Chương 19: Con nói có phải không, Lận Tầm

Vào chiều cuối tuần, sau ba cuộc gọi từ Hà Huệ San, Lận Tầm mới đưa luật sư Lý và trợ lý của Cố Hoài Diệp, Lôi Khả, về nhà.

Hà Huệ San ban đầu nghĩ rằng Lận Tầm sẽ một mình về nhà, nên khi mở cửa thấy ba người đứng ở ngoài, nụ cười mà bà vừa nặn ra tắt ngúm.

"Tiểu Tầm, luật sư Lý, đây là...?"

"Dì à, đây là trợ lý của Cố tiên sinh, Lôi Khả. Dì có thể gọi anh ấy là Lôi Trợ lý."

Lận Tầm ngại ngùng cười, xấu hổ giới thiệu.

"Cố tiên sinh không yên tâm để con về nhà một mình, đặc biệt gọi Lôi Trợ lý đến đây, xem có thể giúp được gì không. Rõ ràng tôi đã nói rồi, ba và dì đều rất tốt với tôi mà."

Lận Tầm cười nói ngọt ngào, như thể mọi chuyện đều là thật, thực tế tâm trạng của ai cũng đều phức tạp.

Lôi Khả lướt nhìn cậu một cái, cảm thấy Tiểu Omega này của ông chủ không đơn giản như vẻ bề ngoài, mở miệng liền giăng ra lá cờ lớn Cố Hoài Diệp.

Việc hôm nay, coi bộ khó giải quyết.

Ai cũng biết Lận gia nợ Cố gia mấy trăm triệu, không thể trả nổi nên đành bán con trai gán nợ.

Luật sư Lý cũng không phải là lần đầu tiếp xúc với Lận Tầm. Thực ra, từ khi Lận Tầm tự nguyện tìm đến nói muốn lấy lại di sản, anh đã thay đổi cái nhìn về Lận Tầm.

Có lẽ người bất hạnh hôm nay chỉ có Hà Huệ San.

Không ngờ Lận Tầm lại đưa trợ lý của Cố Hoài Diệp tới nhà. Bây giờ họ làm cách nào thuyết phục Lận Tầm tiếp tục giao phó di sản của mẹ cậu cho bà giữ nữa chứ.

"Xin lỗi, phu nhân, chúng tôi có thể vào trong không?"

Luật sư Lý mở lời, hỏi Hà Huệ San đang mất tập trung nhìn chằm chằm Lôi Khả.

"Ơ, mời vào."

Hà Huệ San nhường lối mời khách vào.

"Tiểu Tầm trở về cũng không chịu nói trước sẽ đưa luật sư Lý và Lôi trợ lý đến?"

Lận Tầm không muốn để ý ánh mắt trách móc của Hà Huệ San, hồn nhiên cười cười.

"Con muốn tạo bất ngờ cho ba và dì!"

Đúng, bất ngờ, ngỡ ngàng, ngơ ngác và bật ngửa a.

Lận Trung Hải ngồi trên ghế sofa đợi Lận Tầm vào nhà, nhìn thấy Hà Huệ San đã đi lâu rồi mà không có động tĩnh gì, không tự chủ cúi đầu nhìn, kết quả thấy Hà Huệ San đi theo sau một đoàn người.

"Luật sư Lý, Lôi trợ lý, các vị làm gì ở đây...?"

Lận Trung Hải không tự giác đứng lên, bỏ qua Lận Tầm đứng sau Hà Huệ San, ông đi tới muốn bắt tay với Lôi Khả, đây là trợ lý thân cận nhất bên người Cố Hoài Diệp.

Chẳng lẽ hạng mục khu Tân Thành khởi công, Cố gia đồng ý để họ tham gia?

"Lận tiên sinh, là Cố tiên sinh gọi tôi đến giúp Lận tiểu thiếu gia xử lý di sản thừa kế."

Lôi Khả cười lịch sự, tự nhiên nhấc mắt lên né tránh bàn tay đưa tới của ông, sau đó hướng về phía Luật sư Lý.

"Luật sư Lý, anh có thể nói kết quả kiểm kê được không?"

Luật sư Lý nhìn Lôi Khả gật đầu, Lận Tầm đứng bên cạnh nghe, anh đã nghĩ dù cho Lận Tầm cuối cùng có thể lấy lại di sản, cũng không thể lấy lại được số tiền đã mất, nhưng bây giờ có Lôi Khả ở đây, mọi chuyện cũng không chắc chắn nữa.

"Dự kiến sau khi kiểm kê, tổng số tài sản mà cố phu nhân để lại cho Lận Tiểu thiếu gia là 1 tỷ 5 trăm 80 triệu tệ, trong đó bất động sản là 1 tỷ 70 triệu tệ, động sản là 5 trăm 10 triệu tệ, sau khi kiểm kê tổng số tài sản còn lại không đến 50 triệu tệ, bao gồm các khoản chi..."

Tài sản trị giá hơn 1 tỷ 5 trăm triệu chỉ còn không đến 50 triệu tệ.

Tiếng nói của Luật sư Lý không ngừng, từng dòng từng mục đọc ra, sắc mặt của Lận Trung Hải càng ngày càng kém, sắc mặt Hà Huệ San càng trắng bệch hơn.

Bà liếc nhìn qua Lận Trung Hải bên cạnh, những năm qua bà quản lý tài sản mà mẹ Lận Tầm để lại, ban đầu bà chỉ dám chuyển một chút, sau đó thấy Lận Trung Hải chưa bao giờ quan tâm đến vấn đề này, Lận Tầm là đứa dễ điều khiển, còn bị người khác xúi giục, lá gan cũng càng ngày càng lớn.

Nhưng bà không bao giờ nghĩ rằng, tổng số tài sản ban đầu lại lên đến hơn 1 tỷ 5!

Làm sao mà Luật sư Lý lại có được bảng kế toán về khoản tài sản bà đã chuyển đi chứ!

"Luật sư Lý, đừng đọc nữa."

Lận Trung Hải không thể chịu nổi nữa, bất mãn nhìn sang Hà Huệ San.

"Tôi biết cô tham lam, nhưng tôi không nghĩ lại tham đến như vậy, từ 1 tỷ 5 chỉ còn lại 50 triệu, những khoản tiền đó cô đã làm gì, hôm nay trước mặt Lận Tầm cô giải quyết cho rõ ràng."

Hà Huệ San bây giờ đã sợ đến không dám tin nổi, nếu việc này bị kiện ra tòa, bà sẽ phải ngồi tù đến bao giờ chứ.

“Tiểu Tầm, dì chỉ là... chỉ là nhất thời hồ đồ, ngày thường dì đối với con rất tốt...”

Bà nói cũng không suy nghĩ, kết quả vừa nhớ tới, mấy năm nay gả vào Lận gia, mỗi ngày đều là trách móc Lận Tầm nặng nề, đáy lòng luống cuống lên.

“Hức, hức... Dì thật sự biết sai rồi, sau này dì không làm như vậy nữa, con có thể tha thứ cho dì lần này...”

Hà Huệ San chấp tay trước ngực, chật vật cầu xin cậu.

Lận Trung Hải tiến lên một bước.

“Tiểu Tầm, ba biết con hiểu chuyện, mấy năm nay tính tình dì thế nào, cống hiến cho gia đình bao nhiêu, con cũng đều biết, dì cũng là nhất thời hồ đồ, con xem thôi là bỏ qua đi, dù sao cũng là người một nhà, không cần rạch ròi đến như vậy, con nói có phải không, Lận Tầm?”

Nghe Lận Trung Hải hòa giải, Luật sư Lý và Lôi Khả không tự giác liếc nhìn nhau, sợ Lận Tầm vì thân tình, đều bỏ qua hết.

---------------------------------

Về số tiền trên (15亿8千万) nếu quy về số là 1.580.000.000 (nhân dân tệ) đổi thành 5.556.638.800 (việt nam đồng)