Cố Đình đột nhiên lên tiếng, khiến Quan Tiếu đang đứng ở cửa sững sờ, trong phòng họp mọi người đều nhìn về phía cửa, thấy một ông lão mặc áo Trung Sơn màu đậm, khoanh tay đứng đó.
“Ông là ai, sao lại tùy tiện xen vào chuyện ở đây!”
Hứa Dật mắt đỏ hoe, đã bị tức điên, bắt đầu tấn công tất cả mọi người.
Cố Đình nhìn thấy bộ dạng xấu xí của tiểu Omega đứng đó, hoàn toàn không thể so sánh với ngón tay của Tiểu Tầm nhà mình.
“Ta là ai, ta chính là ông của Lận Tầm, vừa rồi là cậu nói chúng ta bao nuôi Tiểu Tầm nhà ta sao, cậu có chứng cứ không, nói không có căn cứ, người lớn nhà cậu đâu, gọi người lớn nhà cậu đến đây, ta muốn xem nhà nào dạy dỗ ra đứa trẻ không có phép tắc như vậy.”
Vừa nói, Cố Đình vừa chấp tay sau lưng bước vào trong.
Mọi người thấy ông bước vào, đều không nhịn được thắc mắc: Đây là ai vậy?
Chỉ có Lận Tầm đột nhiên đứng dậy, chạy nhanh tới gọi.
“Ông nội, sao ông lại đến đây?”
Lão quản gia theo sau Cố Đình cười vui vẻ lấy ra một hộp cơm giữ nhiệt.
“Tiểu thiếu gia, tôi đi cùng lão gia đến đưa cơm trưa cho cậu.”
“Nếu ta không đến, còn không biết loại người này sẽ bắt nạt con thế nào, Cố Hoài Diệp làm ăn cái gì không biết, chẳng giúp được cái gì cả, gọi điện cho nó, hỏi nó có biết chuyện cháu bị người khác bao nuôi không, coi nó nói thế nào!”
Cố Đình thực sự nổi giận, nghĩ đến việc nếu mình không phải đột nhiên xuất hiện, hôm nay Lận Tầm chắc chắn sẽ bị khinh thường tới chết!
Lận Tầm cũng không ngờ chuyện như vậy lại trùng hợp bị Cố Đình bắt gặp.
“Ông ơi, ông đừng giận, mọi chuyện xảy ra đột ngột, không liên quan đến Cố tiên sinh, ông ngồi xuống, hạ hỏa chút đi, nha.”
Lận Tầm sợ Cố Đình nổi giận làm ảnh hưởng đến sức khỏe.
Cuộc đối thoại giữa hai ông cháu họ, rơi vào tai mọi người lại hoàn toàn không giống như vậy.
Ai? Cố Hoài Diệp?
Đương kim chủ tịch tập đoàn Cố Thị, Alpha cấp 5S được đích thân hoàng đế trao tặng tước vị công tước?
Quan Ải cuối cùng cũng hiểu ai là “người nhà” mà Cố Hoài Diệp đã nhắc đến hôm qua!
“Cố lão tiên sinh, ngài đừng giận, chuyện này là do đoàn phim chúng tôi làm không tốt, chúng tôi nhất định sẽ có lời giải thích rõ ràng với ngài và Lận Tầm.”
Quan Ải vội vàng lên trước giải thích, bộ phim này thà không quay, cũng không thể đắc tội với Cố gia, nếu không thì sau này sẽ không thể quay phim được nữa.
Lúc này, nhiều người có cùng suy nghĩ, nhìn Lận Tầm với ánh mắt đầy kính trọng.
“Giải thích? Ông giải thích cái gì với ta? Để cho thằng nhóc này lộng hành đến mức đó mà không cho người đuổi nó ra ngoài. Quan Ải, tác phẩm của ông rất hay, nhưng con người ông không được, cậu ta có lai lịch gì, nói ta nghe thử.”
Cố Đình ngồi xuống chiếc ghế mà Lận Tầm mang tới, khí thế bừng bừng nói.
“Ba cậu ta là nhà đầu tư của bộ phim này.”
Lận Tầm thấy Quan Ải đạo diễn khó mở lời, chủ động lên tiếng.
“Nhà đầu tư thì có thể kiêu ngạo bức người thế à?”
Cố Đình nghe vậy ngẩn ra, rõ ràng không nghĩ rằng chỉ với thân phận đó, lại có thể ngang ngược như vậy.
“Nhà họ đầu tư bao nhiêu, chúng tôi sẽ đầu tư gấp đôi, kêu nó cút đi!”
“Ông lạm dụng quyền lực, ông dựa vào gì mà bắt tôi cút thì tôi phải cút!”
Hứa Dật rõ ràng vẫn chưa nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề.
Quan Ải không thể chịu nổi sự náo loạn của cậu ta nữa, nếu không phải vì giao tình bao năm với Hứa Phong, ông đã không đồng ý để Hứa Phong độc quyền đầu tư toàn bộ cho bộ phim này, nhưng ai ngờ lại xảy ra chuyện vô lý như vậy.
Chỉ sợ giao tình giữa ông với Hứa Phong hôm nay cũng sẽ bị phá hủy.
“Gọi điện cho Hứa Phong, bảo ông ta đến đây đón con trai về, đoàn phim của chúng ta không nuôi nổi đại phật này.”
Quan Tiếu bước tới.
“Hứa tiên sinh đang trên đường đến rồi.”
Xảy ra chuyện lớn như vậy, sao cậu có thể không liên lạc với Hứa Phong được.
“Được lắm, các người nhiều người như vậy bắt nạt một Omega như tôi.”
Hứa Dật có lẽ không ngờ mình lại bị mọi người tấn công, mắt đỏ hoe chỉ vào họ, như thể chịu uất ức rất lớn.
Từ khi cậu ta đến đây đã không thuận lợi, tất cả mọi người đều công kích cậu ta.
“Sao tôi lại không thể nói, cậu ta có phải đã bước một chân lên giường với các người nên mới được các người bảo vệ như vậy đúng không?”
Lận Tầm thật sự mở mang tầm mắt, không ngờ có người có thể nói láo một cách trắng trợn như vậy.
“Tôi không biết tại sao cậu lại nhằm vào tôi, nhưng tôi thật sự không như cậu nói, tôi vào đoàn phim này cũng là qua thử vai, cậu không thể đảo loạn thị phi như vậy chứ.”
Lận Tầm đứng sau Cố Đình, nhẹ nhàng giải thích cho mình, một Omega yếu đuối bị làm nhục như vậy mà vẫn nhẫn nhịn, nhất thời mọi người ai cũng đau lòng.
“Đừng nghe cậu ta nói bậy, cậu vào đoàn phim như thế nào, mọi người ai ai cũng đều rõ.”
Quan Ải thật sự hết cách, cố gắng mở lời để mọi chuyện đừng thêm nghiêm trọng.
“Hứa Dật, ban đầu tôi và ba cậu có quan hệ tốt, coi sự vô lễ của cậu cũng như là tuổi trẻ thiếu hiểu biết, nhưng cậu là một Omega, cậu không biết rằng nói ra những lời như vậy là sỉ nhục Lận Tầm sao, bây giờ cậu lập tức xin lỗi cậu ấy!”
“Xin lỗi, tôi dựa vào gì mà phải xin lỗi, tôi đã nhìn rõ rồi, các người đều cùng một giuộc với cậu ta, các người chính là quan hệ bất chính, các người chính là… a…”
Một người đàn ông từ bên ngoài bước vào, tát một cái thật mạnh vào mặt Hứa Dật.