Quyển 1 - Chương 41

Cố Nguyên đã tận mắt quan sát người đàn ông lấy thứ kia ra.

Tim cậu lập tức tăng tốc đập nhanh hơn.

Cố Nguyên không dám nhìn thêm nữa, và bỏ chạy ngay lập tức. Những gì Lục Cẩm Thành đặt trong phòng trở nên dễ hiểu.

Cậu mím môi định tìm đường thoát thân. Nhưng cậu lại bị một mỹ nữ mặc váy xanh ngăn lại: “Cậu là thiếu gia nhà họ Cố đó sao?” Cố Nguyên nghi ngờ nhìn cô ta nhẹ giọng hỏi: “Cô biết tôi sao?”

Trình thiên kim ánh mắt cao ngạo nói: “Lần đầu gặp mặt, tôi là vị hôn thê Lục Cẩm Thành .”

Cố Nguyên đầu óc ngốc một chút, vị hôn thê?

Cố Nguyên cảm thấy mình bị lừa dối, sắc mặt có chút ảm đạm nói: “Tôi chưa từng nhìn thấy cô.” Cô ta nhìn thiếu niên trước mặt, quả nhiên xinh đẹp thanh tú. như một con chim hoàng yến. Chẳng trách Lục Cẩm Thành vừa giữ vừa giấu, cô ta nói với một nụ cười nhẹ trên môi: “Đương nhiên là cậu chưa nhìn thấy tôi, bởi vì Lục Cẩm Thành sẽ không giới thiệu tôi với cậu.”

Cố Nguyên cảm thấy có điều gì đó trong đó lời của cô ta nói. Cô nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ xinh của cậu đẹp đến mức thực không tin cậu sự lớn lên trên cơ thể con trai. Cô có chút ghen tị nhưng cũng không biểu hiện ra ngoài mà có chút tao nhã: "Cậu còn chưa xem tin tức sao? Nếu Lục Cẩm Thành muốn ổn định công ty, anh ấy sẽ chọn một người phụ nữ phù hợp với anh ấy. Dù sao ngoại hình hay gia cảnh của tôi là người thích hợp nhất với anh ấy. "

Cố Nguyên nhìn chằm chằm vào cô ấy một lúc lâu, và nói :" Cô có thể tránh ra cho tôi đi được không? "

Cậu ấy có chút lo lắng, cậu ấy muốn rời đi, nhưng cô gái này liên tục cản đường cậu và không cho cậu đi. Cô gái họ Trình nhìn cũng có chút không tốt, thẳng mặt nói: "Cô cho rằng Cẩm Thành sẽ coi trọng cậu sao? Anh ấy sẽ không kết hôn với cậu mà chỉ coi cô như đồ chơi."

"Đương nhiên, tôi cũng không để ý lắm. Sau khi Chúng tôi kết hôn, cậu sẽ chuyển ra ngoài sống. Lục Cẩm Thành và tôi sẽ là một cặp đôi yêu nhau, và tôi không ngại anh ấy chơi duad với cậu. Dù sao thì, cậu không thể có con, nhưng tôi có thể có một đứa con cho anh ấy."

Cố Nguyên bối rối, dường như cậu đã hiểu lời nói của người phụ nữ Lục Cẩm Thành sắp đính hôn và kết hôn.

Và đuổi cậu ra ngoài để sống, nhưng không để cậu đi.

Cố Nguyên đột nhiên thở không ra hơi, như thể bị tảng đá lớn đè xuống, và cả người hoảng hốt.

“Thiếu gia?”

Giọng một người đàn ông vang lên trên mặt người phụ nữ họ Trình nhất thời có chút hoảng sợ, cô vội vàng gọi: “Cẩm Thành.”

Lục Cẩm Thành nhẹ giọng nói: “Cô Trình sao lại ở đây?

Sau đó hắn duỗi tay ra, giữ lấy người kia, dùng sức một chút, đôi mắt phượng sắc bén có chút áp lực: “Thiếu gia đừng chạy lung tung.”

Cố Nguyên mím môi, ngoan ngoãn để cho nam nhân nắm tay.

Tình tiểu thư chú ý đến chiếc vòng trên tay cậu trong mắt có chút không cam lòng. Chính là chiếc vòng tay này, cô đã nhờ Lục Cẩm Thành tặng cô đồng thời đề nghị cha cô hợp tác, nhưng bên kia không chịu.

Cố Nguyên bị người đàn ông kéo,

có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo trên người của người đàn ông, trong lòng đột nhiên có chút bất an.

Cố Nguyên rất có lỗi nhìn anh, cụp mắt xuống, nhẹ giọng nói: “Tôi vào toilet rồi lạc đường.” Lục Cẩm Thành nhìn cậu hồi lâu, không rõ anh ta có tin không. Anh sờ sờ đầu hỏi: “Vừa rồi cô ta đã nói gì với thiếu gia?”

Có Nguyên lắc đầu.

“Không cần nói dối tôi, thiếu gia.” Lục Cẩm Thành thâm thúy đôi mắt nhìn cậu, mở miệng chậm rãi nói: “Đừng quan tâm cô ta đã nói gì đó, thiếu gia không cần tin.”

Cố Nguyên lại gật đầu.

Thực tế, trái tim cậu đang rối tung lên. Lục Cẩm Thành không ở buổi tiệc lâu, cùng thiếu gia về nhà sau đó

Cố Nguyên đi tắm và đánh răng. Nam nhân ôm cậu cúi đầu, chuẩn bị hôn cậu.

Thiếu niên khẽ mở mắt, che miệng không vui nói: “Tôi đánh răng rồi, không hôn được.”

Lục Cẩm Thành cuối cùng đành phải hôn lên trán thiếu gia. Nhìn chằm chằm vào khuôn mặt xinh đẹp với đôi mắt sâu thẳm của anh ta, anh thì thầm, “Thật đẹp.”

Sau khi người đàn ông rời khỏi phòng, Cố Nguyên cũng không thể ngủ được. Có một chiếc máy tính trong phòng, và cậu chạy đến mà không mang giày vào.

Cố Nguyên mắt từ từ đỏ lên.

Hóa ra những gì người phụ nữ nói là sự thật, rằng Lục Cẩm Thành sắp kết hôn. Cậu cố gắng nhớ lại thứ trên giường của người đàn ông, thứ vốn được mua cho cô Trình đó.

Nhưng tại sao Lục Cẩm Thành lại không muốn để cậu đi

Lục Cẩm Thành quả thực là một kẻ xấu xa, và một người đàn ông chắc chắn sẽ trở nên tồi tệ khi anh ta giàu có.

Cậu ủ rũ nghĩ một lúc.

Sau đó gọi hệ thống thức dậy.

Hệ thống hỏi cậu tại sao vẫn chưa ngủ.

Cố Nguyên nói với hệ thống những gì đã xảy ra ngày hôm nay.

Hệ thống rất tức giận: "Lục Cẩm Thành còn tưởng rằng cờ đỏ ở nhà sẽ không rơi, bên ngoài cờ rực rỡ bay phấp phới! Cậu chạy nhanh đi, nếu không chạy, anh ta sẽ nhốt cậu lại, sau đó ở nhà bên ngoài nuôi dưỡng cậu, về nhà ân ái cùng người phị nữ kia sinh con. ”

Quý Nguyên thực sự hoảng sợ.

Cậu không muốn như thế này, cậu muốn chạy trốn, càng xa càng tốt.

Tốt nhất cậu nên đến một nơi mà Lục Cẩm Thành không tìm được.

Một khi ý tưởng được đưa ra, nó sẽ nảy mầm và bén rễ như một hạt giống. Như thường lệ, Cố Nguyên ngoan ngoãn hoàn thành bữa ăn của mình, và sau đó vào học cùng của gia sư hướng dẫn.

Những người hầu của gia đình họ Cố, như thường lệ dọn dẹp vệ sinh của họ và làm những việc của họ.

Không ai trong số họ có thể ngờ rằng ở nhà, người bị giữ trong trái tim của Lục Cẩm Thành, lại muốn thoát khỏi gia đình họ Cố.

Cũng chính vì biểu hiện như thường ngày của cậu bé mà những người hầu hạ bớt cảnh giác.

Vì vậy, khi Cố Nguyên bí mật chạy ra ngoài, không ai nhận ra.

Cố Nguyên nhớ rằng những người trong gia đình họ Cố sẽ có xe chở thực phẩm ra vào mỗi ngày, . Cậu mảnh mai, nên đã chui vào cái thùng rỗng to ngay lập tức trốn trong đó và ngay cả những người đi vào cũng không nhận ra.

Xe va quẹt suốt.

Cố Nguyên ở trong chóng mặt cho đến khi chiếc xe dừng lại. Khi ra khỏi cái thùng, cậu thậm chí còn không thích ứng kịp.

Cậu thấy toàn màu xám.

Cố Nguyên đứng dậy, cậu cảm thấy bây giờ mình trông giống như một người ăn xin nhỏ.

Cố Nguyên nghi ngờ nhìn sang một bên.

Chỉ thấy có một chiếc xe keoa cửa kính xe xuống, lộ ra một khuôn mặt kinh ngạc nhìn cậu: “Nguyên Nguyên, là cậu phải không.”