Chương 27: Quỳ trên ghế, ăn cơm đi

Chương 27: Quỳ trên ghế, ăn cơm đi

"Hí a~" Lăng Mộc thút thít thống kê xong số liệu, từng bước từng bước di chuyển đến bên người Kiều Chỉ

"Kiều tổng, người xem qua" khuôn mặt nhỏ đỏ bừng đáng yêu cực kỳ. Kiều Chỉ tiếp nhận văn kiện qua loa nhìn một chút

"Ừm, được rồi"

"Vậy Kiều tổng em có thể hay không...." Lăng Mộc đưa ánh mắt khóa chặt ở trên quần của chính mình

"Mặc vào đi, về nhà"

"Vâng, Kiều tổng!" Sau đó xấu hổ ở dưới tầm mắt chăm chăm của Kiều Chỉ mặc quần vào

Đến nhà má Phương đã chuẩn bị xong bữa tối

"Má Phương ngươi về nghỉ ngơi trước đi"

"Vâng, tiểu thư" chờ má Phương đi rồi, Kiều Chỉ trên dưới đánh giá Lăng Mộc một hồi. Lăng Mộc đang chờ ăn cơm đó, chỉ là Kiều Chỉ chậm chạp bất động bát đũa nàng cũng không dám lộn xộn, ngoan ngoãn đứng bên cạnh bàn ăn nhìn cơm nước đầy bàn nuốt nước miếng, bận việc cả ngày nàng vẫn đúng là đói bụng

"Cởϊ qυầи!"

"A? ngô" Tay run cởϊ qυầи xuống chỉ lo sau đó lại phải ăn đòn

"Qυầи ɭóŧ cũng cởi!" Lăng Mộc ngoan ngoãn đem qυầи ɭóŧ nhỏ cũng cởi cúi đầu đứng đó. Kiều Chỉ hài lòng gật gật đầu

"Quỳ trên ghế, ăn cơm đi"

"Vâng, Kiều tổng" Lăng Mộc đỏ mặt quy quy củ củ quỳ đến trên ghế, đầu gối cộp làm đau, nhìn cơm nước đầy bàn cũng mất khẩu vị. Cẩn thận từng li từng tí một gắp rau uống canh, toàn bộ hành trình cũng không dám ngẩng đầu, hết mấy lần đũa đều gắp hụt

"Quỳ thẳng lên!" Kiều Chỉ chẳng biết lúc nào trong tay có thêm cây thước

"Bốp" một cái đánh ở trên mông vết thương đầy rẫy của Lăng Mộc. Dọa đến nàng vừa muốn kẹp thịt vào trong miệng đều rơi mất. Vội vàng điều chỉnh tốt tư thế quỳ tiếp tục ăn cơm, động tác nhỏ của nàng Kiều Chỉ thu hết vào đáy mắt, đáy mắt không khỏi sinh ra một vệt ý cười

Hết chương 27