Chương 17

Dịch Miểu nắm chặt góc áo, trong lòng cảm thấy sợ hãi, trái tim đập bùm bùm.

Sắc mặt bị dọa đến trắng ra, “Em…… Thực xin lỗi, em quá không cẩn thận rồi……” Cậu lẩm bẩm tự động viên mình, cũng không có vấn đề gì lớn.

Hạ Hướng Vũ sờ sờ đầu tóc Dịch Miểu, nhẹ giọng nói, “Không có việc gì thì tốt rồi, lần sau nhất định phải chú ý một chút.” Cách hai tầng áo khoắc thật dày cho cậu một cái ôm nhẹ nhàng.

Không phải người ta thường nói, nếu bị dọa thì sờ sờ tóc một cái là được rồi hay sao.

Dịch Miểu ở trong mắt Hạ Hướng Vũ thật sự rất quý giá, chính anh cũng rất đau lòng nếu cậu bị va đập hay va đập phải thứ gì, Dịch Miểu giống như búp bê sứ vậy, anh rất đau lòng, nhưng là anh lại không nói.

______

Thể diện của Hạ tiên sinh rất là quan trọng.

Hai người đi siêu thị một chuyến, đồ vật cao cấp hay bình thường, hữu dụng hay vô dụng, cơ bản mỗi lần đi siêu thị là mang về một đống.

Dịch Miểu mua sáu quả đào nhỏ, nhéo nhéo liền có tiếng vang kẽo kẹt, chúng được Dịch Miểu bày biện ngay ngắn trên đầu giường, quả đào nhỏ màu hồng nhạt được làm như thật, nhìn giống như là vừa hái xuống từ trên cây xong.

Dịch Miểu nhìn nhìn, cảm thấy trong lòng vui sướиɠ hơn một chút, rốt cuộc ở trong lòng cậu, Hạ tiên sinh luôn đứng thứ nhất, hiện tại trong bụng còn đang mang Tiểu Bảo, vô luận hôn nhân của cậu có trôi chảy hay không, cậu đều muốn vui vẻ một chút.

Như vậy bé con trong bụng mới càng thêm vui vẻ.

Hạ Hướng Vũ về đến nhà, đem từng món đồ ra phân loại, đồ ăn khi ra ngoài cũng thuận tay mua một ít, ngày thường trong nhà cũng chỉ có mình Dịch Miểu, bụng cậu lại đang dần dần to lên, ngẫu nhiên cũng sẽ có một vài thời điểm không tiện.

Hạ Hướng Vũ có thuê một bảo mẫu, thứ bảy hoặc ngày thường anh bận không có thời gian để về nhà liền sẽ kêu người đến nấu cơm cho Dịch Miểu, cũng coi như trong nhà có thêm một chút nhân khí.

Dì Tôn là một người rộng rãi, thích nói chuyện, làm cơm cũng ngon, ngày thường đều ôn hòa làm Dịch Miểu ở chung cảm thấy không tồi, ngay cả mấy ngày hôm trước cậu muốn đan cho Hạ Hướng Vũ một cái khăn quàng cổ cũng là học ở chỗ dì Tôn.

Dì Tôn đang bận rộn ở trong phòng bếp, nghe nói Dịch Miểu đến thời kì nôn nghén liền chuẩn bị thực đơn riêng cho cậu. Lúc nghe thấy hai người về, bà liền chạy nhanh ra, "Tiên sinh về rồi sao? "

Đi ra thì thấy, Dịch Miểu đi trước theo sau chính là Hạ Hướng Vũ, ánh mắt hiền từ xuất hiện, trong lòng bà bây giờ đang rất cao hứng, hôm nay hai người đã đi dạo siêu thị một lúc lâu a!

"Hôm nay hai người đi dạo thật lâu a, dì vừa làm một món canh thanh đạm xong, có gì không thích ăn nhất định phải nói với dì a, dì sẽ đổi món cho.”

Dì tôn đi nhanh qua tiếp nhận túi đồ ăn trong tay Hạ Hướng Vũ, đều là đồ ăn mà ngày thường Dịch Miểu thích.

Canh củ mài hầm xương sườn dì Tôn làm uống rất ngon , làm cho Dịch Miểu càng thêm thích blueberry củ mài.

Dì Tôn đặc biệt thích Dịch Miểu, cảm thấy Omega nho nhỏ này trên người mang theo vị ngọt, thật sự là làm bà càng nhìn càng thấy thích, luôn coi cậu như con ruột mà chiếu cố, thích thú vuốt bụng nhỏ phông lên của Dịch Miểu không buông tay, Dịch Miểu bị bà làm cho ngượng ngùng, “Đồ ăn dì Tôn làm đều ngon, cháu rất thích.”

“Ai da, nhìn đứa ngỏ này mà xem, miệng ngọt quá”

Dì Tôn xoay người vào phòng bếp đóng cửa nấu ăn, Dịch Miểu xoay người cởi khăn quàng cổ, duỗi tay định giúp Hạ Hướng Vũ cởϊ áσ khoác, Hạ Hướng Vũ lui về phía sau một bước, "Tôi tự mình cởi được.”

“Nga……”

Tay Dịch Miểu dừng ở giữa không trung, xấu hổ lùi về, Hạ Hướng Vũ cởϊ áσ khoác, treo lên giá áo ở cửa, nhìn Dịch Miểu ở trên sô pha đang chọn phim truyền hình chuẩn bị xem.

Hạ Hướng Vũ nhíu nhíu mày, “Về nhà nhất định phải cởϊ áσ khoác ra. ” Duỗi tay cởi khóa áo của Dịch Miểu, “Giơ tay.”

Dịch Miểu ngoan ngoãn nâng tay lên, vừa rồi cậu cho rằng Hạ Hướng Vũ không cho cậu chạm vào, trong lòng lại có điểm khổ sở nho nhỏ, kỳ thật Hạ Hướng Vũ là cảm thấy không muốn làm cậu mệt mỏi, cởϊ qυầи áo là việc nhỏ, chính mình lại không phải không có tay.

"Sau khi về nhà trên quần áo mang theo hàn khí, nếu bị nhiễm lạnh sẽ ốm mất, biết không? " Ánh mắt Hạ Hướng Vũ rất nghiêm túc, Dịch Miểu ngoan ngoãn gật đầu nghe theo.