Chương 22: Tiền căn hậu quả - Hạ

Sau đêm hôm đó, mẹ Triệu Bác giống như một bông hoa úa tàn.

Cha Triệu Bác vẻ mặt thỏa mãn nhìn thê tử của mình, “Biết không? Tôi đã muốn làm chuyện này với cô ước chừng đã hai mươi mấy năm. Chính là……” Sắc mặt của hắn bỗng nhiên trở nên dữ tợn, “Chính là lão cha già của cô vẫn chưa chết, tôi không dám hành động thiếu suy nghĩ.”

Nói xong, hắn từ hạ thể của nàng hung hăng rút ra côn ŧᏂịŧ to lớn. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt mà tanh hôi lẫn lộn với máu tươi chảy ra, hương vị quả thực làm cho người ta buồn nôn.

Hắn sờ sờ gương mặt bóng loáng được bảo dưỡng cẩn thận của thê tử.

“Cô biết cha của cô là chết như thế nào không?” Hắn mang theo nụ cười quỷ dị bên khóe miệng thì thầm ở bên tai mẹ Triệu Bác nói.

“……” Mẹ Triệu Bác không thể tin nổi nhìn hắn, đôi mắt trừng lớn.

“Ba năm, mất tới ba năm, lão già đó rốt cuộc mới bị tôi gϊếŧ chết.”

“……”

“Chậc chậc chậc, cũng thật là sống dai quá đi!”

Dứt lời, hắn cầm quần áo lên xoay người liền rời khỏi nhà, chỉ để lại một mình mẹ Triệu Bác, hai mắt vô thần nhìn không trung.

Kể từ khi bị ngược đãi, cha Triệu Bác liền đem mẹ Triệu Bác giam cầm nghiêm ngặt, hắn cấm nàng gặp gỡ người ngoài. Ngay cả Triệu Bác, cũng phải có hắn cùng đi mới có thể gặp mặt.

Chờ đến khi Triệu Bác cảm giác được có điểm không thích hợp cũng là một tháng sau lần bị ngược đãi kia. Nhưng Triệu Bác không có nghĩ nhiều, hắn chỉ là cho rằng cha mẹ mình chỉ cãi nhau một trận mà thôi.

Thẳng đến sau ngày cùng Hình Lộ lần đầu tiên trải qua tình ái ……

Ngày hôm đó, mẹ Triệu Bác rốt cuộc không chịu nổi nữa, nàng liều mạng trốn thoát. Việc đầu tiên khi ra được ngoài đó là gọi điện thoại cho Triệu Bác.

Chờ đến khi Triệu Bác tìm được, nhìn đến chính là người mẹ của mình vết thương đầy người, hai chân đã bị tra tấn đến biến dạng.

Triệu Bác từ nhỏ chính là được một tay mẹ nuôi lớn, cha đối với hắn mà nói chỉ là một trưởng bối nghiêm khắc. Hắn cùng với người cha nghiêm khắc này cảm tình không tính là sâu đậm.

Ở trong cái nhà này, mẹ chính là người quan trọng nhất đối với hắn.

Mà hiện tại, cái người quan trọng nhất này thế nhưng lại bị chính cha của mình tra tấn vũ nhục thành ra như vậy.

Ngày hôm đó, Triệu Bác trải qua một ngày u ám nhất trong suốt những năm qua của mình.

“…… Cảm ơn cháu!” Mẹ Triệu Bác hai mắt ướŧ áŧ ôm lấy Hình Lộ, “Để cháu cuốn vào câu chuyện dơ bẩn này của gia đình chúng ta, thật sự rất xin lỗi, chính là dì không có biện pháp.”

“Cháu hiểu rõ……” Hình Lộ săn sóc nhẹ nhàng vuốt ve sống lưng gầy yếu của mẹ Triệu Bác.

Như vậy một hồi thằng đến 12 giờ đêm, mẹ Triệu Bác không chịu được nữa mới đi ngủ.

…………

“Hình…. Hình Lộ.” Triệu Bác không thể tin được đứng ở cửa.

“Triệu Bác……” Lại lần nữa gặp mặt không biết nên nói cái gì, Hình Lộ chỉ là nhỏ giọng kêu tên Triệu Bác một tiếng.

Nghĩ nghĩ, nàng chủ động đi qua ôm lấy Triệu Bác. Dịu ngoan đem đầu đặt ở trên vai Triệu Bác, “Triệu Bác, không cần bỏ mặc tôi.” Nàng nói với Triệu Bác một câu như vậy.

Một tháng vừa qua trốn đông trốn tây, đồng thời còn muốn liên hệ với mấy tên giang hồ, Triệu Bác quá thực rất vất vả. Cả người thoạt nhìn tiều tụy đi rất nhiều, cũng thành thục rất nhiều.

Nhìn Triệu Bác như vậy, Hình Lộ trong lòng đau xót. Nàng, có chút đau lòng cho hắn.

Nhưng tính tình Hình Lộ từ trước đến nay rất trầm lặng, nàng trước nay đều sẽ không nói những lời âu yếm động lòng người. Bởi vậy, nàng chỉ là mang theo vài phần thương tiếc, nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt Triệu Bác.

Chỉ là nhẹ nhàng đυ.ng vào một cái, liền khiến cho Triệu Bác bụng dưới căng thẳng.

Người này, người con gái chính mình thương nhớ ngày đêm hơn một tháng qua, giờ phút này thế nhưng lại thật sự ở bên cạnh mình.

Chóp mũi bị hương thơm thiếu nữ quanh quẩn, dươиɠ ѵậŧ to lớn ngủ đông một thời gian dài giữa hai chân Triệu Bác nhất thời liền ngẩng đầu lên.

Hắn kỳ thật muốn bảo Hình Lộ lập tức liền rời đi, đừng ở lại nơi này để bị cuốn vào thị phi nhà bọn họ.

Nhưng mà sự thật lại là, thân thể hắn đi trước lý trí một bước, ôm lấy Hình Lộ.

Đôi tay cũng với vào bên trong quần áo Hình Lộ, thẳng đến khi hai tay đồng thời cầm lấy trước ngực mềm mại của nàng, Triệu Bác khó khăn lắm mới phục hồi lại tinh thần.

“Triệu Bác……” Hình Lộ chủ động mềm hạ thân mình, mặc kệ động tác của hắn.

Nàng hôn hôn khóe môi Triệu Bác.

‘ Triệu Bác, tôi tưởng cậu! ’

Đây là Triệu Bác từ trong động tác của Hình Lộ đọc ra ý tứ.

“……”

Không hề kiềm chế chính mình, Triệu Bác hung ác hôn lên cái miệng nhỏ của Hình Lộ. Hắn muốn đem cô gái can đảm dám trêu chọc hắn này nuốt vào trong bụng, Triệu Bác trong lòng hung ác thầm nghĩ.

Nhưng thường thường hành động luôn là đi ngược lại với suy nghĩ.

Trong lòng muốn hung ác bao nhiêu, hành động lại ôn nhu bấy nhiêu.

“Triệu Bác……” Thanh âm vụn vỡ từ trong miệng Hình Lộ tràn ra.

Có vẻ như hôm nay Hình Lộ đặc biệt thích kêu tên của hắn, Triệu Bác thất thần thầm nghĩ.

“Triệu Bác……” Hình Lộ lại kêu một tiếng, đồng thời dùng hạ thể đã tràn ra một lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ chủ động cọ cọ dươиɠ ѵậŧ Triệu Bác.

Đối với cái người đang vô cùng khát vọng nàng này, kỳ thật nàng cũng muốn hắn.

______________________________________

Chương tiếp theo: Chương 23: Điên cuồng (Cao H)