Chương 4: Sau này ngươi làm trợ lý của ta

Chương 4: Sau này ngươi làm trợ lý của ta

Kiều Chỉ sau khi đi, má Phương liền ôm đệm chăn đi vào, ở bên giường Kiều Chỉ cho Lăng Mộc nằm trên đất một chăn đệm. Không có đôi câu vài lời

"Vậy má Phương, con muốn về nhà lấy chút đồ vật, người yên tâm, con rất nhanh sẽ trở về" Lăng Mộc con mắt ùng ục xoay một cái

"Lăng tiểu thư không cần phiền toái như vậy, tiểu thư nhà ta đã sớm chuẩn bị xong đồ vật và đồ dùng hàng ngày cho người rồi" má Phương có thể thấy chút tâm tư nhỏ kia của nàng

"A?" Lăng Mộc có chút không dám tin tưởng

"Ta đây dẫn Lăng tiểu thư qua đó" vừa nói má Phương liền đem nàng dắt đến phòng quần áo. Nhìn theo quần áo giày đầy tủ, Lăng Mộc không khỏi nuốt một ngụm nước bọt

"Vậy con sẽ không khách khí, hắc hắc" ngại ngùng xoa xoa tay. Nhìn những y phục này kích cỡ là phù hợp, không nghĩ tới A Chỉ còn nhớ được kích cỡ của mình. Trong lòng khó tránh khỏi có chút vui vẻ nhỏ. Chỉ có điều không còn lý do ra ngoài, Lăng Mộc đánh lên suy nghĩ tính toán nên làm gì thoát thân

"Hửm? điện thoại của con đâu?" Thiếu chút nữa đã quên rồi

"Tiểu thư nói cô ấy thay cô bảo quản trước, có chuyện gì sẽ báo cho cô biết" má Phương trở lại. Lăng Mộc kềm chế lửa giận trong lòng, Kiều Chỉ quả thực khinh người quá đáng. Nhưng mà có thể làm sao đây, hay là trước tiên ngoan ngoãn đợi đi, đợi đến thời cơ thích hợp lại chuồn đi. Mười giờ tối Kiều Chỉ mới vừa về, vừa vào cửa liền nhìn thấy Lăng Mộc phơi ra ở trên sofa

"Muốn ngủ đi lên giường ngủ" Vẫn là thanh âm lạnh nhạt như vậy. Lăng Mộc giật mình, dụi dụi con mắt, phát hiện là Kiều Chỉ, vội đứng lên, sống lưng thẳng tắp "Em muốn về nhà! em không đi làm nữa, ông chủ sẽ trừ tiền lương em" Ừm, trên khí thế không thể thua

"Công việc ta đã thay ngươi từ chức rồi, nhà ta đã để chủ nhà trọ cho người khác mướn rồi." Kiều Chỉ vừa lên lầu vừa nói

"Chị đứng lại!" Lăng Mộc giờ khắc này lại như gà trống xù lông lên, nàng hiện tại vô cùng muốn cắn người "Chị dựa vào cái gì làm như vậy? em đắc tội chị chỗ nào" Lăng Mộc cơ hồ là la lên

"Sau này ngươi làm trợ lý của ta, tiền lương đãi ngộ tự không thể kém hơn ngươi lúc đầu, còn nữa, sau này ngươi ở chung với ta" từng chữ đều là mệnh lệnh, không cho phép Lăng Mộc có nửa điểm chống cự

"Nếu như em nói không thì sao?" Lăng Mộc liều chết phản kháng

"Hiện tại sẽ không có một công ty dám cần ngươi"

"Không cần chị quan tâm!" Lăng Mộc quay người muốn rời khỏi. Kiều Chỉ bước nhanh về phía trước kéo lấy Lăng Mộc

"Ta từng cho ngươi cơ hội!" Lăng Mộc tránh thoát không ra, bị Kiều Chỉ kéo tới phòng ngủ. Hung hăng ném ở trên giường, Lăng Mộc còn không có phản ứng lại, Kiều Chỉ đã cởi xuống thắt lưng vung về phía nàng

Hết chương 4

Edit: tui không thấy ngược đâu, việc tui thấy là bà thụ bán manh cực rùi đó