Chương 64: "Đại Yêu Quái"

Lận Tầm không có tâm trạng đi so đo với một đứa trẻ được chiều sinh hư.

Mặc dù khá phiền phức, miễn là không đến làm phiền cậu nữa, cậu có thể coi cậu ta như không khí.

Cố Hoài Diệp thấy Lận Tầm cầm kịch bản về.

"Muốn xem sao?"

"Anh nghỉ ngơi đi, em ở ngoài xem một lúc rồi vào ngủ."

Cậu không muốn vì công việc của mình mà làm phiền giấc ngủ của Cố Hoài Diệp.

"Được, nhưng đừng thức quá khuya."

Nói thì nói vậy, nhưng lúc Lận Tầm ngồi xuống ở phòng khách, liền có một cái bóng trắng chạy đến.

Thấy Tiểu Bạch xuất hiện, Lận Tầm thấy rất ấm áp, cậu biết, Cố Hoài Diệp là người rất dịu dàng.

Lận Tầm đưa tay ôm lấy cổ Tiểu Bạch, cọ nhẹ vào nó, Tiểu Bạch dùng chân lớn ôm lấy vai cậu, nằm xuống đất, phơi bụng mềm mại ra cho Lận Tầm xoa.

Lận Tầm cười cười xoa nó một lúc, rồi nằm xuống gối đầu lên bụng mềm của Tiểu Bạch, bắt đầu xem kịch bản trong tay.

...

"Đại Yêu Quái" kể về việc 1500 năm trước, tại kinh thành xuất hiện dị tượng, một Hỗn Độn Bảo Châu rơi xuống, truyền thuyết nói rằng bảo châu này khí tức luân chuyển thuận nghịch, người ăn vào sẽ trở thành tiên, yêu quái ăn vào sẽ đột phá giới hạn trở thành đại yêu.

Truyền thuyết lan truyền, nhất thời khiến thế gian rung chuyển.

Nhân vật chính Long Thủ ban đầu là một con rắn xanh xấu xí ở đáy hồ Thanh Thương.

Khi viên Hỗn Độn Bảo Châu rơi xuống, hắn ta đang hấp thụ tinh hoa của mặt trăng dưới đáy hồ, bất ngờ bị bảo châu đập trúng, cơ thể đột nhiên lớn lên, khiến bản thân con rắn xanh cũng giật mình sợ hãi.

Không có thể chất mạnh mẽ mà lại đột ngột tăng cường tu vi, Long Thủ suýt nổ tung mà chết, nhưng may mắn Hỗn Độn Bảo Châu chọn chủ không dễ dàng, Long Thủ mới có thể sống sót.

Hỗn Độn Bảo Châu lắng xuống, chỉ khi Long Thủ tu luyện dần mạnh lên thì mới có thể hoàn toàn thức tỉnh.

Nhưng lúc này, con rắn xanh nhỏ Long Thủ cũng không hoàn toàn ngây ngô nhược trí, trí tuệ được khai mở, con rắn xanh biết luân chuyển khí tức biến hình, nhưng khi biến thành hình hài đứa trẻ, trên má có thêm một vết bớt lớn.

Từ đáy hồ ngoi lên, Long Thủ phát hiện một ngôi làng, ban đầu chỉ dám đứng xa nhìn, không dám lại gần, nhưng theo thời gian, nhìn những đứa trẻ vui đùa và những người dân chất phác ở hai bên bờ sông, lòng khao khát của Long Thủ càng lớn.

Cuối cùng một ngày, Long Thủ rời khỏi đáy hồ Thanh Thương lên bờ, ban đầu dân làng chỉ coi hắn là một đứa trẻ lang thang đến, dù không nhận nuôi nhưng cũng cho hắn ít đồ ăn, không đuổi hắn đi, thậm chí có lúc trẻ con trong làng còn rủ hắn chơi cùng.

Dần dần Long Thủ cũng hòa nhập vào ngôi làng.

Nhiều năm trôi qua, những đứa trẻ chơi với hắn dần trở thành người lớn, chỉ có Long Thủ vẫn như một đứa trẻ, ánh mắt của người trong làng đối với hắn dần trở nên khác lạ.

Thậm chí có người bắt đầu đồn rằng hắn là yêu quái biến hình, Long Thủ không hiểu tại sao những người dân vốn đối xử tốt với mình lại thay đổi.

Họ không chỉ trói hắn lên giàn hỏa thiêu để đốt chết, còn mời pháp sư đến nói là để thay trời hành đạo.

Bị trói trên giàn hỏa thiêu, Long Thủ không dám tin vào những gì đang xảy ra trước mắt, nhưng bản thân không muốn chết, đành hóa thành nguyên hình bỏ chạy.

Thấy một con rắn xanh bay lên trời, dân làng hoảng sợ, bỏ chạy tứ tán, miệng la hét có yêu quái, có yêu quái ăn thịt người!

Long Thủ không hiểu, hắn chưa bao giờ làm điều xấu với dân làng, mà họ lại sợ hắn như vậy.

Dân làng sợ hãi chạy tứ tung, trời đổ cơn mưa lớn, Long Thủ trở về hồ Thanh Thương, nằm im một ngàn năm.

Khi hắn quay trở lại, ngôi làng ngày xưa đã biến mất, Long Thủ cuối cùng trưởng thành thành thanh niên, không còn dáng vẻ ngây thơ như trước, những năm này hắn đã tự mình tìm hiểu nhiều về con người.

Biết rằng con người sợ hãi các linh thú trong núi.

Cũng vì vậy mà hắn không còn ý định hòa nhập vào thế giới loài người, hắn nghĩ thế giới này có lẽ chỉ có đồng loại mới chấp nhận sự tồn tại của hắn.

Mang theo tâm trạng đó, Long Thủ chuẩn bị đến chợ yêu quái, nghe nói ở đó có rất nhiều đồng loại, có lẽ họ sẽ sẵn sàng bằng hữu với hắn.

Chợ yêu quái cách xa thế giới loài người, trên đường đi, Long Thủ nghe nhiều truyền thuyết về nơi đó, truyền thuyết rằng chợ yêu quái rất phồn hoa náo nhiệt, có đủ loại yêu quái từ khắp nơi trên thế giới, có lẽ còn có cả đồng loại của hắn.

Truyền thuyết còn nhắc tới, nơi đó có tiên, bọn họ rất ôn hòa nhân hậu, đối với vạn vật sinh linh đều công bằng bình đẳng.

Mỗi lần nghe được truyền thuyết liên quan đến chợ yêu quái, Long Thủ lại thêm một tầng mong đợi.

Cuối cùng sau khi vượt núi băng sông, ngày đêm kiên trì, Long Thủ cuối cùng cũng đến chợ yêu quái mà hắn mong đợi từ lâu.

Đứng ngoài kết giới, nhìn chợ đèn đuốc sáng trưng, Long Thủ cảm thấy mình đã đến đúng nơi.

Nhưng khi hắn bước vào kết giới, vì vẻ ngoài có khuyết điểm của mình, hắn ngay lập tức thu hút sự chú ý.

Một số yêu quái thấy hắn liền cười nhạo.

"Đây là yêu quái từ đâu tới, bản thể xấu xí như vậy, nguyên hình chắc là con cóc nhỉ!"

"Thật xui xẻo, mau biến đi!"

...