Chương 18: Trả Thù

Sau khi lục tung hết tất cả trong hang động, Lạc Kỳ cũng chỉ thu hoạch được một ít linh thạch, linh khí, nhưng đây cũng coi như có chút gì để cậu và Hoàng Tiểu Thúy bù lỗ.

Ra khỏi hang động hai người bắt đầu đi săn tiếp, nhưng cũng chỉ là một ít Ma Thú Luyện khí Kỳ không đáng nhắc tới.

Cho đến khi cả hai đến gần một bờ hồ thì bỗng Lạc Kỳ liền nổi lên sát khí:"Là hắn, đến ông trời cũng muốn giúp ta" tên đó chính là kẻ năm xưa đã sai tên Dã Hùng đuổi gϊếŧ cậu để bịch đầu mối.

Còn Hoàng Tiểu Thúy không hiểu gì cả, cô chỉ thấy một tên thanh niên mặc y phục Huyền Thiên Tông đang ngồi trị thương.

"Lạc Kỳ ngươi muốn làm gì" cô nhanh chóng lên tiếng hỏi.

Không để ý đến Hoàng Tiểu Thúy, Lạc Kỳ đã lập tức tung ra Thủy Ngục rồi. Vì là ở gần hồ nước Thủy Linh Khí nồng đậm, nên Thủy Ngục cũng thi triển nhanh hơn.

"Ai" tên thanh niên cũng không chậm tránh được Thủy Ngục, nhưng lúc đó một kiếm đã bay tới chém thẳng vào tay hắn, đó là vì hắn phản ứng nhanh nếu không một kiếm này đã xuyên tim hắn rồi.

"Người của Thủy Tinh Cung muốn khai chiến với Huyền Thiên Tông sao, ngươi dám ám sát ta" tên đó vừa tránh chiêu vừa muốn hù dọa Lạc Kỳ.

Nhưng hắn đã tính sai sự thù hận trong lòng của Lạc Kỳ, hôm nay hắn không chết Lạc Kỳ không cam tâm.

Chợt chỉ thấy linh khí rung động lên, tên thanh niên bị linh khí khóa lại trên mặt đất:

"không" hắn chưa kịp hết bàng hoàn thì đã bi một kiếm đâm thủng cổ, sau đó Lạc Kỳ còn bồi thêm một chưởng vào lòng ngực của hắn.

Hắn chết không nhắm mắt a!

"Cảm ơn ngươi" nếu không có Định Thân thuật của Hoàng Tiểu Thúy thì Lạc Kỳ cũng không gϊếŧ được hắn nhẹ nhõm như vậy.

Hoàng Tiểu Thúy không biết giữa tên đó và Lạc Kỳ có mối thâm thù đại hận gì, cô chỉ biết nếu Lạc Kỳ không thành công để tên đó thoát đi thì đối với Thủy Tinh Cung chính là một mối họa lớn.

Không hổ là đệ tử ưu tú của Huyền Thiên Tông, tên đó sử dụng là nhẫn trữ vật chứ không phải là túi trữ vật thông thường, bên trong còn có rất nhiều thứ quý giá.

Sau khi kiểm kê, thu hoạch cũng không tệ, nhất là một quyển Huyền cấp sơ giai pháp thuật, một Linh Bảo hình hồ lô và có cả một viên Trúc Cơ Đan.

Đưa món Linh Bảo và quyển pháp thuật cho Hoàng Tiểu Thúy coi như đền bù tổn thất lúc trước và cũng là để cảm tạ cô ta, còn lại Lạc Kỳ đều thu lấy. Lúc đầu Hoàng Tiểu Thúy không nhân, nhưng sau khi Lạc Kỳ thuyết phục cuối cùng cô cũng nhận.

"Lạc Kỳ ngươi suy nghĩ thử xem, lần này phát hiện Ma Tu đáng lẽ tông môn phải thông báo cho các môn phái khác chứ" thấy một đám người của Huyền Thiên Tông chết thảm trong tay Ma Tu, Hoàng Tiểu Thúy rất nghi hoặc.

"Có lẽ là có đi, nhưng có thông báo cho Huyền Thiên Tông hay không, ta không chắc" Lạc Kỳ cười nhạt trả lời.

Như hiểu ra điều gì, Hoàng Tiểu Thúy không hỏi nữa mà chỉ thở dài một hơi. Tu chân giới là vậy, đυ.ng một cái là đều có thể lấy mạng người.

Những ngày kế đó, Lạc Kỳ và Hoàng Tiểu Thúy cũng có gặp vài tên Ma Tu, nhưng đa số đều có tu vi thấp, không có tên nào Trúc Cơ cả.

Nhưng Ma Tu dù sao cũng là những kẻ liều mạng, suốt hành trình hai người đã thấy được không ít xác của đồng môn, đối với những người bỏ mạng tại đây cậu và Hoàng Tiểu Thúy đều thu xác của họ lại, chờ sau này sẽ giao lại cho tông môn an táng. Ngoài ra, còn có những kẻ vì lợi ích mà đã đẩy đồng môn sư huynh muội vào chỗ chết, những kẻ này Lạc Kỳ quyết gϊếŧ không tha.

Sau bảy ngày thí luyện kết thúc, hai người liền đi ra khỏi khu rừng, tới chiều mọi người đã trở về gần hết, nhưng khi kiểm kê lại thì một trăm hai mươi tám người nay chỉ còn lại tám mươi bốn người, thật khiến lòng người thổn thức không thôi.

Trở về, tông môn cũng bắt đầu đánh giá kết quả của các thí sinh.

Không ngoài dự liệu với thành tích đánh gϊếŧ tên Trúc Cơ Ma Tu duy nhất thì Lạc Kỳ đã vinh hạnh xếp hạng nhất, còn Hoàng Tiểu Thúy đứng hạng xếp.

Cùng lúc đó, một tin tức khác lại được ban ra, đó là vào ba tháng sau bí cảnh Hòa An sẽ mở, mười người đứng đầu lần thi đấu này sẽ được đi vào đó tìm kiếm cơ duyên của mình cùng với sáu tông môn còn lại.

Hòa An bí cảnh đã có từ rất lâu, nó nằm sâu trong Cao Xương Mê Cung đầy gió và cát. Nếu khi nào bão cát ngừng thổi thì nó mới xuất hiện, đây cũng là lúc bảy tông môn đưa đệ tử mình vào tìm kiếm cơ duyên, nhưng cũng chỉ giới hạn tu vi ở Luyện Khí Kỳ mà thôi.

Ba tháng đối với tu sĩ mà nói chỉ như một cái chớp mắt, nhưng ba tháng cũng có thể làm thay đổi rất nhiều thứ. Ví dụ như Lạc Kỳ trong khoảng thời gian này dưới sự huấn luyện ma quỷ của Mai Trưởng Lão thì Kiếm Thế của cậu đã đạt đến Trung Kỳ.

Chớp mắt một cái, còn ba ngày nữa bí cảnh mở ra thì đoàn người của Thủy Tinh Cung đã đến Cao Xương Thành.

Dẫn đội là một trưởng lão họ Lý, bà dặn dò bọn người Lạc Kỳ rất nhiều thứ. Vốn dĩ Hòa An bí cảnh nằm ở một nơi nóng bức như vậy, đối với người chuyên tu Thủy hệ như Thủy Tinh Cung rất bất lợi, cho nên rất ít khi Thủy Tinh Cung thu được thu hoạch cao ở đây.

Vì thế, Thủy Tinh Cung đối với Hòa An bí cảnh cũng không quá coi trọng, chỉ xem như một cơ hội cho đệ tử rèn luyện mà thôi.

Lý Trưởng Lão cũng chia mười người thành năm tổ để hổ trợ lẫn nhau, làm giảm đi tỷ lệ thương vong.