Lão quản gia theo sau đám đông lên tầng trên, nhưng trong lòng vẫn còn nghĩ về một chưởng dứt khoát của Lận Tầm, không chỉ nện vào cổ Cố Hoài Diệp mà còn nện vào trái tim ông.
Ai có thể ngờ, một Omega nhỏ bé, nhìn đáng yêu ngoan ngoãn như vậy, lại tồn tại khía cạnh mạnh mẽ và quả cảm như vậy.
Cả vệ sĩ Beta ở hiện trường đều bị kinh ngạc.
Lận Tầm hiện đang đi sau đám đông, không rõ cậu có bị Cố Hoài Diệp lây bệnh không, cậu cảm thấy cơ thể mình cũng nóng lên, luôn cảm nhận được hương thơm thoang thoảng.
Mấu chốt chính là cậu không có thích xịt nước hoa?
Lận Tầm kéo áo trên người ngửi một chút, sao cậu cảm thấy mùi này càng đậm hơn nhỉ?
Cũng thấy nóng hơn rồi!
Trước khi cậu kịp nhận ra, một chàng trai mặc áo blouse trắng đột ngột tới nắm chặt tay cậu.
"Cậu phát tình rồi, không biết sao?"
Cậu phát cái gì tình?
Lận Tầm nhìn chằm chằm đối phương, không chắc chắn rằng mình có nghe nhầm không.
Nhưng người này hoàn toàn không có ý định giải thích cho cậu, từ trong hộp thuốc mang theo, anh ta lấy ra một ống tiêm, định chích vào cơ thể của Lận Tầm!
"Chờ một chút, anh làm gì vậy... A..."
Lận Tầm không kịp ngăn chặn, bị chích trực tiếp, thấy thuốc trong ống tiêm đã cạn, Lận Tầm nhẫn nhịn đau đớn hỏi.
"Anh đã chích cho tôi cái gì vậy?"
"Thuốc ức chế, có lẽ cậu bị tin tức tố của Cố tiên sinh ảnh hưởng, độ xứng đôi của hai người nhất định rất cao, nếu không, Omega như cậu cũng không bị kí©h thí©ɧ lớn như vậy."
Người đó thu gọn ống tiêm rỗng, lấy ra một chai phun sương từ hòm thuốc.
"Cơ thể cậu vẫn còn vương mùi tin tức tố, xịt chất khử mùi trước đi rồi hãy vào trông chừng tiên sinh, nếu cứ ngửi mùi của cậu, kỳ nhạy cảm của anh ta chỉ nghiêm trọng hơn thôi."
Lận Tầm bối rối một lúc bởi hai từ "tin tức tố" và "kỳ nhạy cảm", lại nhớ đến thiết lập ABO trong sách!
Ở đây, giới tính không được phân biệt dựa trên nam và nữ, mà được phân biệt bằng Alpha, Beta, Omega.
Alpha đại diện cho sức mạnh, tin tức tố của Alpha mạnh mẽ đến mức có thể hóa hình, thường xuất hiện thành động vật.
Beta là những người bình thường, họ không có tuyến thể, không bị ảnh hưởng bởi tin tức tố, số lượng rất đông.
Omega từ trước đến nay được xem như một nhóm yếu thế, chủ yếu chịu trách nhiệm sinh sản, trước đây còn bị giam cầm lại, cho đến khi thúc đẩy bình đẳng, họ mới có cơ hội tự do học tập và làm việc.
Tin tức tố Omega có thể làm Alpha đ.ộng d.ục, trái lại chỉ có OA xứng đôi cao mới bị ảnh hưởng.
Nhớ lại thiết lập trong sách, Lận Tầm chỉ muốn gõ đầu mình, cậu vậy mà bỏ qua thông tin quan trọng như vậy.
Cho nên Cố Hoài Diệp không phải phát sốt mà là đ.ộng d.ục. Cậu bị anh ta ảnh hưởng, nên cũng xuất hiện dấu hiệu kỳ phát tình. Vì vậy, mùi hương cậu vừa ngửi không phải là nước hoa, mà là mùi mùi tin tức tố của chính mình.
"Cậu thấy đỡ hơn chưa?"
Có lẽ biểu hiện trên mặt cậu quá đặc sắc, làm cậu y tá nhỏ lo lắng. Lận Tầm gật đầu, nếu chuyện đã như vậy, cậu còn có gì mà không chấp nhận được!
"Trong tình hình này, tôi nên làm gì đây?"
"Cậu nói tới kỳ phát tình phải không?"
Cậu y tá nhỏ ngạc nhiên, Lận Tầm không biết gì thật sao, nhưng nghĩ đến gia cảnh của Lận Tầm, sống ở Lận gia cũng khó khăn đi, bị cha ruột gửi đến đây gán nợ, mấy chuyện cơ bản này cũng không dạy cậu. Nhưng ở nhà không ai nói, trường học cũng có mấy khóa học riêng mà, Lận Tầm còn không biết?
Y tá nhỏ kỳ quái giải thích.
"Kỳ phát tình của Omega thường diễn ra mỗi tháng một lần. Nếu có bạn đời, có thể thực hiện đánh dấu tạm thời, tất nhiên đánh dấu vĩnh viễn là tốt nhất. Nếu không có bạn đời, mỗi tháng phải tiêm thuốc ức chế, nhưng thuốc này dùng nhiều sẽ không còn tác dụng, giống cậu và Cố tiên sinh, cách tốt nhất là kỳ nhạy cảm đánh đấu nhau."
Y tá nhỏ nói tới chữ cuối, giọng điệu càng thêm ái muội.
Lận Tầm: "...”
“Cảm ơn, tôi hiểu rồi."
"Thực ra, cậu không cần phải xấu hổ. Điều kiện của Cố tiên sinh tốt như vậy, lại bài xích tin tức tố của Omega khác, nhưng với cậu lại có tham muốn, điều đó cũng đủ chứng minh cậu rất đặc biệt."
Lận Tầm: "..."
Y tá nhỏ khích lệ cậu dũng cảm tiến lên, nhưng... hai chúng tôi không phải như vậy đâu!
---------------------
Nhìn chăm chú tới Cố Hoài Diệp, tin tức tố tán loạn trong không khí dần dần yên tĩnh, nhưng vẫn chưa hoàn toàn tan đi.
Alpha trong kỳ nhạy cảm, dù có thể kiềm chế bằng thuốc ức chế, tin tức tố cũng không thể hoàn toàn tan biến, trừ khi kỳ nhạy cảm qua đi, tình hình mới có chút tốt đẹp.
Tư Huyền quay lại đi tới cửa gọi.
"Lận Tầm."
Bất ngờ bị gọi tên, Lận Tầm sững sốt, nhìn qua.
"Tôi đây."
Đối mặt với ánh mắt lúng túng của Omega, Tư Huyền cảm thấy hơi rung động, tiểu Omega này không giống như lời đồn nha.
"Là như thế này, vừa rồi tôi đã tiêm cho cậu ấy một mũi thuốc ức chế đặc trị, loại này tối đa chỉ được tiêm hai lần một tháng, vừa rồi là mũi thứ hai, trong thời gian này không được tiêm thêm mũi thứ ba, cậu ấy có thể cảm thấy không thoải mái vì tác dụng phụ của thuốc, cộng thêm tác động của kỳ nhạy cảm, tâm trạng có thể không ổn định, cậu chăm sóc cậu ấy một chút, cậu ấy không bài xích tin tức tố của cậu, có thể khiến cậu ta dễ chịu hơn."
Tư Huyền nói xong, y tá nhỏ vừa mới tiêm thuốc cho Lận Tầm tiến lại gần, giải thích tình hình của Lận Tầm cho Tư Huyền nghe, Tư Huyền kinh ngạc nhìn Lận Tầm.
Nếu độ xứng đôi thật sự cao, vậy... nữa đời sau của Cố Hoài Diệp còn cứu được.
Lận Tầm thấy ánh mắt của Tư Huyền nhìn anh cứ quái quái.
"Có cần tôi làm gì không?"
"Không cần làm gì đặc biệt, chỉ cần ở lại trong phòng là được."
Có một đại bảo bối như vậy ở đó, đủ để Cố Hoài Diệp hưng phấn rồi, nếu còn làm thêm cái gì, Cố Hoài Diệp không chịu đựng nổi đâu.
Sau khi căn dặn rõ biện pháp chăm sóc và chế độ dinh dưỡng của Cố Hoài Diệp, Tư Huyền cùng đoàn người rời đi.
Khi mọi người đã đi hết rồi, Cố Đình đi vào nhìn Cố Hoài Diệp đang ngủ, thở dài và nói với Lận Tầm.
"Mấy ngày này nhờ cậu chăm sóc nó, ta sẽ kêu người giúp cậu xin nghỉ phép ở trường."
Nhìn lo âu trên mặt của Cố Đình, Lận Tầm nghĩ đến ông ngoại của mình, sức khỏe cậu rất yếu, ông ngoại là bác sĩ, cố gắng nhiều cách nhưng chẳng thể giữ nổi mệnh của cậu, lúc nào gặp mặt, ông cũng tỏ ra vui vẻ, nhưng ẩn sau đó vẫn luôn là nỗi lo âu như thế này.
"Ông nội Cố yên tâm, con sẽ chăm sóc anh ấy thật tốt."
Không cần nhiều lời, Lận Tầm biết rõ điều mà Cố Đình muốn nghe nhất chỉ có câu này.
Cố Đình cùng lão quản gia rời khỏi phòng, đóng cửa lại, lão quản gia lo lắng nhìn Cố lão gia.
"Ngài cũng đi nghỉ một chút đi."
Sau khi nhận được cuộc gọi từ tài xế, Cố lão gia đã uống hai viên thuốc trợ tim, sợ một hồi không chịu đựng nổi.
Nhìn gương mặt mệt mỏi của ông, lão quản gia cũng không đành lòng.
"Thực ra ta cũng không mong cầu gì hơn, chỉ mong nó bình bình an an, Cố gia đã đủ mạnh rồi, cho dù bây giờ có sa cơ, nhưng chỉ cần nó khỏe mạnh, ta đều chấp nhận."
"Ngài yên tâm, bây giờ có tiểu thiếu gia ở đây, chắc chắn là không sao đâu, ngài cũng thấy rồi, thiếu gia chưa từng gần gũi với Omega nào, nhưng trên đường trở về lại ôm chặt tiểu thiếu gia không buông, mọi chuyện nhất định sẽ tốt lên thôi."
Được quản gia nhắc nhở, Cố Đình tỉnh táo hơn, hai mắt sáng ngời sảng khoái.
"Ông nói đúng, ông nói rất đúng, hai đứa nó đúng thật là ôm nhau về, đây là chuyện tốt, chuyện tốt."