Chương 22

Tắt điện thoại, Dịch Miểu ngồi dậy, ở trên giường tiến hành thủ tục mỗi khi rời giường vào buổi sáng là dành ra hai phút để phát ngốc, trong đầu toàn một mớ lộn xộn.

Cậu tuy hơi ngu ngơ một tí nhưng cũng không phải là kẻ không biết gì, cậu biết người trong nhà muốn cậu mang Hạ tiên sinh về là có ý gì , em trai muốn ra nước ngoài đi học, ba thì muốn hớp tác một cái hợp đồng mới, không có người đầu tư cũng không được.

Trên danh nghĩa mẹ cậu muốn cậu đem Hạ Hướng Vũ về nhà là đúng với lẽ thường, cậu phân tích không ra lợi và hại, chỉ là cảm thấy như vậy là không tốt, cậu cũng không muốn làm Hạ tiên sinh khó xử.

Nghĩ nghĩ, liền đem điện thoại đặt ở trên gối đầu , đề một hồi rồi xem sao, phải chuẩn bị để tí còn về nhà một chuyến, kéo chăn ra cậu mới nhìn đến chân của mình đang đi tất nhung màu trắng, xem ra là lại có người lúc cậu ngủ thì đeo cho cậu ~

Hạ Hướng Vũ dậy sớm, dì Tôn sáng sớm tinh mơ tới làm cơm xong thì đi cách đây không lâu, Dịch Miểu có chút thích ngủ, cho nên ngủ dậy hơi muộn một tí, nhưng cũng không quan trọng.

“Chào buổi sáng, cơm ở trên bàn đấy.” Hạ Hướng Vũ ngồi ở trên sô pha gõ máy tính, tuy rằng đã về nhà làm việc, nhưng kỳ thật bận rộ cũng không có khác lúc ở công ty là bao , mắt vẫn nhìn máy tính nhắc nhở người từ trong phòng đi ra một tiếng.

Dịch Miểu đi đôi dép lê nhỏ màu vàng, lạch cạch lạch cạch đi rửa mặt một chút thì phát hiện trên cổ của mình có nổi mấy vết hông hồng, “Tiên sinh, hình như trong nhà có muỗi……”

Hạ Hướng Vũ nhíu nhíu mày, buông máy tính xuống đi qua nhìn nhìn, “Làm sao vậy?” Dịch Miểu ấn ấn chỗ bị muỗi cắn, Hạ Hướng Vũ sửng sốt nhiều chút.

" Đây nè nơi này đỏ, nhưng lại không có ngứa……”

Hạ Hướng Vũ khựng lại, đây là do anh ngày hôm qua không nhịn được, ngửi tuyến thể của Dịch Miểu nửa ngày, sau lại thật sự cảm thấy quá thơm, liền hôn hai cái, không làm cậu tỉnh lại, ai ngờ cậu lại mẫn cảm như thế.

Thật không thể là tin nổi, anh chỉ hôn hai cái, cắn một chút vậy mà ngày hôm sau liền lưu lại dấu vết a.

“Yếu ớt.”

Hạ Hướng Vũ đè đè ở cổ Dịch Miểu, nghĩ thầm, vợ nhỏ của mình thật mỏng manh, cắn một ngụm liền lưu lại dấu vết, cái này càng làm cho anh muốn giở trò lưu manh sau khi cậu ngủ a.

Dịch Miểu còn tưởng rằng Hạ tiên sinh cảm thấy cậu bị muỗi chích cái cũng kêu, còn nói cậu yếu đuối, chu chu miệng, “Thực xin lỗi nha, nhưng kì thật em không có yếu ớt như vậy……”

“Không có gì không tốt.”

Ít nhất Hạ Hướng Vũ nhìn một dấu hôn nhỏ, trong lòng sẽ rất vui vẻ, lưu lại dấu vết chẳng khác nào đang công khai chủ quyền, chính anh cũng cảm thấy đây là một điều tốt, rất hài lòng.

Dịch Miểu lẩm bẩm lầm bầm xoay người đi đánh răng, nghĩ thầm tí nữa ra cửa xong khi về nhà thì nhất định phải mua nhang muỗi,loại muỗi này sau khi chích còn không ngứa mới kỳ lạ, nhỡ đâu nó là muỗi mang virus thì làm sao bây giờ ? Cậu còn đang mang Tiểu Bảo trong ngời đấy!

Hạ Hướng Vũ vốn dĩ muốn chờ người đi ăn bữa cơm, nhưng khi quay đầu liền thấy mặc tốt quần áo Dịch Miểu chuẩn bị ra cửa, mặc đến phình phình cả người.

“Em đi đâu đấy?” Hạ Hướng Vũ nhướng mày, nhìn Dịch Miểu, cậu mặc quần áo không tùy tiện, quần yếm, bên trong còn có áo lông trắng , bên ngoài lại mặc áo lông vũ rất dày và nặng, Hạ Hướng Vũ nhìn người cảm thấy không thích hợp.

Ngày thường phạm vi hoạt động của Dịch Miểu tương đối nhỏ, chỉ có nhà và siêu thị. Hơn nữa ngay cả siêu thị đều là đi cùng mình, ngẫu nhiên thì cùng dì Tôn đi ra ngoài đi bộ, nhưng mỗi lần đi ra ngoài cũng đều có người đi cùng.

Hạ Hướng Vũ nghĩ đến tin nhắn đêm qua mình thấy, trong lòng liền báo động: Mẹ nó, Khúc Thanh Phong rốt cuộc là đứa nào!

Nội tâm sốt ruột đến bốc lửa, vợ nhỏ xinh đẹp của mình 800 năm không ra khỏi cửa, ngày hôm qua có một tên từ nơi nào chui ra, hôm nay liền có thể đem vợ yêu của mình cưới vào cửa đi ra khỏ nhà? Tức quá đi! Hạ Hướng Vũ cảm thấy trong lòng mình giờ đây đang cháy bừng bừng, nhưng ngoài mặt vẫn cứng như đá, vẫn cầm máy tính làm bộ làm tịch, “Muốn ra ra ngoài sao?”

Dịch Miểu kéo quần áo lên, chuẩn bị đi ra trước xỏ giày, “Vâng.” Cậu sẽ không đưa Hướng Vũ về nhà, không nghĩ muốn làm Hạ tiên sinh cùng người nhà của cậu khó xử.

Chủ yếu là không muốn cho Hạ Hướng Vũ thêm phiền toái, coi như chính mình chỉ về nhà ăn một bữa cơm.

Hạ Hướng Vũ trong lòng càng thêm sốt ruột!

“Ồ, đi đâu vậy? Em hiện tại…… Tốt nhất không nên một mình ra ngoài.”

Hạ tiên sinh trong đầu nghĩ: Đi nơi nào! Mang anh đi theo nữa!

Dịch Miểu nghĩ đương nhiên là không thể đi cùng tiên sinh về, bằng không không phải bị cho mình cho một hố sao, này sao được, “Mẹ em nói muốn em về nhà một chuyến, nói có chuyện cùng em nói……”

Hạ Hướng Vũ nhíu nhíu mày, chính anh ngày hôm qua thấy một bạn học từ trên trời rơi xuống của Dịch Miểu , hôm nay Dịch Miểu liền phải ra cửa, chẳng lẽ là đang nói dối?

Hạ tổng mặt ngoài ổn đến lạ, nội tâm lại đang hoảng loạn hết lên, bé yêu thế nhưng đã bắt đầu nói dối anh? Vì một tên bạn học qua đường Giáp Ất Bính không quen không biết?!

“Chuyện gì a? Tôi có thể biết được không?”

Dịch Miểu sợ không thể gạt đuợc anh, nhưng cậu cũng không thích nói dối, “Chính là…… Muốn bảo em về tâm sự một chút, cũng không có gì đặc biệt……”

"Nếu là về nhà, thì tôi cùng em trở về đi, từ sau khi kết hôn tôi cũng chưa đến đó lần nào.”

Hạ Hướng Vũ nói xong liền chuẩn bị đứng dậy, Dịch Miểu vội xỏ giày, xua xua tay, “Không cần…… Em, em tự mình có thể đi…… Mẹ bảo em đừng làm chậm trễ công việc của anh.”

Dịch Miểu cự tuyệt có chút rõ ràng, Hạ Hướng Vũ mắt nhìn Dịch Miểu bởi vì nói dối nên mặt có chút đỏ, trong lòng ruột gan cồn cào.

Không đợi anh mở miệng nói nữa, Dịch Miểu mặc tốt quần áo liền ra cửa, "Em đi một chút là về ngày ấy mà.”

“…………”

Hạ Hướng Vũ đi ra cửa cũng không kịp nữa, trong lòng anh sốt ruột, Dịch Miểu thật sự cùng cái tên bạn học kia ra ngoài ăn cơm? Còn nói dối anh là đi về nhà? Còn không mang anh theo?

Hạ Hướng Vũ không biết đối phương là thần thánh phương nào, nhưng anh biết là mình không thể ngồi đây, nhanh chóng liên hệ người.

“Không phải chứ lão Hạ, cậu không ra ngoài hẹn hò cùng tiểu tức phụ sao?” Trong điện thoại, Thư Trường Lỗi cười cười.

Hạ Hướng Vũ xoa xoa giữa mày, anh chỉ muốn nhanh chóng dập tắt nhọn lửa trong lòng lúc này thôi, “Lão Bạch nhà cậu trước kia cũng làm ở trường học đúng không? Có biết người nào tên là Khúc Thanh Phong không ?”

Ngày hôm qua anh ở trên mạng tìm mãi không thấy, chủ yếu là tên Khúc Thanh Phong quá nhiều, ai biết cái nào mới là tình địch của mình.

“Chờ tí.”

Đối tượng ẩn hôn của Thư Trường Lỗi là lão tổng của một công ty giải trí, tục xưng.....Kim chủ sau lưng sẽ không thường lộ diện, sinh hoạt sau khi kết hôn của hai người tương đối tốt.

Hạ Hướng Vũ nghe Bạch Ngọc Cẩm và Thư Trường Lỗi ở trong điện thoại khanh khanh ta ta, anh cảm thấy mình gọi điện thoại không đúng lúc cho lắm, nhưng không gọi không được a.

“Xong chưa? Có biết hay không?”

"Biết ha ha ha ha, lão Bạch anh đừng nháo nữa, đấy là một nhà thiết kế mới từ nước ngoài trở về, có cho mình một thương hiệu riêng, rất nổi tiếng.”