Chương 3.

“Đau? Là thống khoái đau, hay là sướиɠ đến đau? Hửm? Tiểu tao hóa, nước chảy đến nhiều như vậy?”

Hàn Cảnh cũng chơi qua không ít xử nữ, tư vị đều không tồi, nhưng so sánh với vị này dưới thân hôm nay, có vẻ quá mức bình thường kém cỏi.

Tiểu huyệt vừa chặt vừa ướt tầng tầng nếp gấp thịt bao bọc lấy vật cứng rắn của hắn, thường thường mấp máy như là đang nỗ lực thích ứng thô dài của hắn, Hàn Cảnh thoải mái đến nheo lại cặp mắt đào hoa xinh đẹp kia.

“Mẹ kiếp, thật con mẹ nó chặt.”

Lộ Vi Vi đau đến nhíu mày, tìиɧ ɖu͙© che kín khuôn mặt nhỏ đẹp đến khiến nam nhân càng thêm điên cuồng lập tức hóa thân thành ác ma, chỉ muốn xé nát cô, đâm nát cô, ăn luôn cô.

Cánh tay vòng đến trước ngực cô, đầu ngón tay thon dài kẹp quả hồng chóp vυ", vết chai mỏng trên lòng bàn tay vuốt ve đυ.ng tới bầu ngực trắng nhẵn nhụi, Lộ Vi Vi mẫn cảm cả người run rẩy.

Cả người cô ghé vào trên người Cố Thành Giản, lúc này cuộn tròn thân mình chỉ muốn tận khả năng dán vào hắn. Hàn Cảnh nhận thấy được động tác rất nhỏ của cô, không vui hừ lạnh.

“A Giản cũng không muốn thao em, còn tao đến sáp lại trên người anh ta? Có tôi giúp em ngăn ngứa còn không biết đủ?”

Hàn Cảnh trực tiếp vớt thân thể cô lên trên, Lộ Vi Vi bị ép cong thành hình con tôm.

Chỉ cảm thấy vành tai bị người phía sau ngậm lấy, đầu lưỡi ấm áp liếʍ đi liếʍ lại vài phút.

Chỗ hai người giao hòa một dòng màu máu đỏ tươi từ từ chảy ra, Hàn Cảnh nửa quỳ ở phía sau, vỗ vỗ phần mông co dãn mười phần của cô.

Hắn như là lại cố ý đỉnh vào, côn ŧᏂịŧ dài vểnh lên cọ xát ở miệng tử ©υиɠ của cô, đó là nơi chưa từng có người tới, Lộ Vi Vi tim đập một mảnh hỗn loạn, căn thịt trong miệng này lại không dám nhổ ra.

“Run cái gì mà run? Bình thường không ít xem phim cấm đi, nam diễn viên trong AV có phải cũng chưa lớn bằng chúng tôi không? Một bộ dạng chưa hiểu việc đời?”

Hàn Cảnh tuy rằng không ít thừa nhận, nhưng cái tiểu huyệt này thật sự là thoải mái ngoài dự liệu. Hắn bóp vòng eo mềm mại của cô, không nhanh không chậm va chạm, nhưng mỗi một lần đều cắm vào đến cùng, sau đó rút ra lại đỉnh vào thật mạnh.

“Tê... Ưʍ... Bọn tôi bảo đảm về sau làm em cao trào không ngừng, hàng đêm sống mơ mơ màng màng. Như vậy có vừa lòng không?”

Lộ Vi Vi rõ ràng cảm giác được côn ŧᏂịŧ lớn tùy ý cắm vào, cùng đường đi của cô phát ra ma xát, mang theo một trận cảm giác tê dại như điện giật.

Cô mới đầu cảm thấy có chút đau, lại sau đó nhiều hơn là sướиɠ, thật sự rất sướиɠ.

Cô lớn tiếng rêи ɾỉ, lớn tiếng kêu to, nói cho hắn biết cảm thụ chân thật nhất của mình, nhưng trong miệng còn ngậm một căn côn ŧᏂịŧ khác, nam nhân dựa vào đầu giường có lẽ bị bọn họ giao hòa đến hứng thú, côn ŧᏂịŧ kích cỡ vốn là mười phần khả quan lại cứng thêm vài phần, một bàn tay ghì ở ót cô dùng sức ấn về phía hắn, phun ra nuốt vào không ngừng.

Thông đạo Lộ Vi Vi hoàn toàn thông thuận, căn côn ŧᏂịŧ phía sau kia gia tốc trừu động lên.

Giống như mưa rền gió dữ cùng một lúc ập tới, Lộ Vi Vi vừa thống khổ vừa vui thích phát ra tiếng ô rất nhỏ, kịch liệt siết chặt tiểu huyệt, xoắn đến qυყ đầυ một trận bạo trướng.

Hàn Cảnh nhíu mày, đôi mắt trầm đỏ lên, bàn tay vỗ vào mông vểnh của cô, mông nhỏ kiều nộn nào chịu qua đối đãi như vậy, nháy mắt đỏ lên đáng thương hề hề.

“Tiểu tao hóa kẹp chặt như vậy? Là muốn ông bắn ra?”

“Ưm ưʍ......” Lộ Vi Vi hốc mắt chảy xuống vài giọt nước mắt, sảng khoái đến không kiềm chế được.

“Sướиɠ sao? Tiểu cɧó ©áϊ? Ca ca thao em sướиɠ hay không sướиɠ?” Hàn Cảnh không nhìn thấy biểu tình của Lộ Vi Vi, nhìn mắt Cố Thành Giản, khuôn mặt tuấn mỹ tự phụ nhất quán cấm dục, lúc này đại khái cũng cảm nhận được ôn nhu hương mỹ diệu, hơi ngẩng đầu lên, tóc đen trên trán nhẹ che khuất mi, hầu kết gợi cảm chuyển động lên xuống.

Giở trò, Lộ Vi Vi bị cắm đến thở suyễn không mấy hơi, kɧoáı ©ảʍ cuồn cuộn không ngừng cọ rửa cô, từng đợt lại từng đợt tựa sóng biển chồng chất đưa cô lêи đỉиɦ cực lạc.

Lúc cao trào tiến đến, cả người Lộ Vi Vi giống như một chiếc thuyền lá nhỏ chạy trong biển sóng gió mãnh liệt, cô sợ hãi tim đập nhanh đưa tay bắt lấy cánh tay Cố Thành Giản, móng tay không tự giác vẽ ra từng vệt đỏ.

“Ngô...”

Cô thật sự chịu không nổi, côn ŧᏂịŧ thô lớn như vậy nhất định sẽ đâm hỏng cô mất.

Không biết qua bao lâu, Lộ Vi Vi phát không ra tiếng, ánh mắt dại ra cả người co lại, bụng dưới vọt qua một trận nhiệt lưu, nhiệt triều từ sâu trong cơ thể tiết ra.