Chương 13

Về đến nhà, tui vẫn không hiểu tại sao vừa nãy mình lại đồng ý đột ngột như vậy.

Ông Tần đích thân tiễn tui về nhà, để không bị bố đánh chết, tui không dám mời ảnh vào ngồi, nhìn ảnh rời đi, tui muốn mở cửa vào nhà, lại phát hiện rằng tui đã quên mang theo chìa khóa khi ra ngoài.

Bố tui bước ra và mở cửa cho tui, nháy mắt với tui và nói: "Có người đang tìm con."

Tui có chút bối rối.

Sau trận oanh tạc tinh thần không thể giải thích được của anh Tần vừa rồi, liệu có điều bất ngờ chưa biết nào đang chờ đợi tui không?

Tui liếc nhìn phía sau cha mình, và ngay lập tức nhìn thấy bạn thân với vẻ mặt lo lắng.

Cậu ấy không quan tâm đến việc bố tui vẫn ở đó, và hét thẳng vào mặt: "Tại sao mày không nghe điện thoại của tao!"

Tui có chút ngượng ngùng, đành phải kéo cậu ta vào phòng: "Mày vào trước đi."

Tui vừa khóa cửa sau khi vào nhà, cậu ta lại mắng tui: "Mày làm tao sợ chết khϊếp đấy biết không!"

Tui: "Được rồi, tao ở với bố mày mà? Bộ mày sợ bố mày ăn thịt tao à?"

Bạn thân liếc nhìn tui, ngồi xuống và hờn dỗi, một lúc sau, cậu ấy lại nói: "Tao không sợ bố, đó là người khác ... Này, tao không thể nói với mày."

TUI:"……"

Yoha, vâng, tui coi thường chỉ số IQ của mình.

Bạn thân suy nghĩ một lúc rồi nói: "Cha tao... ông ấy có chuyện không ổn. Có người đang uy hϊếp ông ấy. Tao lo lắng rằng nếu gần đây mày lại gần ông ấy... Mày sẽ..."

Tui hỏi: “Phim truyền hình dài tập chuyển sang phim thế giới ngầm à?”

Bạn thân có vẻ bối rối: "Hả?"

Tui nghĩ có điều gì đó không ổn, và nó dường như không được coi là phim xã hội đen: "Phim truyền hình dài tập đã chuyển sang phim cảnh sát và xã hội đen?"

Nó vẫn không có vẻ đúng.

Tôi: "Soap opera cut..."

Pháp Hiểu: "Ngươi câm miệng."

Tôi: "Ồ."

...

Bạn thân dường như không muốn tiếp tục chủ đề kỳ lạ này với tui nữa, cậu ấy nhìn quanh phòng tui: "Nói về điều này, đây là lần đầu tiên tao bước vào phòng ngủ của mày."

Tui nghĩ về điều đó, và đó là lần đầu tiên bạn thân đến nhà tui chơi khi tui còn nhỏ, khi đó cậu ấy rất dịu dàng và mềm mại, cậu ấy đã sợ hãi và khóc bởi người cha của tui nó đã khuất bóng tuổi thơ, đã lâu không gặp, cậu ta dám đến nhà tui, sau này lớn rồi cậu ấy lại đến nhà tôi, cùng lắm chỉ ngồi trong nhà mà thôi. Phòng, và không bao giờ bước vào phòng của tui.

Tui hỏi đùa cậu ấy: "Tao dẫn mày đi xem nhé?"

Cậu ta cho tui một cái nhìn kiêu ngạo: "Còn cần phải đến thăm nơi nhỏ bé này sao?"

Cậu ấy nhìn xung quanh và dường như tìm thấy thứ gì đó, và đột nhiên lấy ra một cuốn sách từ trên giường của tui với vẻ mặt nghiêm túc: "Mày đọc cuốn sách này? Kinh thánh? Mày có tin vào tôn giáo không?"

Tui xoa xoa gáy, có chút ngượng ngùng: “Tao không tin… tao chỉ đọc trước khi đi ngủ , tạo ngủ một giấc thật say. ."

Cậu ta rõ ràng là không tin.

Tui không còn cách nào khác đành phải lấy cuốn "Đại cương lịch sử thế giới" dày như gạch từ đầu giường bên kia ra: "Mày xem này, tao còn có cái này."

Bạn thân: "..."

Cậu ấy lục dưới gối, tìm được một cuốn "Bài tập Toán cao cấp chọn lọc và có lời giải chi tiết", rồi hình như nhớ đến môn toán cao cấp mà mình thi trượt ba lần hồi đại học, mặt không nói nên lời.

Tui không còn lựa chọn nào khác ngoài cười, buồn và hụt hẫng.

Xin lỗi, tuu vô tình để bạn mình hiểu lầm tuu là người có học.