Chương 36: Cái Kết Của Kẻ Suy Tình

Ăn được vài miếng, bổng Lạc Kỳ và Mạnh Thanh Thanh giả vờ bị trúng độc ho ra máu, lúc này đám người của La gia mới hiện nguyên hình.

"Là các ngươi tự tìm chết đừng trách chúng ta" La gia Gia Chủ đi lại gần hai người bọn họ độc ác nói.

"Đem bọn chúng đến chỗ lão tổ, qua đêm nay Trích Nguyệt Tông là của La gia chúng ta rồi, ha ha"

Sau đó, Lạc Kỳ và Mạnh Thanh Thanh đã được đưa đến một căn phòng bí mật, ở trong đây còn có một tên cực kỳ xấu xí hai mắt đỏ như máu đang ngồi tu luyện.

Thấy tên đàn ông xấu xí này, Lạc Kỳ khóc không ra nước mắt a, biết mình đã phạm một sai lầm lớn rồi. Không ngờ Linh Thú của La gia lại là một tên Ma Tu, cảm nhận uy áp từ hắn phát ra Lạc Kỳ biết hắn đã sắp Phá Đan thành Anh, trở thành một tên Nguyên Anh cao thủ.

Quyết định nhanh chóng, Lạc Kỳ đánh ra ngọc giản giữ mạng mà Mai Trưởng Lão cho mình về phía tên Ma Tu, rồi lập tức kéo Mạnh Thanh Thanh chạy ra ngoài.

Nhưng sắp Kết Anh Ma Tu cũng không phải là kẻ dể đối phó, cùng lúc đó một trảo của hắn đã chụp tới Lạc Kỳ. Định xuất kiếm ra chóng đỡ nhưng chưa làm được gì, thanh sơ giai Linh Bảo của Lạc Kỳ đã bị tên Ma Tu bóp nát.

Không dừng lại, Lạc Kỳ lại bị đánh một chưởng âm độc bay thẳng ra ngoài. Nếu không có Trung giai Linh Bảo nội giáp chống đỡ thì bây giờ Lạc Kỳ đã biến thành cái xác không hồn rồi.

Lần này khỏi cần giả vờ, Lạc Kỳ cũng bị đánh cho hộc máu thật sự.

Thấy Lạc Kỳ bị đánh trọng thương, Mạnh Thanh Thanh cũng đã ném ra ngọc giản chứa một đạo Nguyên Hồn của cha mình, rồi kéo Lạc Kỳ bay đi. Tuy Mạnh Tông Chủ là Nguyên Anh sơ kỳ nhưng chỉ có một đạo Nguyên Hồn thì cũng không thể giữ chân của tên Ma Tu được bao lâu.

Trong khi đó đám người La gia nghe thấy động tỉnh cũng đã tập hợp lại vay gϊếŧ hai người.

"Chỉ cần hút hết máu của hai tên này ta sẽ đột phá Nguyên Anh, lúc đó La gia chúng ta sẽ là chủ nhân của Trích Nguyệt Tông này rồi" tên Ma Tu khàn khàn giọng lên tiếng.

"Không lẽ ta phải chết ở đây sao" còn Lạc Kỳ thì đau khổ suy nghĩ.

"Các ngươi chết đi" tên Ma Tu không chờ đợi lâu đã đưa đôi tay ốm đói của mình lên, muốn hút Lạc Kỳ và Mạnh Thanh Thanh lại.

"La Tú Khiêm, ngươi muốn chết" bổng nhiên, trên bầu trời một âm thanh rống giận truyền xuống.

Cùng lúc đó Mạnh Tông Chủ cũng từ trên trời đáp xuống, đi theo ông là một ông lão nữa.

"La Tú Khiêm, năm đó ta tha cho ngươi một mạng, không ngờ hôm nay ngươi lại theo Ma Đạo muốn hủy hoại Trích Nguyệt Tông" Mạnh Tông Chủ tức giận hét lớn.

Lợi dụng thời cơ này, Mạnh Thanh Thanh đã dìu Lạc Kỳ trốn ra sau lưng cha mình.

"Mạnh Duy Tâm, là ngươi đã ép ta vào con đường này, tất cả đều tại ngươi" tên Ma Tu cũng hét lớn lại, nghe trong giọng của hắn Lạc Kỳ cảm nhận được sự đau khổ và tổn thương vô cùng lớn.Nghe Ma Tu - La Tú Khiêm hét lớn Mạnh Tông Chủ chỉ hừ lạnh một tiếng:

"Ngươi đừng điên quá hóa cuồng, cả đời này ta tự nhận chưa từng đối với ngươi làm sai chuyện gì. Còn ngươi tâm địa độc ác khi sư diệt tổ, nếu năm đó không phải sư phụ trước khi chết muốn ta tha chết cho ngươi, thì bây giờ ngươi đã không thể sống mà tạo nghiệp nữa rồi".

"Ha ha, đó là ông ta thiếu nợ ta. Còn ngươi, ngươi cũng như lão già khốn khϊếp đó đều trơ tráo, vong tình phụ nghĩa" La Tú Khiêm trợn tròn đôi mắt đỏ máu của mình lên, căm thù nhìn Mạnh Tông Chủ.

"Đừng nói bừa, hôm nay nếu không phải ta chết thì là ngươi vong" Mạnh Tông Chủ kiên quyết.

"Mạnh Duy Tâm ơi Mạnh Duy Tâm, ngươi nghĩ viên Hóa Nguyên Đan lão già đó cho ngươi từ đâu ra. Ha ha, đó là đánh đổi từ thân xác ta mà ra nè , ngươi biết không" La Tú Khiêm phẩn uất nhưng vẫn cười thật lớn.

"Năm đó chính tay lão già đó bán ta cho Đồ gia ngũ quỷ để đổi Hóa Nguyên Đan cho ngươi.

Ha ha, ngươi nói ngươi có thiếu nợ ta không?"

Nghe La Tú Khiêm nói mọi người có mặt ở đây đều im lặng.

"Còn năm đó, ông ta hứa chỉ cần ta gϊếŧ chết Thiếu Tông Chủ sẽ giúp ngươi leo lên vị trí Tông Chủ, rồi ông ta sẽ cho ta và ngươi trở thành đạo lử." La Tú Khiêm như chìm vào ký ức.

Nhưng đột nhiên ông ta lại mở to mắt ra thật lớn:

"Nhưng chính ông ta đã đem người đến truy bắt ta, ha ha ta làm bao nhiêu việc cuối cùng người hưởng lại là con gái ông ta.

Ngươi nói đi, ta yêu ngươi như vậy tại sao ngươi lại phụ ta"

Sau một hồi im lặng, Mạnh Duy Tâm mới siết chặt nắm đấm lên tiếng:

"Chuyện quá khứ là ta nợ ngươi, ngươi hôm nay ngươi đã nhập ma đạo nên ta phải gϊếŧ ngươi"

Nghe Mạnh Duy Tâm nói mà trong thâm tâm của Lạc Kỳ thấy rất bức xúc. Cậu bắt đầu thấy phản cảm với ông ta rồi, bây giờ trong mắt cậu ông ta như một ngụy quân tử vậy.

Nói thì chậm nhưng diễn ra rất nhanh, lọt vào hai vị Nguyên Anh vay công chẳng bao lâu La Tú Khiêm đã bị gϊếŧ chết, xác của ông nằm chết trên những cột đá nhọn chính tay Mạnh Duy Tâm tạo ra.

Thấy kết cục của La Tú Khiêm, Lạc Kỳ tự hỏi lòng mình khi yêu cho đi quá nhiều có phải là điều tốt. Ông ta vì Mạnh Duy Tâm làm tất cả mọi chuyện, cuối cùng chỉ đổi lại sự khinh bỉ, tủi nhục mà không hề có dù chỉ là một tiếng cảm ơn.

Theo La Tú Khiêm chết La gia bị thanh tẩy một lần, nhưng xác của La Tú Khiêm vẫn được cho phép mang đi chôn cắt.

Dưỡng thương hơn nữa tháng, Lạc Kỳ cũng đã chào từ biệt Mạnh Thanh Thanh, dù cô có níu kéo cở nào cũng không được Lạc Kỳ đã quyết rồi.

Trước khi đi đón Trúc Ân, Lạc Kỳ còn đi đến mộ của La Tú Khiêm đặt lên đó một đóa tưởng niệm kẻ tình si ngu dại. Nhưng cậu không hề biết khi mình vừa rời đi, Mạnh Duy Tâm đã đến đây, quỳ xuống khóc rất nhiều.