Chương 26: Ta có để ngươi kéo quần?

Chương 26: Ta có để ngươi kéo quần?

"Hí~" Lăng Mộc ngoan ngoãn đem chân tách ra, Kiều Chỉ dọc theo cái mông của vết thương cũ chưa lành kia chính là một trận cuồng quất, cô muốn cho nàng nhớ thật lâu. Mông của Lăng Mộc đau đến uốn éo trái phải, tay gắt gao nắm lấy mép bàn muốn che lại không dám che, Lăng Mộc bị đau, ở văn phòng này cũng không dám kêu ra tiếng, chỉ có thể cắn răng nhẫn nhịn. Đại khái quật mấy chục cái, Kiều Chỉ cảm thấy gần đủ rồi, cây thước liền từ mông chuyển tới bên đùi, nơi đó da mỏng non nớt, Kiều Chỉ mạnh mẽ một thước xung xuống, Lăng Mộc suýt nữa đau nhảy dựng lên

"Bốp bốp bốp" Ba cái đánh ở một vị trí, tay Lăng Mộc không khống chế lại đi xuống

"Tay!" Lăng Mộc vội vàng đem tay thu về

"Vừa rồi cái tay kia bày đến trên eo!"

"Bốp bốp bốp bốp bốp bốp" Kiều Chỉ đè lại cổ tay nàng theo cái tay kia đánh mạnh mười cái, Lăng Mộc đau vừa vung vừa thổi vừa xoa

"Chân nếu như dám khép lại, ta thì đổi quật hạ thể ngươi"

"Vâng" Lăng Mộc nỗ lực khống chế chính mình đừng khép lại chân, chân đau không cầm được run rẩy

"A~ Kiều tổng, xin người tha em đi, em bảo đảm sẽ không phạm loại sai lầm cấp thấp này nữa" Lăng Mộc mang theo khóc nức nở. Kiều Chỉ cũng không làm khó, liền tha nàng lần này

"Cảm ơn Kiều tổng" Lăng Mộc vội vàng kéo quần lên

"Ta có để ngươi kéo quần?"

"'A? Không" Động tác trong tay Lăng Mộc đình trệ

"Cởi đi!"

"Dạ" Lăng Mộc ngoan ngoãn cởϊ qυầи xuống cùng qυầи ɭóŧ ôm vào trong ngực chờ đợi xử lý

"Đi đem số liệu một lần nữa thống kê lại" Kiều Chỉ đem văn kiện đưa cho nàng

"Vâng, Kiều tổng" Tiếp nhận văn kiện có chút xấu hổ đi về bàn làm việc của mình. Kiều Chỉ nhìn bộ dáng của nàng càng không khỏi nhếch miệng lên

"Hí a~" Lăng Mộc chậm rì rì, từng chút từng chút để cái mông cùng ghế tựa tiếp xúc nhau, Đợi đến cái mông hoàn toàn tiếp xúc với ghế tựa, biểu tình ngoài mặt Lăng Mộc thật là dữ tợn, đau đến nàng nhe răng trợn mắt

Hết chương 26