Chương 67: Ai nói ai bao nuôi Tiểu Tầm của chúng tôi?

Người bước vào là một Omega trẻ tầm 20 tuổi, trang điểm kỹ lưỡng, hơi ngẩng cao đầu kiêu ngạo, nhìn xuống mọi người.

Mọi người quay lại nhìn cậu ta: “……”

Quan Tiếu ngồi một bên, nhìn thấy đôi mày nhíu chặt của ông nội mình, liền biết cuộc gọi sáng nay cho Hứa Phong hoàn toàn không có tác dụng gì.

Tiểu tổ tông này không những không kiềm chế mà còn làm càng hơn.

“Đến rồi thì ngồi xuống đi.”

Quan Ải không chấp nhặt với một tiểu hậu bối như cậu ta, dù không thích cách hành xử của Hứa Dật, ông cũng không làm mất mặt cậu ta trước mặt nhiều người như vậy.

Nhưng Hứa Dật lại chẳng cảm kích chút nào, cười lạnh nói.

“Quan đạo diễn, dù sao tôi cũng là giám chế của bộ phim này, ông phải đợi tôi một chút chứ, nếu không thì những việc ông bàn bạc với nhau tôi đều không biết, đến lúc ba tôi hỏi, tôi cũng không trả lời được, phải không!”

Nghe Hứa Dật ăn nói tùy tiện, Lận Tầm bị Hùng Nghê bên cạnh kéo nhẹ tay áo, nhỏ giọng nói.

“Đây là con trai của nhà đầu tư phải không?”

Đã gặp Hứa Dật hai lần, có chút hiểu biết về cậu ta, Lận Tầm gật đầu.

“Đúng vậy.”

Hùng Nghê mặt mày ngạc nhiên như thể ‘mẹ ơi, cậu ta không biết kính trên nhường dưới sao’, khiến Lận Tầm bật cười.

Hứa Dật hiển nhiên ám chỉ Quan Ải đạo diễn không giữ nguyên tắc khi sử dụng tiền của nhà đầu tư.

Câu này vừa nói ra, không khí trong phòng họp lập tức trở nên nặng nề hơn.

“Sao, tôi nói không đúng à, sao mọi người lại nhìn tôi như vậy?”

Hứa Dật không để ý, đi đến chỗ ngồi của mình ngồi xuống.

“Vì tôi may mắn được làm giám chế của "Đại Yêu Quái", nên phải có trách nhiệm với đoàn phim và ba tôi, lần này coi như bỏ qua, hy vọng lần sau Quan đạo diễn có thể đợi tôi rồi mới bắt đầu.”

Lận Tầm ngẩng đầu nhìn Quan Ải ngồi ở vị trí chủ tọa, theo tuổi tác của Hứa Dật, gọi Quan Ải là ông cũng không quá đáng. Giờ phút này, trước mặt nhiều người như vậy mà nói ra những lời này, vô ý vô tứ như vậy sao.

Hơn nữa, trước buổi họp này, họ đã nhận được thông báo về thời gian và địa điểm từ sáng sớm, không có khả năng Hứa Dật là giám chế mà không nhận được thông báo.

Vậy nên là cậu ta tự mình đến muộn.

Người đến muộn mà còn phô trương như vậy, cậu ta cảm thấy mình rất có thể diện hả trời.

“Nếu cậu thấy không hài lòng như vậy, thì lần sau Hứa giám chế đừng đến muộn nữa.”

Quan Tiếu mặt mày khó coi nói, cậu không ngờ Hứa Dật lại thiếu tôn trọng lễ phép đến vậy, không có gia giáo.

“Thôi được rồi, giờ mọi người đã đủ, chúng ta tiếp tục.”

Quan Ải dù sao cũng là người có tuổi, không thể trước mặt nhiều người như vậy mà tranh cãi với một hậu bối như Hứa Dật, có Quan Tiếu mở lời, ông liền chuyển hướng cuộc nói chuyện.

Những chuyện khác có thể phân riêng giải quyết sau.

“Tôi đến muộn, nhưng vì tôi cần đi điều tra một số việc.”

Hứa Dật rõ ràng không định để chuyện này trôi qua dễ dàng, giơ tay ra hiệu cho trợ lý.

“Tôi vừa xem qua danh sách diễn viên của đoàn phim chúng ta, tôi nghĩ diễn viên đóng vai Linh Hồ cần phải thay đổi.”

Hai chữ "Linh Hồ" vừa được nhắc tới, Lận Tầm rõ ràng cảm nhận được ánh mắt của mọi người đổ dồn về phía mình.

Hùng Nghê giật mình, sau đó lo lắng nắm lấy cánh tay của Lận Tầm.

Lận Tầm quay lại mỉm cười trấn an cậu.

Lận Tầm cũng không ngờ, Hứa Dật vòng vo một hồi, cuối cùng trọng điểm lại rơi vào mình.

Đúng là hao tâm tổn huyết của cậu ta.

“Linh Hồ dù không phải là vai chính của "Đại Yêu Quái", nhưng cũng có không ít phân đoạn, vai diễn này không thể để một người mới hoàn toàn không có kinh nghiệm đảm nhận, ít nhất cũng phải tìm người có danh tiếng.”

“Tôi thấy trước đây Liễu Hướng Nguyên cũng đến thử vai Linh Hồ, sao không mời anh ta, đừng sợ tốn tiền, thay vì mời những diễn viên rẻ tiền, hãy bỏ tiền ra mời những người có danh tiếng, hiệu quả cao hơn, ông thấy sao, Quan đạo diễn.”

“Vô lý!”

Quan Ải đập mạnh xuống bàn.

“Dù hôm nay ngồi ở đây là ba cậu, ông ta cũng không dám nói với tôi như vậy, không đến lượt cậu nghi ngờ tôi chọn ai hay không chọn ai. Hôm nay cậu muốn đến họp thì hãy im miệng, không muốn họp thì cút ra ngoài!”

Quan Ải bề ngoài có vẻ hiền hòa, nhưng ai cũng biết khi nói đến quay phim thì ông chính là một đại ma vương.

Hứa Dật hoàn toàn không ngờ Quan Ải lại đập bàn mắng mình, mắt lập tức đỏ lên.

“Nhà tôi chính là nhà đầu tư, yêu cầu thay diễn viên cũng không được sao, Lận Tầm cho ông lợi ích gì, hay trong này có chuyện gì mờ ám mà chúng tôi không biết!”

Câu này thực sự vô cùng quá đáng.

“Hứa Dật, cậu có biết mình đang nói gì không!”

Quan Tiếu không thể chịu nổi, đứng dậy đi đến cửa, mở cửa ra.

“Tôi nghĩ cậu không thích hợp ở lại họp nữa, mời cậu ra ngoài.”

“Sao, các người chột dại rồi, tôi biết mà, Lận Tầm chỉ là một người mới, làm sao có thể lấy được kịch bản tốt như "Đại Yêu Quái", chắc chắn là có người trong hai ông cháu các người bao nuôi cậu ta!”

Cố Đình đang mang cơm trưa đến cho Lận Tầm, kết quả không tìm thấy người, cuối cùng được thông báo là mọi người đang họp ở đây, vừa hay nghe thấy câu này, kinh ngạc nói.

“Ai, ai nói ai bao nuôi Tiểu Tầm của chúng tôi?”