Chương 26: Gia nghiệp đế vương

"Chỗ đó cách chỗ chúng ta trói hắn không xa, lúc bọn ta nhìn thấy hắn, hắn ghé vào bờ sông, tựa hồ chuẩn bị bắt cá... Nhưng mà xiềng tay xiềng chân đều còn đeo, chắc là vừa rồi hắn căn bản là không có cởi bỏ xiềng chân, cũng là do ta vừa rồi nóng vội luống cuống, không chú ý tới."

“Đúng vậy, chìa khóa cũng tìm được trong bụi cỏ lão Tiền nghỉ ngơi, chắc là không cẩn thận làm rơi.”

“Tuy là sợ bóng sợ gió một hồi, nhưng cũng phải tỉnh táo, trên đường hồi kinh chớ xảy ra sự cố nữa." Tạ Vấn Uyên dặn dò vài câu, liếc mắt nhìn Chung Kỳ Vân cả người ướt đẫm, run lẩy bẩy trong gió thu.

“Tìm một bộ áo tù thay cho hắn đi. Hôm nay đã lạnh, thể lực hắn vốn không đủ, nếu lại bệnh không dậy nổi, đến lúc đó còn thẩm vấn thế nào được.”

“Vâng.”

Trải qua chuyện ngoài ý muốn vừa nãy, mấy ngày sau cũng không xảy ra chuyện gì nữa. Ba tên Giải Sai bị dọa sợ, ra khỏi Quảng Nguyên, cho dù là có xe tù giam giữ Chung Kỳ Vân, bọn họ cũng không dám lười biếng, trông coi hết sức tận chức tận trách.

Chung Kỳ Vân khổ không thể tả, giả ngu cũng cần kỹ thuật nhất định, giả ngu cũng mệt chết đi được. Bị nhìn chằm chằm như vậy, hắn muốn nghỉ một lát cũng không được, chỉ có thể ngả đầu ngủ.

Đêm khuya, trong dịch quán, nghe tin Chương Hồng mang đến, Tạ Vấn Uyên nhíu mày: "Thái tử, quả thật bệnh nặng đến nông nỗi này?"

“Vâng, chỉ có điều Kim thượng cùng Thái tử giấu diếm việc này, mọi người chỉ nói là Thái tử chẳng qua nhiễm phong hàn...... Hơn nữa, Thái tử đã lệnh cho Hồ đại nhân hồi kinh.”

Tạ Vấn Uyên hơi cụp mắt, trong lòng than thở, thế nhân đều khen Thánh thượng nhân từ mang phúc đức thâm hậu cho thiên hạ, sinh ra bốn hoàng tử, mỗi người đều là long phượng trong biển người.

Thái tử Đàm Nguyên Ung có đức có tài, cung kiệm cần chính, nếu có thể thượng vị, nhất định cũng là một vị quân chủ anh minh. Nhị hoàng tử Đàm Nguyên Tấn đầy bụng kinh luân, chính luận rất cao minh. Tam hoàng tử Đàm Nguyên Sách càng là văn võ song toàn, người người khen ngợi. Mà Tứ hoàng tử Đàm Nguyên Dực tuy nhỏ tuổi ham chơi lêu lổng nhưng cũng là một người thông minh nhạy bén.

Gia đình bình thường nếu sinh được bốn người con như vậy, nhất định hưng gia vượng nghiệp, vui mừng vô cùng.

Nhưng hậu duệ nhà đế vương thiên hoàng quý tộc, làm sao có thể giống như gia đình bình thường? Bốn Hoàng tử trong triều giống như một núi bốn hổ, một núi lại sao có thể dung bốn hổ? Một ngôi sao có thể có bốn chân long?

Cái này, đối với nhà đế vương sẽ chỉ là tai họa.

Huống chi bốn hoàng tử ngoại trừ Thái tử do Hoàng hậu sinh ra, còn lại ba Hoàng phi đều có gia thế bối cảnh bất đồng. Cho dù có Hoàng tử nào không có những tâm tư này thì những nhân vật quyền quý sau lưng hắn cũng không thể dừng tay.

Bệnh của Thái tử bây giờ…

Chỉ sợ tới không đơn giản như vậy.

Nếu lúc này Thái tử có mệnh hệ gì......

"Chỉ sợ thế cục bây giờ trong triều càng thêm hỗn loạn, Ngụy thừa tướng bên kia vẫn chưa có động tác..." Tạ Vấn Uyên nói tới đây lại không tiếp tục nói nữa, chỉ khoát tay áo, nói: "Thôi, bên phía Phụ Chính còn chưa có tin tức?"