Chương 2: Kết thúc rồi

Lưu Gia Vệ đưa cho cô một thẻ vàng (gold card), cô không từ chối, tại sao lại phải từ chối? Nhược Khê nhận tấm thẻ một cách thoải mái.

Cô gái kia bắt đầu tạo dựng được tên tuổi trong giới giải trí, hơn nữa rất nhanh chóng nổi tiếng, Nhược Khê cư xử thờ ơ, không cùng cô ta tiếp xúc cũng không nói cái gì.

"KIKI bật khóc trên trường quay, ám chỉ sự ức hϊếp của một nữ hoàng nào đó." "Tình mới gặp tình cũ, người cũ bắt nạt người mới."

Kể từ sau khi một chương trình tạp kỹ mời Nhược Khê cùng KIKI, à, KIKI là người mới được Lưu Gia Vệ sủng ái, hai người họ về cơ bản đều không nói chuyện trên trường quay, thế nhưng ngày hôm sau các bài báo vạch trần hành vi Nhược Khê bắt nạt KIKI xuất hiện trên quy mô lớn và càng ngày càng nghiêm trọng.

Nhược Khê gọi điện thoại cho những phóng viên mà cô quen biết, tuy nhiên họ đều cúp máy mà không nói gì, chỉ có một phóng viên mà cô có quan hệ khá thân thiết thì thầm với cô vài câu: "Chị Nhược Khê, lần này chỉ sợ không có cách nào rồi, không biết cái cô KIKI kia đã làm như thế nào. Tất cả các phương tiện truyền thông đều đăng bài kia, Lưu thiếu gia dường như còn rất tin tưởng những gì KIKI nói, gây áp lực đối với giới truyền thông, không cho phép nói chuyện thay chị..."

Tốt, rất tốt, thủ đoạn tốt, bản thân cũng đã bỏ cuộc như thế rồi, mà vẫn muốn đuổi cùng diệt tận sao?

KIKI, KIKI, Lưu thiếu gia, anh đã tìm được một người phụ nữ tốt rồi.

Sau trận chiến này, địa vị của Nhược Khê trong ngành giải trí tụt dốc không phanh, ban đầu còn có rất nhiều fans cứng ủng hộ cô, tuy nhiên, vì Nhược Khê không còn xuất hiện trước công chúng, những tin tức tiêu cực thì vẫn tiếp tục xuất hiện, những người cổ vũ cho Nhược Khê càng ngày càng ít, cho đến khi không còn một ai.

Nhược Khê đã suy bại trở thành diễn viên hạng ba, lúc nào cũng xem sắc mặt của đạo diễn, còn không phải lúc nào cũng có vai diễn.

Không phải là không từng cố gắng qua, thế nhưng mà tại giới giải trí này, Lưu Gia Vệ giống như một vị hoàng đế, dù có cố gắng đến đâu cũng không làm nên chuyện gì.

Nhược Khê không nhắc đến tình cũ, bản chất ghét cái cũ thích cái mới đã khắc sâu vào xương tủy loại đàn ông này, nói ra càng khiến người ta chán ghét mà thôi, Nhược Khê không hèn hạ như vậy.

Có đôi khi ngẫm lại, cuộc sống này vốn đã rất thú vị rồi, lúc còn nhỏ cha mẹ qua đời, tự nuôi sống chính mình, làm việc trong nhiều hoàn cảnh khác nhau, dần dần hòa mình vào bản chất con người, quyến rũ Lưu Gia Vệ, bước lêи đỉиɦ cao và huy hoàng trong tám năm, cho tới bây giờ, cảm giác chán nản cũng đã cảm nhận được rồi, cả cuộc đời như vậy trôi qua, Nhược Khê cảm thấy không có gì hối hận nữa.

Nhược Khê nhìn con dao gọt hoa quả trên bàn trà, cầm lên lướt qua lướt lại trên cổ tay, đột nhiên cảm thấy cứ như vậy cắt một đường, máu phun ra có lẽ cũng sẽ đẹp mắt.

Trong lúc Nhược Khê đang chìm đắm trong trí tưởng tượng nghệ thuật của mình, điện thoại di động của cô vang lên, chuyện này hiếm lắm, cô cầm lên nhìn xem, càng hiếm hơn nữa, Lưu Gia Vệ.

"Alo?" Nhược Khê miễn cưỡng mở miệng, cô không phải là cô gái nhỏ, không có nhiều tưởng tượng như vậy.

"Úc Nhược Khê, kỹ thuật diễn xuất của cô thực sự rất tốt, cho tới bây giờ tôi chưa từng phát hiện cô có thể độc ác đến như vậy..." Lưu Gia Vệ ở đầu bên kia liên tục nói.

Sau khi chia tay cho tới bây giờ Lưu Gia Vệ chưa từng gọi điện thoại cho cô, Nhược Khê có chút hăng hái nghe tội ác của bản thân, nghe xem chuyện gì có thể khiến cho Lưu thiếu gia gọi điện thoại tới hỏi tội.

Wow, Nhược Khê thật sự không muốn khinh thường chỉ số thông minh của đôi cẩu nam nữ này, KIKI này cũng có thể bịa chuyện như vậy sao? Cái gì mà trong hộp đêm tát cô ta, rồi nói xấu cô ta với phóng viên? Thế nhưng hết lần này đến lần khác Lưu Gia Vệ đều tin, thực sự làm dơ lỗ tai của chính mình!

Vì vậy Nhược Khê không nghe tiếp được nữa, chậm rãi nói: "Lưu Gia Vệ, tên khốn kiếp..." rồi ném điện thoại ra ngoài cửa sổ.

"Thật tốt." Còn trải nghiệm thêm một điều khác trong cuộc sống, một cuộc điện thoại chửi mắng từ bạn trai cũ.

Nhược Khê vừa cười vừa ngâm nga một bài hát, cầm lấy con dao gọt hoa quả vào phòng tắm, đổ một bình nước nóng vào.

Nghĩ đi nghĩ lại, Nhược Khê vẫn không cởϊ qυầи áo, cô không thích ý tưởng khỏa thân khi chết.

Kết thúc rồi, Úc Nhược Khê, cuộc sống kỳ quái của cô!

Mặt nước dần dần chuyển sang màu đỏ, ý thức của Nhược Khê dần dần tan rã, cuối cùng, Nhược Khê rơi vào bóng tối.