Chương 6

Hơn bốn mươi phút sau, xe chạy tới tiểu khu nơi Diệp Thu Ninh ở.

Giang Thầm: “Tới rồi.”

Lúc này Diệp Thu Ninh mới ngẩng đầu lên, thấy mái hiên quen thuộc ngoài cửa sổ xe, quay đầu qua nói với Giang Thầm: “Cảm ơn Giang thiếu.”

Giọng nói vẫn là bộ dáng nhút nhát sợ sệt, Giang Thầm thật không thể tưởng tượng ra, bộ dạng Diệp Thu Ninh khi cự tuyệt người khác sẽ như thế nào.

Diệp Thu Ninh xuống xe, xoay người đi, nhưng lại có chút do dự: “Giang thiếu, ngài có muốn đi lên uống chén nước không?”

Giang Thầm nhìn cậu một cái, đẩy cửa xe ra xuống xe.

Xe thể thao đắt tiền, bức tường xưa cũ loang lổ của tiểu khu, hai thứ này đặt chung một chỗ có sự đối lập rất lớn.

Giang Thầm làm lơ ánh mắt mọi người xung quanh nhìn tới, đã đi được hai bước rồi quay người lại vẫn thấy Diệp Thu Ninh còn đang ở phía sau, anh lãnh đạm quay đầu lại nhìn.

“Không phải nói muốn mời tôi uống nước sao, còn đứng ở đó ngẩn ngơ làm cái gì?”

Nhà Diệp Thu Ninh là một căn có hai phòng, không biết là mua khi nào, thoạt nhìn đã rất nhiều năm rồi, nhưng được quét dọn rất sạch sẽ.

Giang Thầm ngồi trên sô pha, Diệp Thu Ninh bưng một chén nước đưa tới, nhưng không biết đi kiểu gì bị vấp chân, cả người cậu bổ nhào xuống đùi Giang Thầm, ly nước bị đổ, nước hất ra hết trên mặt đất.

Giang Thầm: “......”

Vai chính ngốc kêu anh đi lên nhà cậu, chẳng lẽ là muốn tiếp tục chuyện tối hôm qua chưa thành?

Diệp Thu Ninh vẻ mặt sợ hãi vội vàng đứng lên, cậu chạy tới phòng bếp, cầm một cái giẻ lau quay lại, sau đó ngồi xổm trên mặt đất bắt đầu lau nước.

Cũng may vừa rồi dùng là ly giấy dùng một lần, nếu là ly thủy tinh, bây giờ không chỉ có lau nước mà còn phải dọn miếng vỡ thủy tinh trên sàn nhà.

Giang Thầm nhìn cậu bận rộn lau dọn, lau dọn xong rồi rửa tay sạch sẽ, lại đi rót một ly nước khác đem qua.

“Giang thiếu, mời ngài uống nước.”

Có lẽ bởi vì tình huống phát sinh ban nãy, lần này Diệp Thu Ninh có vẻ phá lệ rất cẩn thận, cậu bưng ly nước đứng trước mặt Giang Thầm, sợ hãi mà nhìn Giang Thầm.

Giang Thầm nhận lấy ly nước, uống một ngụm xem như có lệ, anh vốn dĩ cũng không phải vì muốn uống nước mà đi lên nhà cậu.

“Cậu thích nam?”

Giang Thầm để ly nước xuống bàn trà, lạnh lùng hỏi cậu.

Diệp Thu Ninh thẹn thùng, trong lòng lại có chút sợ, Giang thiếu đột nhiên nhắc tới tối chuyện hôm qua, là muốn bắt đầu tính sổ với cậu sao?

Cậu nhỏ giọng nói: “Em cũng không biết, em... em cũng chưa yêu đương với người cùng giới.”

Giang Thầm nhớ lại, ngay từ đầu Diệp Thu Ninh đã xem Đường Tư là ân nhân cứu mạng, sở dĩ cậu thích Đường Tư, là bởi vì thời điểm cậu tuyệt vọng nhất, Đường Tư đã cứu cậu ra khỏi tên xấu xa Dật Minh.

Hai lần cứu mạng, lần đầu tiên là cảm kích, lần thứ hai liền thay đổi biến thành yêu.

Cậu sẽ vĩnh viễn không biết được rằng sở dĩ cậu rơi vào tay Dật Minh nhận hết tra tấn đánh đập, đầu sỏ gây ra lại chính là Đường Tư.

“Tối hôm qua Đường Tư kêu cậu tới hầu hạ tôi, cậu ta nói như thế nào?”

Diệp Thu Ninh vội vàng nhìn liếc qua Giang Thầm, Giang Thầm vẻ mặt lãnh đạm, anh ngồi khoanh tay bắt chéo chân, giống như đối với chuyện tối hôm qua vẫn còn canh cánh trong lòng.

Diệp Thu Ninh liền biết, Giang thiếu đưa mình về nhà, khẳng định không phải bởi vì lòng tốt.

Cậu còn nhớ rõ lời tối hôm qua Giang thiếu nói, anh không thích nam. Diệp Thu Ninh vừa sợ hãi vừa khẩn trương, nếu Giang thiếu tính tình không tốt, tối hôm qua cậu có khả năng phải ăn một trận đòn.

“Thật xin lỗi Giang thiếu, em không biết ngài không thích nam.”

Bằng hữu của Đường đại ca nói, Giang thiếu thích nhất bộ dạng thiếu niên xinh đẹp giống như cậu, Đường đại ca vốn dĩ không muốn để cậu phải hy sinh, chính là thật sự không còn cách nào khác cả, nếu lần này không nắm bắt được cơ hội hợp tác với nhà họ Giang, cha của Đường đại ca sẽ từ bỏ anh ấy, để người em trai là con riêng thượng vị.

Hiện tại xem ra bằng hữu của Đường đại ca căn bản không có ý tốt, người đấy biết Giang thiếu không thích nam, lại cố ý thổi gió góp ý cho Đường đại ca đưa người tới cho Giang thiếu, khiến cho Giang thiếu tức giận, như vậy chuyện hợp tác của Đường đại ca và nhà họ Giang coi như chấm hết.

Chuyện hợp tác của Đường đại ca và nhà họ Giang không thành, Đường đại ca sẽ bị đuổi khỏi công ty, Diệp Thu Ninh hiện tại mới hiểu ra người bằng hữu kia của Đường đại ca cùng với em trai của Đường đại ca là cùng một giuộc với nhau.

“Cậu không biết, Đường Tư cũng không biết?”

Tra công rốt cuộc đã cho vai chính uống bùa mê thuốc lú gì mà khiến cho cậu lại tin tưởng hắn ta đến mức này chứ?

Diệp Thu Ninh sợ Giang thiếu sẽ đem mọi chuyện này tính sổ với Đường đại ca, liền vội vàng giải thích: “Thật ra Đường đại ca cũng bị người ta lừa, nên mới cho rằng Giang thiếu thích nam. Khi biết Giang sắp về nước, Đường đại ca đã chuẩn bị rất lâu.”

Chuẩn bị cái gì? Chuẩn bị bò lên giường Giang Thầm sao?