Đưa Lận Tầm đến trường xong, anh nhìn theo bóng dáng cậu khuất sau cánh cổng, mới cho tài xế lái xe đi.
Tài xế ngồi trên ghế lái, nhìn thấy nét dịu dàng thoáng qua trên mặt Cố Hoài Diệp, cảm thấy từ khi Lận Tầm đến Cố gia, Cố tiên sinh không còn cách xa như trước.
Quả nhiên, nước chảy đá mềm, Alpha cứng rắn cũng phải chịu thua Omega mềm mại.
Lận Tầm bước vào trường, chuẩn bị đến lớp, thì nghe thấy có người gọi cậu.
Quay đầu nhìn, thấy một nam sinh cao lớn đi về phía cậu, đợi đối phương đến gần, Lận Tầm mới nhớ ra đây là Dịch Hiên.
Vì chuyện lần trước ở Hoan Du Chi Đô, Dịch Hiên đã bị phạt ở nhà kiểm điểm rất lâu, này là mới được thả ra đây mà.
Vừa ra ngoài đã vội vã gây phiền phức cho người khác, không ai sánh bằng.
“Lận Tầm, cậu có ý gì đây, tôi làm gì khiến cậu không hài lòng mà cậu phải đối đầu với Lăng Vân, giành lấy cơ hội thử vai từ Quan Ải đạo diễn? Cậu không biết Lăng Vân đã chuẩn bị bao lâu cho lần thử vai này sao?”
Dịch Hiên không phân biệt đúng sai, lao đến trách móc Lận Tầm, làm cậu bật cười.
“Cậu ta nỗ lực hay không thì liên quan gì đến tôi? Anh bây giờ vì cậu ta mà đến trách tôi, tôi thì sao, tôi không biết ấm ức sao?”
Lận Tầm đỏ mắt, trong nhu có cương.
Mới sáng sớm, người ta còn vội vã đến lớp, đã có tiếng tranh cãi cho quần chúng ăn dưa.
Người nghe thấy liền nhìn sang, chỉ thấy một Tiểu Omega đỏ mắt, trông rất tội nghiệp.
Khi nhận ra Alpha đứng đối diện Lận Tầm là ai...
“Đây không phải là Dịch Hiên sao?”
“Vừa trở lại đã gây phiền phức cho Lận Tầm, không ra gì!”
“Chính hắn tiêu tiền của người ta không biết bao nhiêu, còn dám đến đây gây chuyện!”
“Cậu không nghe thấy à, hắn đang hỏi tại sao Lận Tầm lại giành cơ hội thử vai của Lăng Vân!”
“Mẹ nó, trời định cơ hội thử vai của riêng Lăng Vân à!”
...
Có người không nhìn nổi, bước qua chắn trước mặt Lận Tầm.
“Là Alpha mà bắt nạt Omega, cậu còn có mặt mũi không!”
Dịch Hiên đột nhiên bị chửi, nhất thời mất mặt, nhìn nam Beta cao lớn chắn trước mặt Lận Tầm.
“Cậu là ai, đây là chuyện giữa tôi và Lận Tầm, không đến lượt cậu xen vào?”
“Thấy cậu ngứa mắt thì tôi xen vào đấy, cậu tưởng việc bẩn thỉu cậu làm không ai biết à? Tiêu tiền của Omega, còn nói người ta bám lấy cậu, loại Alpha như cậu thật hạ lưu, bây giờ còn đến đây nói Lận Tầm giành cơ hội thử vai của Lăng Vân, xin lỗi, cơ hội nào là của riêng Lăng Vân vậy!”
Nam Beta lưu loát xổ một tràng, sắc mặt Dịch Hiên trở nên khó coi.
“Cậu tránh ra, tôi không tranh cãi với cậu, Lận Tầm, cậu qua đây!”
Nói xong liền đưa tay kéo Lận Tầm đứng sau nam Beta.
Lận Tầm sợ hãi, mắt đỏ hoe kêu lên.
“Đừng đánh tôi, đừng đánh tôi!”
Tiểu Omega yếu ớt, sợ hãi rúc vào sau lưng nam Beta, nhỏ bé, bất lực.
Khơi dậy lòng bảo vệ của đám đông.
Dịch Hiên bị đám đông giữ chặt xuống đất, Lận Tầm nấp sau lưng nam Beta, khẽ nhếch môi, dùng khẩu hình mà chỉ Dịch Hiên thấy được nói.
[Chết đi, đồ ngu!]
Đường đến tòa nhà giảng dạy xảy ra chuyện như vậy, lại liên quan đến việc Alpha bắt nạt Omega, bảo vệ nhanh chóng đến hiện trường.
Thấy Dịch Hiên bị mấy Alpha to lớn giữ chặt không thể cử động, còn Tiểu Omega sợ hãi trốn sau lưng nam Beta, theo luật pháp của Đế quốc, Alpha bắt nạt Omega đều bị trừng phạt nghiêm khắc.
Hơn nữa, để một chuyện bạo lực như vậy xảy ra trong trường học, nhân viên bảo vệ cũng không tránh khỏi trách nhiệm.
Quát bọn họ dừng tay, nhưng lại thấy Alpha từ dưới đất đứng dậy hùng hổ đi về phía Omega, nhân viên bảo vệ đầu óc ong ong cả lên, rút dùi cui ra chọc thẳng vào người Dịch Hiên.
Ngay lập tức nghe thấy tiếng lợn bị thọc tiết.
Lận Tầm nhìn thấy nhân viên bảo vệ cao lớn lao vào kiềm chế Dịch Hiên bằng dùi cui điện, cậu ngạc nhiên không nói nên lời, quá tàn bạo, quá kí©h thí©ɧ!
Nam Beta bảo vệ cậu quay lại an ủi.
“Đừng sợ, có chúng tôi ở đây, hắn không dám làm gì cậu đâu. Thật là không có pháp luật, bắt nạt người khác như vậy.”
“Trước mặt chúng ta còn làm như vậy, trước đây sau lưng không biết đã bắt nạt Lận Tầm bao nhiêu lần rồi.”
“Lớn lên là người, nhưng lại không hành xử như con người, bảo vệ à, các anh phải giữ chặt hắn, đừng để hắn chạy thoát rồi lại gây hại cho người khác. Chúng tôi làm chứng, anh có cần thì cứ đến tìm tôi.”
Dịch Hiên bị điện giật ngất đi, lúc này bị một bảo vệ vác lên vai như con chó chết.
“Bạn học này, đừng sợ, có chúng tôi ở đây, sẽ không để hắn làm hại cậu đâu, nhưng mong cậu cùng chúng tôi về một chuyến, chúng tôi cần tìm hiểu tình hình.”
Đội trưởng bảo vệ bước tới, ngữ khí ôn hòa nói chuyện với Lận Tầm, sợ rằng lớn tiếng sẽ làm cậu giật mình.
Trách thân thể này quá mỏng manh, mặt Lận Tầm lúc này tái nhợt, khóe mắt vẫn còn vệt đỏ chưa tan, đôi mắt đen láy, vô tội đáng thương.
Đội trưởng bảo vệ năm nay hơn 50 tuổi, nhìn thấy Tiểu Omega như vậy, tinh thần yêu dân như con trỗi dậy, nếu hắn ta thật sự tổn thương cậu bé này, có khi ông sẽ đánh nhừ tử tên khốn đó. Vì thế, lúc nói chuyện với Lận Tầm, ông càng thêm dịu dàng.
“Đừng sợ, tôi sẽ đi cùng cậu.”
Nam Beta vừa giúp đỡ cậu vỗ vai khích lệ, Lận Tầm cảm kích gật đầu.
Phải thừa nhận rằng, không phải thế giới này đâu phải toàn là người xấu, vẫn có nhiều người tốt mà.