như vậy để gây chuyện bên ngoài.

Và số phận của Cố Nguyên cũng rất bi thảm, người ta nói rằng Lục Cẩm Thành đã chặt đứt một bàn tay, và sau đó cậu bị giam ở một nơi nào đó cho đến cuối đời.

Cố Nguyên rùng mình khi nghĩ đến điều này. Cậu mím môi, bước đến và ngoan ngoãn gọi: “Bố.”

Cố Lâm âu yếm hỏi anh dạo này có thiếu tiền không, hay có gì muốn mua không.

Cố Nguyên không muốn gì cả.

Mặc dù hơi ngạc nhiên nhưng ông không thấy con trai mình có gì bất thường. Sau khi bảo con trai mình đi, ông ta liếc nhìn Lục Cẩm Thành đang đứng ở đại sảnh, rồi nói: “ Tiểu Thành, cùng tôi đến phòng làm việc.”

Lục Cẩm Thành nói, “Vâng.”

Sau khi họ lên lầu, Cố Nguyên suy nghĩ về gì đó. Sau đó cậu mới nhớ ra Lục Cẩm Thành có mối thù với gia đình họ Cố bố mẹ anh chỉ là một đôi tài xế xe tải bình thường, nhưng họ đã gặp tai nạn xe và chết ngay tại chỗ.

Chiếc xe mà Cố Lâm đang đi chính là chiếc xe mà kẻ sát nhân đã gϊếŧ họ, nhưng ông ta đã tìm được người để làm giả chứng cứ đổ tất cả tội lên cha mẹ của Lục Cẩm Thành, nói rằng họ định gϊếŧ ông ta để kiếm tiền.

Cha mẹ Lục Cẩm Thành chỉ là gia đình bình thường, làm sao có thể chống lại nhà họ Cố.

Và hơn mười năm sau, Cố Lâm từ lâu đã quên rằng khi đó hai vợ chồng họ đã có một cậu con trai, thậm chí ông ta còn không nghĩ rằng đứa con trai của họ đang ở bên cạnh mình.

Và số phận của Cố Lâm cũng không khá hơn là bao, ông ta bị Lục Cẩm Thành tống vào tù, đồng thời cũng bị lấy mất công ty cùng tài sản.

Cuối cùng ông ta phát điên trong tù.

Mặc dù Cố Nguyên cảm thấy Lục Cẩm Thành thật đáng thương, nhưng khi nghĩ đến cuối cùng hắn sẽ bị giống như nguyên chủ, không khỏi nắm chặt tay hắn.

Cậu không muốn bị chặt tay cũng không muốn bị nhốt trong suốt quãng đời còn lại của mình.

May mắn thay là sau khi bắt nạt Lục Cẩm Thành thành công cậu có thể rời đi.