Chương 9

Cậu ta keo kiệt đến mức còn cao giọng lên mấy độ.

"Yêu?!" Cậu hét lên, "Khi nào mày có tình yêu!!"

Tui đành phải giải thích với bạn thân: “Thật xin lỗi, là do tạo xem quá nhiều phim truyền hình quá, tao nghĩ mày nên biết mà.”

Bạn thân: "Không, tao không biết"

TUI:"……"

Điều đó thật đáng xấu hổ.

Bạn thân: "Mày không cảm thấy có gì đó không ổn à?"

Tui nói với cậu ấy một cách chân thành: "Không.

Bạn thân hỏi lại: "Mày không cảm thấy bố tao trông rất trẻ sao?"

"Tao nghĩ." Tui cẩn thận suy nghĩ một chút, "Người giàu thường biết chăm sóc bản thân, cha mày có bí kíp độc nhất vô nhị nào không? Tao cũng sẽ lấy về để cho mẹ tao sài thử."

Bạn thân nhìn tui với vẻ căm hận, "Lòng mày sao lớn thế!"

Tui buột miệng: “Bao nhiêu tình, bấy nhiêu tấm lòng!”.

Bạn thân: "..."

Bạn thân: "Ngu xuẩn! Im lặng rồi nghe tao nói!"

Tui: "Ồ..."

Bạn thân nhìn xung quanh, thấy anh cả và chú ấy đã rời đi, và không có ai khác gần đó ngoại trừ chúng tui, cậu ấy đột nhiên lao tới và túm lấy cổ áo tui, làm tui sợ đến mức suýt nữa đập cậu ấy vào tường.

“ Mày đang làm gì vậy!” Tui hỏi, “ Tự nhiên mày cởϊ qυầи áo của tao chi!

Bạn thân: "Ba tao có cắn mày không? Tao biết mày bị cắn không có cảm giác gì, nhưng một đêm đột nhiên có vết sẹo sâu như vậy, mày không cảm thấy kỳ quái sao?"

Tui che vết sẹo: “Nói chuyện này giữa ban ngày không tốt đâu, bẩn quá.”

Bạn thân trợn tròn mắt: "Mày nói giỏi thế hả!"

Tui vỗ nhẹ vào tay cậu ấy: "Đừng lo lắng, tao không bao giờ có thể yêu bố của mày."

Bạn thân: "Thật hả?"

Tui nghiêm túc gật đầu: “Em kém cỏi lắm, em sợ lắm”.

Bạn thân dường như muốn nói thêm điều gì đó, nhưng cậu ấy chưa kịp mở miệng, anh trai của bạn thân đã gọi chúng tui cùng nhau ăn một ít trái cây và uống trà, bạn thân đành ngậm miệng lại, và chỉ sau hai bước, cậu ta lại tới gần, vội vàng thấp giọng hỏi tui: "Tao nhớ rõ lúc trước mày có đeo một sợi dây chuyền bạc? Giờ nó đâu rồi?"

Tui: "Vô ý làm rơi rồi."

Bạn thân: " Mày lẹ lẹ lấy sợi khác đeo vô cho tao.”

Tui: "Tại sao?"

Cậu ta từ chối nói thêm.

...

Thành thật mà nói, bây giờ tui cảm thấy hơi xấu hổ khi chỉ nhìn vào chú ấy.

Tui nghĩ đến việc kiếm cớ sau khi uống trà để lẻn về nhà, thật là kỳ lạ, sao sáng hôm sau sau cuộc hẹn có người không cho bạn đi, còn ở nhà gặp người nhà ăn cơm.

Thế quái nào đây lại là bạn có lợi chứ, nói thật thì bạn trai bình thường không được đối xử như vậy đâu.

Tui e rằng là như vậy.

Tui nói lát nữa phải đi, nhưng chú cũng không có phản đối gì còn bảo tôi lần sau lại đến chơi.

Bạn thân muốn đưa tôi về nhà, tôi đoán cậu ấy muốn nhân cơ hội nói chuyện với tui, chú ấy dừng lại khi cậu ấy đưa chúng tui đến rìa lối vào, nhưng anh cả của bạn thân đã đi theo chúng tui suốt quãng đường đến bên xe , rất nhiệt tình.

Tui đã nghĩ rằng bạn thân sẽ tiếp tục kể cho tui nghe về cha của cậu ấy, nhưng dường như cậu ấy đã hoàn toàn quên mất chuyện đó, sau khi lái xe một quãng đường, cậu ta đột nhiên hỏi tui: "Mày vẫn chưa ra mắt bố mẹ à?"

Nói đến đây tui thấy hơi nhức đầu.

Cha tui là một người tương đối truyền thống, tui tính rằng nếu tui thực sự nói về điều này, tui sẽ trở thành mục tiêu bao cát của con người trong vài phút và bị ông đánh từ phía đông thành phố đến phía tây thành phố.

Bạn thân : " Thật không có cách với mày."

Tui xua tay: “Cũng đành thôi, bố tao còn tính để tạo kế thừa gia sản hay sao ấy.”

Bạn thân dừng lại, sau đó mỉm cười và hỏi tui: " Chú muốn mày trở thành huấn luyện viên tán thủ hả?"

Tui không nói.

Bạn thân thở dài: "Được rồi, giống như mày, lừa dối người ngoài là được. Làm một huấn luyện viên như chú thì mày có chút khó khăn đó."

Tui hỏi cậu ấy: “Còn sống không tốt sao?”

Cậu ấy không nhịn được cười, đây là lần đầu tiên cậu ấy cười với tui như vậy trong hơn một tháng qua.

Xe chạy đến trước cửa nhà tui, cậu ta phải đi làm gấp để gửi tiểu thuyết nên không vào ngồi, tui không hiểu sao lại có thêm một ngày nghỉ, nằm trên giường nghịch điện thoại khi đã đang buồn chán, và đột nhiên một tin nhắn nhắc ai đó thêm WeChat của tui.

Tui cảm thấy xấu hổ khi nhìn thấy ảnh đại diện WeChat của người đó.

Đây chẳng phải là cha đẻ ra con sao!

Thật đúng đắn khi sử dụng ảnh tự chụp của chính bạn làm ảnh hồ sơ của bạn!

Nhưng nó thực sự tốt đẹp.

Ừm.

Trông đẹp hơn những người nổi tiếng trên mạng, trông đẹp hơn những người nổi tiếng.

Tui không thể thêm nó ngay cả khi nó trông đẹp hơn bất cứ thứ gì! Mối quan hệ kỳ lạ này không thể tiếp tục được nữa! Ai thêm ai là chó, ok!

Tui chọn nơi chơi và tui không thấy gì.

Hai phút sau, chú ấy lại yêu cầu thêm bạn bè, tui nhìn vào ảnh đại diện selfie của chú và tiếp tục đặt nó một cách ngập ngừng.

Chú kiên trì quá, còn tôi...

TUI……

À, thì chú đẹp trai quá.

Chú ấy là người ưa nhìn nhất.

Đẹp trai và làm mọi thứ đúng.

gâu gâu.