Chương 28: Sao anh ấy lại ở đây

Nhìn nam nữ ăn mặc lịch lãm hôm nay, Lận Tầm tò mò hỏi Hùng Nghê.

"Quan Ải đạo diễn đã đến chưa?"

"Tiệc vẫn chưa chính thức bắt đầu, sao có thể đến sớm như vậy."

Hùng Nghê đột nhiên quay đầu về phía Lận Tầm.

"A Tầm, cậu không biết Quan Ải đạo diễn trông như thế nào à?"

Lận Tầm cắn miếng bánh trên tay, mềm ngọt vừa phải, thực sự rất ngon.

"Ừm, không có để ý lắm."

“Cậu có thật là sinh viên ngành điện ảnh không vậy, Quan Ải đạo diễn, lúc chúng ta đi học phải xem rất nhiều tài liệu ví dụ của ông ấy, hơn nữa Quan Ải đạo diễn ba năm liên tiếp đạt được giải thưởng Cọ Vàng, Ngô Đồng, thậm chí giải Sonq Tước cũng vì tài năng của ông ấy mà sáng lập ra, đạt được rất nhiều thành tựu đó.”

Lận Tầm nhìn Hùng Nghê, bỗng nhiên cười nói.

“Tớ phát hiện gần đây cậu dũng cảm hơn nhiều, hôm qua còn dám tranh quần áo với Dư Bân nữa?”

Hùng Nghê nghe vậy, má đỏ lên, đôi mắt đen láy lộ vẻ căng thẳng.

Lận Tầm vỗ vai cậu một cái: “Thế này rất tốt.”

Hùng Nghê cẩn thận hỏi: “Thật sao?”

“Đương nhiên, thế này thì thả cậu một mình ra ngoài tớ cũng không cần lo lắng nữa rồi.”

Lận Tầm vừa dứt lời, Hùng Nghê gào lên ôm lấy cậu.

“A Tầm, cậu lo lắng cho tớ sao, tớ vui quá!”

Tiểu Omega này một khi phấn khích liền nhảy cẫng lên, Lận Tầm bị cậu bất ngờ ôm lấy, thấy không quen nhưng cũng không đẩy cậu ra.

“Hừm, Lận Tầm, cậu hết tiền rồi à, mặc đồ rẻ tiền thế này, chẳng trách lại đi cùng với Xú Phân Hùng này.”

Giọng Dư Bân từ phía sau vang lên, vẫn như mọi khi khiến người khác buồn nôn.

Hùng Nghê nghe vậy không vui nhìn hắn.

“Dư Bân, miệng cậu thật thối!”

Hùng Nghê người lúc trước thấy hắn như chuột thấy mèo, bây giờ dám mắng hắn như vậy, Dư Bân nhất thời không phản ứng kịp.

Lận Tầm nhìn Dư Bân, toàn thân lấp lánh đá pha lê dưới ánh đèn.

Nheo mắt lại.

“Tôi cũng không ngờ, cậu lại là người thích bảo vệ môi trường đến vậy.”

Nghe Lận Tầm lên tiếng, Dư Bân không thèm để ý đến Hùng Nghê, lập tức chuyển ánh mắt sang Lận Tầm.

“Cậu có ý gì?”

“Ý trên mặt chữ, đêm nay cậu sáng như vậy, tiệc tối này may mà có cậu, có thể tiết kiệm được nhiều tiền điện a!”

Lận Tầm nhu nhu nhược nhược nói ra câu này, đôi mắt đen láy lộ ra vẻ ngây thơ vô hại, làm người đi ngang qua họ, vừa khéo nghe thấy câu này, không nhịn được cười khúc khích.

Sắc mặt Dư Bân rõ ràng nhanh chóng tối sầm lại.

Đứng sau Lận Tầm, Hùng Nghê nắm lại nắm tay chuẩn bị thủ thế, hỗ trợ cho Lận Tầm!

“Tôi mặc đồ tiết kiệm điện, vậy cậu mặc đồ gì, lục từ đống rác ra sao? Lận Tầm, trước đây cậu cũng không đến nỗi nào, chẳng lẽ Lận gia thực sự nghèo rồi, xem ra Cố gia cũng mặc kệ cậu, nếu không làm sao có thể để cậu mặc lễ phục rẻ tiền như vậy chứ!”

Dư Bân cười khẩy, ngẩng đầu nhìn về phía trung tâʍ ɦội trường.

“Nhìn Lăng Vân kìa, cũng là thiếu gia nhà giàu, nghe nói bộ đồ cậu ấy mặc là mẫu kinh điển mùa này của thầy La Phi, chỉ có một bộ duy nhất, giá 18 triệu tệ, nhìn ánh mắt mọi người xung quanh xem, ai mà không ghen tị.”

“Ò.”

Lận Tầm nghe hắn nói xong, đáp một tiếng.

“Nhưng có liên quan gì đến cậu, bộ đồ này của cậu chẳng phải cũng đi thuê sao?”

“Mày...”

Dư Bân tức chết, cố gắng tỏ vẻ bình tĩnh, hắn không tin chỉ mấy ngày mà Lận Tầm đã có thể quên được Dịch Hiên. Cố nén cơn giận trong lòng, hắn cười lạnh.

“Vậy cậu chưa nghe nói à, Dịch gia đã đề nghị liên hôn với Lăng gia, chẳng bao lâu nữa, Dịch Hiên sẽ ở bên Lăng Vân, đến lúc đó...”

“Cậu đừng nói bậy, Lăng Vân hôm đó trước mặt nhiều người đã nói rồi, cậu ấy và Dịch Hiên không có quan hệ gì, nếu cậu ấy biết cậu nói thế này, sẽ không vui đâu.”

Vẻ mặt Lận Tầm như thể cậu sao có thể vu khống như vậy, giọng nói không to không nhỏ, nhưng vừa đủ để Lăng Vân đi ngang qua nghe thấy.

Quả nhiên nghe thấy tên mình, Lăng Vân cầm ly rượu vang bước tới.

“Các cậu đang nói về tôi sao?”

Hôm nay vì để gặp đạo diễn Quan Ải, trước khi đến, Lăng Vân không chỉ cẩn thận lựa chọn trang phục mà còn chăm sóc da.

“Lăng Vân, vừa nãy cậu ta nói với chúng tôi, Dịch Hiên muốn liên hôn với cậu, cậu yên tâm, chúng tôi sẽ không tin đâu!”

Nghe đến hai chữ "liên hôn", nụ cười lịch sự trên mặt Lăng Vân rạn nứt. Gần đây, Dịch gia quả thật đang bàn bạc với cha cậu về chuyện liên hôn giữa hai nhà.

Cậu vốn dĩ không đồng ý, chơi đùa với Dịch Hiên thì được, nhưng cậu chưa bao giờ nghĩ đến chuyện hôn nhân nghiêm túc. Cậu còn chưa nổi tiếng trong làng giải trí, kết hôn sớm như vậy là tự hủy hoại tiền đồ của mình.

Lăng Vân trừng mắt nhìn Dư Bân một cái.

“Cậu nói lung tung gì đó!”

Dư Bân không ngờ Lăng Vân lại thái độ như vậy, nhất thời không dám tin.

“Lăng Vân, chính tôi chứng kiến cậu và Dịch Hiên ở bên nhau, sao cậu lại...”

“Dư Bân, cậu uống nhiều rồi, có một số chuyện không nên nói bừa. Tôi và Dịch Hiên trước giờ là cậu bè, bây giờ cũng thế.”

Dư Bân không dám tin nhìn Lăng Vân đột nhiên thay đổi thái độ: “...”

Lận Tầm ở bên cạnh ngáp một cái, sớm biết nhàm chán như vậy thì cậu đã không đến, ở nhà vuốt ve mèo lớn chẳng phải tốt hơn sao?

Đột nhiên, từ cửa vang lên tiếng kinh ngạc, thu hút mọi người chạy tới. Hùng Nghê kéo tay áo Lận Tầm.

“Có phải đạo diễn Quan Ải đến không?”

Nghe vậy, Lăng Vân không còn để ý dạy dỗ Dư Bân nữa, quay người đi về phía cửa.

Chỉ là, chưa kịp đến nơi, đã thấy một Alpha cao lớn mặc lễ phục màu xám bạc xuất hiện ở cửa phòng tiệc. Dáng người Alpha thẳng tấp, khí chất anh tuấn, đôi mắt vàng kim quét qua mọi người, cuối cùng dừng lại ở một điểm.

Khoảnh khắc Cố Hoài Diệp xuất hiện, Lận Tầm tỉnh cả người.

Nhìn người đàn ông đang bước về phía mình, Lận Tầm: “...”

Sao anh ấy lại ở đây!!!!