Chương 5: Người tốt

Bởi vì đám người Vivian đều cảm Từ Ly muốn trực tiếp đưa đan dược cho bọn họ nhưng lại có chút thẹn thùng, nên mới nói là muốn bán cho bọn họ, dùng từng viên kim tệ giá cực kỳ rẻ như vậy có khác gì tặng. Từ Ly là một cô gái lương thiện cỡ nào. Cho nên, bọn họ cảm thấy không thể vì lợi ích của bản thân mà tham lam đan dược của Từ Ly.

Vì thế, khi Từ Ly tiếp tục nghĩ biện pháp tiêu thụ đống đan dược khác của mình, cũng là dùng một viên đan dược đổi một kim tệ bán cho bọn họ.

Bọn họ đều dùng đủ loại nguyên nhân mà từ chối.

Ngoại trừ Bổ Huyết Đan, từ Ly một viên đan dược khác cũng chưa bán được cảm thấy thập phần bi thương. Quả nhiên, ta vẫn ra giá quá đắt đúng không? Hay là bọn họ cảm thấy đan dược của ta không có tác dụng gì?

Vì thế, Từ Ly có chút buồn bực không vui đi giải phẫu Bạch Trân Tê.

Bọn Vivian nhìn Từ Ly cắt Bạch Trân Tê cắt tới cắt lui, có chút kỳ quái. Dù sao, bọn họ cũng không thể tưởng tượng được một nữ tử không màng danh lợi lại muốn những thứ này làm gì.

Donna thẳng thắn hỏi một câu. "Shirley, ngươi muốn những thứ này để làm gì?”

Từ Ly lấy sừng Bạch Trân Tê xuống, thuận miệng nói: "Dù sao cũng hữu dụng." Có những bộ phận có thể đi bán lấy tiền.

Từ bốn chữ ngắn ngủi này, Donna dường như đã não bổ ra cái gì đó. "Shirley, ngươi muốn lấy mấy thứ này làm thuốc sao? ”

Từ Ly thoáng cái bị Donna chọc tỉnh. Trong thế giới tu chân kia, mình thân là một đan tu, sớm đã học xong các loại công thức đan dược. Khi muốn đổi mới, lý trí của họ sẽ nói với chính mình rằng không thể. Chính mình chỉ cải tiến công thức đan dược một chút, cho tới bây giờ cũng không có luyện ra đan dược mới.

Bây giờ đến nơi này đầy tài nguyên mới, muốn theo khuôn phép, muốn lấy phương thuốc cũng không có biện pháp. Không chừng có thể lấy mấy thứ này làm ra đan dược mới!

Từ Ly nghĩ như vậy, mỉm cười với Donna: "Ừm.”

Mọi người: Quả nhiên là như thế!

Chờ Từ Ly cắt xong tất cả đồ tốt của Bạch Trân Tê, mọi người cũng nhao nhao đứng lên.

Từ Ly thuận miệng hỏi một câu: "Hai người rất sốt ruột trở về sao? ”

Gene nhanh chóng nhận lấy, "Tất nhiên!" Hắn ghét bỏ nhìn bàn tay bẩn thỉu của mình, "Ta đã không tắm rửa trong một thời gian dài. ”

Từ Ly gật gật đầu tỏ vẻ đã biết, "Ta có một phương pháp có thể cho các cậu đến trấn trong vòng hai giờ, bất quá, mỗi lần chỉ có thể mang theo hai người." Này là để ta có thể giảm thời gian trong rừng và kiếm được tiền càng sớm càng tốt! "Bất quá thật sự là đáng tiếc, thân là một đan tu, ngự kiếm thuật của ta không phải là quá cao siêu. Nếu không, ta có thể gửi tất cả chúng qua cùng một lúc."

Mọi người đồng ý đề nghị của Từ Ly.

Vì thế, Từ Ly liền lấy Dung Tuyết kiếm của mình ra, lại tùy tiện lấy ra một thanh kiếm khác, sau khi đem chúng biến lớn, dùng ánh mắt ý bảo bọn họ tìm hai người đứng lên.

Nhưng mà, mọi người vẫn là làm vẻ mặt ngây thơ nhìn Từ Ly.

Từ Ly giảng giải một chút phương pháp rồi chờ đợi đưa bọn họ qua, sau đó nói: "Vivian, đến đây, đứng trước mặt ta. Còn ai muốn bước lên thanh kiếm đằng kia nữa không? ”

Vivian rất nhu thuận đứng trên Dung Tuyết Kiếm.

Gene lắc đầu như trống bỏi, nói: "Không được a, giữa đường sẽ rơi xuống. Công chúa, ngươi không nên lên đó, rất nguy hiểm.”

Từ Ly khinh bỉ nhìn Gene một cái. "Sợ, ngươi nhìn Vivian đều dũng cảm như vậy. Donna lên đi.”

Kết quả, Donna cũng có chút run rẩy nói: "Sẽ không ngã xuống chứ?”

Từ Ly nhướng mày: "Ngươi đứng trên mặt đất sẽ vô duyên vô cớ ngã xuống hả? Ngươi đây là không tin kỹ thuật ngự kiếm của ta?"

Jack nghe thấy, cắn răng bước lên thanh kiếm.

Từ Ly thi pháp làm cho hai thanh kiếm chậm rãi bay lên, sau đó, chỉ huy kiếm nhanh chóng tiến về phía trước.

Có thể do hơi cao, Vivian ở phía trước Từ Ly có chút run rẩy.

Bởi vì tốc độ tương đối nhanh, gió cũng tương đối lớn, để Vivian có thể nghe thấy lời nói của mình, Từ Ly tiến đến bên tai cô nói: "Không có việc gì đâu, ngươi sẽ không rơi xuống, ta sẽ ôm chặt ngươi." Nói xong liền dùng một tay vòng quanh eo Vivian, một tay tiếp tục thi pháp chỉ huy hai thanh kiếm.

Thân thể Vivian run lên một cái, nhưng lại nhanh chóng ổn định.

Chưa đầy hai giờ, mấy người Từ Ly đã đến trấn thành.

Từ trên không trung đáp đất, Jack vẻ mặt bội phục nhìn Từ Ly. "Shirley, ngươi thật sự rất lợi hại, ma pháp hệ phong, biết kiếm thuật, còn có thể chế tạo dược thủy.”

Trong lòng Từ Ly đặc biệt cao hứng, nhưng vì hình tượng cao lãnh của mình, cô thản nhiên nói một tiếng: "Ừm, ta bây giờ trở về đón Gene và Donna.”

Sau khi Từ Ly rời đi, Vivian đột nhiên nói một câu. "Shirley không chỉ biết những thứ này." "Ngươi nhìn thấy thanh kiếm khác của cô lấy ra từ đâu không? Shirley khẳng định còn có không gian hệ, người cường đại lại thiện lương như vậy. Thật đúng là rất hiếm thấy..."

Lúc Từ Ly ngự kiếm quay lại rừng rậm, mới nhớ tới. Không đúng a, hiện tại là ở thế giới Tây Huyễn. Ta không cần phải duy trì hình tượng đại sư tỷ cao lãnh kia, vì sao ta vừa rồi lại theo bản năng làm như vậy. _(:ᣇᣇ∠)__

Sau khi Từ Ly vào rừng liền nói với Gene: "Các ngươi lên đây đi, Gene, ngươi lên thanh kiếm của ta.”

Gene có thể là bởi vì quá sợ hãi, không muốn đứng trên thanh kiếm, cho nên liền phản bác: "Ta mới không cần, nếu ngươi giữa chừng đẩy ta xuống thì ta làm sao bây giờ?"

Gân xanh trên trán Từ Ly nhảy dựng, thằng nhóc này!

Gene vừa nói ra miệng liền biết mình nói sai, lời nói kiêu ngạo của hắn cũng làm cho hắn phải ngượng ngùng, liền cúi đầu không nói lời nào.

"Vậy ngươi đứng trên một thanh kiếm khác đi, Gene." Từ Ly cố gắng nói với mình. Khách hàng chính là Thượng Đế, lúc này mới có thể ngăn chặn được cảm xúc của mình.

Gene vẫn không chịu đi lên, có người bảo hộ hắn cũng không dám lên, một người đứng trên kiếm hắn càng thêm không dám.

Từ Ly nhìn hắn như vậy, dứt khoát nói. "Bằng không, ngươi nằm sấp trên kiếm, ôm lấy thân kiếm đi."

Từ Ly nói thế chỉ là muốn chọc giận Gene, muốn hắn nhanh chóng đứng trên kiếm, không ngờ hắn lại gật đầu: "Được.”

Từ Ly nhìn Gene nằm sấp trên kiếm của mình, còn gắt gao túm lấy kiếm, trầm mặc một chút. Nếu người này là đồ đệ của sư phụ, hắn nhất định sẽ bị sư phụ ta kéo lên không trung, ném xuống.

Đệ tử nhát gan nhất, không dám sử dụng Ngự Kiếm Thuật a!

Tên này cũng quá đáng kinh ngạc phải không?!

Để có thể nhanh chóng đưa người về thị trấn (để thỏa mãn ý vị xấu xa của mình), Từ Ly đã tăng gấp đôi tốc độ, đưa hai người họ đến thị trấn trong vòng chưa đầy một giờ.

Trên đường đi, Từ Ly đương nhiên nghe được Gene gào khóc thảm thiết kêu mình chậm một chút.

Tốc độ của ta nhanh như vậy, gió lớn như vậy, làm sao ta có thể nghe được ngươi đang nói cái gì?

Sau khi đưa người về trấn thành công, Từ Ly liền nói với bọn họ: "Như vậy, chúng ta hiện tại chia tay đi.”

Mọi người bị cảm động không thôi. Ngoại trừ một trăm kim tệ ít đến không chịu nổi, Shirley nàng cái gì cũng không đòi, đây là một người không màng danh lợi cỡ nào a.

Lúc này, Vivian tiến lên một bước, đưa cho Từ Ly một tấm thẻ đen kịt: "Từ Ly! Chuyện lần này thật sự là cảm ơn ngươi, cái này đưa cho ngươi. ”

Từ Ly có chút mờ mịt, bất quá vẫn nhận lấy tấm thẻ này.

Vivian nhìn Từ Ly nhận lấy tấm thẻ tượng trưng cho mình, thản nhiên cười, sau đó liền cùng với bọn Gene tiến về phía hoàng cung. Tuy rằng rất muốn ở lâu với Shirley một chút, nhưng vẫn phải trở về hoàng cung trước, để phụ vương mẫu hậu bọn họ không cần lo lắng an nguy của nàng.

Từ Ly cũng đi về phía vị trí cửa hàng. A ha, cuối cùng ta cũng có thể đi mua váy đẹp, đồ ăn ngon!

Thế nhưng, đi được một đoạn, Từ Ly lại không khỏi mở to hai mắt, bởi vì cô nhìn thấy...