Cố Nguyên dụi mắt, và khi tỉnh dậy, người đàn ông đã biến mất.
Bữa sáng nóng hổi đã được dọn sẵn trên bàn của gia đình họ Cố.
Tuy nhiên, Lục Cẩm Thành, người đã chờ đợi suốt thời gian qua, đã biến mất, và Cố Nguyên dừng lại một lúc. Sau đó hàng mi dài khẽ run lên, nhanh chóng cầm ly sữa trên bàn lên.
“ Thiếu gia, ngài làm sao vậy?”
Ngay lúc Cố Nguyên đang định rót sữa vào bình, một giọng nói trầm thấp lãnh đạm vang lên sau lưng.
Cậu không thể không quay lại.
Khi bóng dáng cao lớn của người đàn ông xuất hiện, anh ta khẽ cụp mắt xuống, lặng lẽ nhìn thiếu niên.
Cố Nguyên cảm thấy có chút áy náy vô cớ, nhanh chóng lấy lại sữa và giấu sau lưng, dùng đôi mắt hình bầu dục nhìn nhau, và nói: “Không có gì đâu.”
Lục Cẩm Thành không nói.
Cố Nguyên bối rối khi nhìn anh ta nhìn thấy, và cậu không thể không mím môi.
Sau đó tôi nghe thấy người đàn ông ở đối diện nhẹ giọng nói: “Thiếu gia không thích sữa.”
Tuy rằng không có giọng điệu, nhưng là một câu nói.
Cố Nguyên chớp chớp mắt, sắc mặt tái nhợt, buộc mình phải bình tĩnh: “ Tôi thích sữa, tôi thích nhất là sữa.”
“Thật là, sao thiếu gia lại lén đổ vào bình nước?”
Lục Cẩm Thành đôi mắt đen láy nhìn qua và trực tiếp bóc mẽ lời nói dối của cậu.
Cố Nguyên tự nghĩ, anh ta phải rất ghét mình, và anh ta sẽ đe dọa mình.
Nghĩ đến đây, cả người cậu hơi ủ rũ.
“Tôi có thể giúp thiếu gia giữ bí mật.” Giọng nói của người đàn ông đột nhiên truyền đến.
Cố Nguyên không khỏi ngước mắt lên và nghi ngờ nhìn qua. Do dự một hồi, mặc dù có chút nghi hoặc, nhưng cậu không khỏi nói: "Thật sao?"
Lục Cẩm Thành cúi đầu, trên môi hiện lên một làn sóng nhàn nhạt.
Lập tức, đôi mắt đen nhanh chóng trở lại vẻ yên tĩnh trước đây: “ Tôu sẽ giúp thiếu gia giữ bí mật, thiếu gia cứ yên tâm.”
Cố Nguyên xác nhận lại lần nữa, cuối cùng tảng đá lớn trong lòng cũng rơi xuống. . Cậu không khỏi liếc Lục Cẩm Thành một cái, rồi cúi đầu xấu hổ.
Cậu bắt nạt anh ta người như thế này, và Lục Cẩm Thành giúp cậu giữ bí mật.
Cố Nguyên tự nghĩ, anh ấy thực sự là một người tốt.
Hệ thống đột nhiên nói: “ Cậu không sợ Lục Cẩm Thành dùng đòn bẩy này sao?” Nguyên chủ thích sữa, nhưng bây giờ lại không thích sữa. Những người khác sẽ chỉ nghi ngờ, nhưng đối với cha Cố, một doanh nhân, là người tinh ý và là người hiểu con trai mình nhất.
Cố Nguyên không nói.
Mặc dù đơn giản nhưng cậu có thể nghe thấy hệ thống đang nói xấu Lục Cẩm Thành.
Cậu ấy không ngốc.
Vì vậy Cố Nguyên nghiêm túc hỏi: “Nếu như bị bắt nạt, cậu còn có thể giúp người khác giữ bí mật sao?”
Hệ thống nói không cần.
Đôi mi dài của Cố Nguyên ngoan ngoãn cụp xuống, suy nghĩ một hồi mới nói: “Mặc dù Lục Cẩm Thành ghét tôi, nhưng anh ấy sẽ đưa tôi đi tắm và cùng tôi xem phim ma.” Mặc dù cậu xem phim ma để dọa Lục Cẩm Thành thiếu niên dừng lại, sau một hồi ngừng lại nói tiếp: " Anh ta sẽ giúp tôi giữ bí mật."
Cậu có chút không vui nói: "Cậu xấu xa vậy sao , tôi cũng không tệ bằng cậu".
Hệ thống: " ... “ Cậu thật tệ! Điều đó có hại cho cậu không?
Cố Nguyên không thể nghe thấy những lời phàn nàn của hệ thống, nhưng cậu cũng biết rằng hệ thống đang nghĩ đến cậu. Vì vậy cậu nhẹ giọng nói với hệ thống: “Lục Cẩm Thành rất đáng thương, cậu không nên nói xấu anh ấy.”
Nói xong còn không quên nói thêm: “Anh ấy là người tốt, nhưng anh ấy bị ép buộc phải thành một người khác...một Kẻ xấu. ”
Hệ thống cảm thấy được thuyết phục trong chốc lát.