Chương 4: Liên minh nhà thám hiểm

Từ Ly tràn đầy tự tin đi tới cửa liên minh mạo hiểm.

Nàng vừa đi vào, liền nhìn thấy các loại nhiệm vụ được treo trên các khu khác nhau.

Từ Ly nghiêng nghiêng đầu. Ừm? Làm thế nào để thể nhận nhiệm vụ?

Lúc này, có một vị tiểu thư đáng yêu tới nghênh đón, "Xin hỏi ngài là nhà mạo hiểm đến nhận nhiệm vụ sao?""

Từ Ly gật đầu: "Đúng vậy.”

Vị tiểu thư này mỉm cười, nói: "Xin hãy xuất trình huy chương công hội pháp sư của ngài hoặc huy chương công hội đấu sĩ.”

Từ Ly đầu đầy dấu chấm hỏi: "Hả?”

Người kia giải thích: "Với huy hiệu, chúng ta có thể nhanh chóng biết được mức độ thực lực của ngươi, từ đó có thể xếp hạng ngươi là một nhà thám hiểm cấp bậc như thế nào. Nếu thực lực cao, ngươi có thể nhận được nhiệm vụ cao cấp. Tất nhiên, sau khi ngươi đăng ký, nhiệm vụ hoàn thành có thể giúp ngươi thăng cấp."

Từ Ly nghẹn: "Cái kia, ta không có huy chương.”

Tiểu thư kia cũng không vì Từ Ly không có huy hiệu mà có thái độ khác với Từ Ly: "Không sao đâu, vậy mời ngươi đến bên này làm một bài kiểm tra đi." Trên đại lục này luôn có một số người thực lực cao cường, đáng tiếc lại chán ghét sự tồn tại của công hội.

Vì thế, Từ Ly theo cô gái đến một căn phòng nhỏ.

Cô gái mỉm cười, nói với Từ Ly: "Xin hãy đặt tay lên quả cầu pha lê này.”

Từ Ly làm theo.

Sau đó, hai phút, nụ cười của nàng trở lên cứng nhắc. "Xin cô này giải phóng khả năng của cô đi, được chứ? ”

À, thì ra còn muốn phóng thích ra năng lực a.

Vì thế, Từ Ly phóng thích ra linh lực của mình. Nhưng mà, có thể là bởi vì hệ thống tu luyện bất đồng, Thủy Tinh Cầu vẫn là một chút biến hóa cũng không có.

Cô gái: "Xin lỗi, ngài không thể đăng ký để trở thành một nhà thám hiểm.”

Từ Ly; "À?!”

Cô gái ngượng ngùng giải thích: "Vì an toàn, thực lực của tiểu thư ngươi như vậy không thể nhận nhiệm vụ a.”

Từ Ly không còn cách nào khác, chỉ có thể theo cô gái rời khỏi phòng nhỏ.

Các nàng đều không có phát hiện, chờ các nàng rời khỏi phòng, thủy tinh cầu trong phòng chậm rãi nứt ra, cuối cùng vỡ tan.

Cô gái mang theo chút bất đắc dĩ, muốn mời Từ Ly ra khỏi cửa liên minh mạo hiểm.

Từ Ly thở dài cảm thán, thế giới này thật sự là đối với nhân sĩ tu chân ác ý tràn đầy a, không thể cùng tồn tại sao? Không thể khác nhau sao?

Chẳng qua, không đợi Từ Ly ra khỏi cửa, Từ Ly tinh mắt lại lập tức phát hiện trên cáo thị có viết về thu mua các loại lông da dị thú, tinh hạch của dị thú khác nhau...

Từ Ly chỉ vào những vật phẩm muốn thu mua lâu dài, hỏi cô gái. "Xin hỏi những thứ thu mua lâu dài kia, nếu không phải người mạo hiểm mang về, các người ở đây vẫn thu mua chứ?”

Cô gái mỉm cười đáp: "Vâng.”

Từ Ly vừa nghe, yên lòng. Rất tốt, rốt cục tìm được phương pháp kiếm tiền. Chẳng qua, nếu là như vậy, vì sao Vivian bọn họ không cắt lông dị thú, cũng không lấy tinh hạch dị thú gì đó?

Ồ, ta biết, đó là bởi vì Vivian là một công chúa, người ta không thiếu tiền nha. _(:ᣇ∠)__

Cô gái nhìn bộ dáng "Tôi muốn đi đánh quái kiếm tiền" của Từ Ly, thở dài một hơi.

Cô đi vào một cái bàn, từ trong ngăn kéo lấy ra một quyển bản đồ dị thú, giao cho Từ Ly, hy vọng nó có thể làm cho Từ Ly gặp được dị thú tương đối lợi hại, nhanh chóng chạy thoát thân.

Từ Ly tiếp nhận bản đồ, cảm kích nói một tiếng "Cám ơn". Sau khi rời khỏi liên minh mạo hiểm, liền yên lặng mở ra một bộ phận đẳng cấp cao trong bản đồ dị thú.

Để kiếm tiền mua quần áo đẹp, ăn thức ăn ngon, Từ Ly một lần nữa ngự kiếm muốn trở về nơi trung tâm phía tây nam khu rừng.

Bởi vì nhìn qua bản đồ dị thú, nơi đó là một nơi nguy hiểm, tương đối nhiều dị thú lui tới. Cho nên, vì có thể kiếm được nhiều tiền, Từ Ly đi tới bên kia.

Kết quả, ngự kiếm được nửa đường, Từ Ly liền nhìn thấy phía dưới hình như có một đám dị thú đang vây công mấy con người.

Từ Ly ánh mắt phát sáng. Đây không phải là dị thú Bạch Trân Tê sao, nghe nói tinh hạch đáng giá, da đáng giá, sừng đáng giá, xương thịt cũng đáng giá sao?

Từ Ly nhảy xuống kiếm, lúc này mới phát hiện, thì ra là đám người bị vây công là mấy người Vivian sáng nay mới chia tay.

Từ Ly chần chờ một chút.

Mà mọi người cũng giống như Từ Ly vừa rồi mắt sáng ngời.

Vivian lần này không kiêng dè lên tiếng: "Tiền bối, ngài đến giúp chúng ta sao?”

Từ Ly không hiểu sao lại biến thành tiền bối, có chút không muốn giúp bọn họ.

Tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng thân thể Từ Ly vẫn rất thành thật lấy ra năm thanh kiếm từ trong túi đựng đồ ra, dùng linh lực để kiếm công kích Bạch Trân Tê, mà Từ Ly cũng phi thân đến trong bầy dị thú, cứu Vivian bị thương ra.

Pháp sư như Vivian chỉ có thể công kích từ xa điểm này ta vẫn biết.

Từ Ly nháy mắt liền gϊếŧ chết đám dị thú kia, không thèm để ý ánh mắt trợn ngược, mồm há hốc của ba người đàn ông.

Vivian sau khi nhìn những dị thú kia đều bị gϊếŧ chết, thở phào nhẹ nhõm, nàng cười nghênh đón. "Tiền bối, người vẫn luôn quan sát chúng ta, sợ chúng ta sẽ gặp bất trắc phải không? Tiền bối, thật sự là một người tốt!”

Từ Ly bị Vivian dùng ánh mắt "Tiền bối thật sự là con người chính trực", tâm tình thập phần phức tạp. Tôi nói là không phải, các người sẽ tin sao?

Vào lúc này, Gene cũng nhăn nhó đi lên phía trước, "Tiền bối, thực xin lỗi, ta hiểu lầm ngươi. Hy vọng ngươi sẽ tha thứ cho ta!”

"Nếu ta nói, ta không muốn tha thứ cho ngươi?"

Kết quả, Gene một lời không nói liền quỳ xuống: "Xin lỗi tiền bối, là ta tuổi trẻ không hiểu chuyện. Hy vọng tiền bối có thể không so đo sai lầm của ta, có thể bảo vệ Vivian công chúa.”

Từ Ly nghĩ thầm: ngươi trẻ? Ý ngươi là ta già? Nhưng... Trong thế giới này, ta là một con người đã hàng trăm tuổi, có vẻ như đúng là có một chút già.

"Quên đi." Từ Ly khoát tay áo: "Ta có thể hộ tống Vivian, chỉ cần các người trả phí là được rồi. Hơn nữa, ta không phải tiền bối gì, gọi ta là Từ Ly là được rồi.”

Lần này Gene có chút cảnh giác nhìn về phía Từ Ly, sợ cô giở trò gì.

Từ Ly suy nghĩ một chút về giá cả trong bản đồ dị thú, lại suy nghĩ giá cả quần áo và thức ăn mình thấy trên đường, nói ra một cái giá mình cảm thấy vừa vặn: "Đưa ta một trăm đồng tiền vàng là được rồi.”

Đoàn người Vivian đều giật mình nhìn Từ Ly.

Từ Ly nuốt một ngụm nước miếng. Ta ra giá quá cao sao?

Tuy nhiên, Vivian vẫn lấy ra một trăm đồng tiền vàng và nói: "Cảm ơn tiền bối Shirley."

Vivian là nghĩ Shirley thật sự là ngạo kiều, giá thấp như vậy, quả nhiên nàng chính là sợ chúng ta gặp nguy hiểm mà đến, không phải muốn thu hoạch lợi ích gì đâu!

Gene vẻ mặt áy náy, lại hướng Từ Ly nói một tiếng "Thực xin lỗi".

Từ Ly.. ???

Vivian mở miệng. "Vậy, chúng ta có khởi hành ngay bây giờ không?”

Từ Ly nhíu nhíu mày, nói: "Các người đều bị thương, không nghỉ ngơi một chút sao?" Để ta có thời gian đi cắt da, sừng và tinh hạch của Bạch Trân Tê a.

Jack cười hàm vị nói. "Shirley quả nhiên là người tốt." Người hộ tống bình thường đều muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, mà nàng cư nhiên còn nguyện ý cho chúng ta nghỉ ngơi.

Từ Ly không ngừng thu thập thẻ người tốt, bất quá, nàng vẫn là muốn thuận tiện nhân cơ hội bán một chút đan dược của mình: "Ta nơi này có bổ huyết đan, các ngươi có muốn hay không?" Từ Ly suy nghĩ một chút lại bổ sung thêm một câu: "Mỗi viên một đồng tiền vàng.”

Vivian lại đưa cho Từ Ly bốn kim tệ, mua cho nàng bốn viên bổ huyết đan, chia cho mọi người.

Khi Donna một tay ném bổ huyết đan lên không trung, muốn ăn luôn, Từ Ly hảo tâm nhắc nhở một câu, "Đan dược này dùng bên ngoài, bóp nát bôi lên vết thương là được rồi. ”

Cũng may Donna phản ứng nhanh, hắn từ dùng miệng đớp trong nháy mắt biến thành lấy tay đón.

Thật đáng tiếc, vốn còn muốn kiếm thêm một kim tệ! :))

Jack bóp nát đan dược và bôi nó lên vết thương, sau đó mọi người đều thấy vết thương của Jack phục hồi với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Vì thế, mọi người lại đồng thời bổ sung phẩm chất tốt đẹp của Từ Ly. Đan dược hữu hiệu như vậy cư nhiên chỉ dùng một kim tệ, Shirley nàng khẳng định chỉ là muốn đưa đan dược cho chúng ta, lại ngượng ngùng mà thôi.