Chương 7: Hồ Ly Mộc Trung

Bốn người vừa xuất hiện này cũng không mang sát khí gì nên Lạc Kỳ mới chưa giải quyết bọn họ.

Trong đó một tên có vẻ hòa ái, miệng luôn nở nụ cười bước lại gần vài bước:

"Chúng ta thấy huynh đài đây chiến lực vô song nên chỉ muốn kết bạn, theo sau hơi đường đột mong hai huynh lượng thứ"

"Ta nghĩ chắc không chỉ có vậy đâu nhĩ" nghe Lạc Kỳ nói, ba tên ngượng ngùng một xíu, vẫn là tên lúc này lên tiếng.

"Ta thấy huynh đài đây chắc là cũng đến khảo hạch Âm Sát Môn, nên chúng ta muốn mời huynh ấy nhập đội vì sẽ có một phần thi hỗn chiến" hỗn chiến là hình thức khảo hạch đa phần các tông môn đều dùng, các thí sinh tự đánh bại nhau, cho nên lập ra một đội hổ trợ lẫn nhau cũng là việc nên làm.

"Ta chỉ đi với tiểu Kỳ, các ngươi lần này tốn công rồi" Dương Tiễn Lâm lần đầu lên tiếng cũng là một câu từ chối. Nãy giờ bốn tên kia khinh thường không coi Lạc Kỳ ra gì, làm hắn quạo rồi.

Bốn tên nhìn nhau rồi vẫn là tên đó ha hả cười.

"Nếu vị huynh đài này cũng vì Âm Sát Môn mà đến thì chúng ta đều vui vẻ chào đón a"

Không đợi Dương Tiễn Lâm từ chối lần này Lạc Kỳ đã đồng ý với bọn chúng. Dù cậu không ưa gì bốn tên này nhưng sẽ có lúc cần đến.

Có lẻ trong mắt bọn họ chỉ có Dương Tiễn Lâm nên bửa cơm sau đó vẫn tập trung về hắn. Bốn tên này lai lịch coi như cũng rỏ ràng, tên hay cười nói là Mộc Trung, thiếu chưởng môn của một tông môn Chí Tôn cấp nào đó. Ở Tiên giới cấm kỵ nhất là thay đổi môn phái, nhưng ở đây hình như đó là chuyện rất bình thường. Ấn tượng của Lạc Kỳ đối với Mộc Trung là kẻ này rất biết tâm cơ, chỉ là vẫn chưa đến mức nội ngoại bất biến.

Lúc nghe Lạc Kỳ là đạo lữ của Dương Tiễn Lâm thì hắn lộ ra ánh mắt tiết nuối, còn ẩn ẩn liếc xéo Lạc Kỳ vài cái.

Ba tên còn lại là Hà Đồng, Thường Xuân, Ngô Ngạn đều xuất thân từ các Chí Tôn gia tộc, trong đó Hà Đồng có một vị thúc thúc là chấp sự trong Âm Sát Môn nên mới báo cho hắn trước một mục khảo hạch này.

Ăn uống được một chút, tên Mộc Trung bắt đầu lên cơn say, hắn đứng lên bắt ngờ té xuống ôm chầm lấy Dương Tiễn Lâm. Hắn cứ tưởng không ai thấy nhưng sao có thể qua mắt Lạc Kỳ được. Không những ôm mà tay hắn còn chạm vào ngực của Tiễn Lâm bóp bóp, xoa xoa.

Dương Tiễn Lâm vô tội bị Lạc Kỳ trừng một cái, hắn cũng rất nhanh đẩy Mộc Trung ra.

"Mộc công tử say rồi để ta đưa ngươi về phòng nha" Lạc Kỳ tươi cười dìu hắn.

Mộc Trung nào có say hắn định rút tay lại nhưng Lạc Kỳ đã chụp lấy. Những hành động đều bị mọi người thu vào mắt.

Mộc Trung tay không rút lại được, vẫn tiếp tục giả say đi theo Lạc Kỳ. Nhưng mõi bước đi của hắn là một cực hình vì Lạc Kỳ đã tỏ uy áp lên hắn. Xem ra hắn rất kiên trì, dù thống khổ nhưng vẫn không hé răng một tiếng.

Lên tới phòng Lạc Kỳ quăng hắn vào trong, đóng cửa phòng một cái rầm.

"Muốn diễn hồ ly với ta à, ngươi còn non lắm" Lạc Kỳ bóp chặc hàm Mộc Trung.

"Ta sai vì đánh giá thấp ngươi nhưng đàn ông tam thê tứ thϊếp, ta không tin Tiễn Lâm không động lòng trước ta" hắn rất tự tin.

"Haha, chỉ với ngươi, cần gương soi không ta cho ngươi mượn" Lạc Kỳ khinh thường nhìn hắn.

"Ngươi dám cho ta ba tháng, không một tháng ta sẽ khiến Tiễn Lâm yêu ta" không biết hắn ngu hay khùng mà đi nói với Lạc Kỳ như vậy.

"Được, ta cho ngươi một tháng" bất ngờ là Lạc Kỳ đồng ý. Chỉ là khi cậu quay đi ánh mắt lóe lên cực kỳ tàn nhẫn.

Nếu bây giờ cậu gϊếŧ hắn thì sẽ cho Tiễn Lâm một ấn tượng không mấy tốt đẹp, cậu không bao giờ tin tình yêu vĩnh cữu, cậu chỉ tin vào bản thân mình.Lạc Kỳ không vui Dương Tiễn Lâm có thể nhận ra ngay, vì vậy hắn đã theo cậu trở về phòng.

"Tiểu Kỳ à, có chuyện gì đệ hãy nói với ta, đừng im lặng như vậy"

"Ta không thích tên Mộc Trung kia, sau này huynh đừng giao du với hắn" Lạc Kỳ nói thẳng.

"Được rồi, ta sẽ tránh hắn, đệ đừng giận" Dương Tiễn Lâm cũng biết Lạc Kỳ ghen.

Ba ngày rất nhanh qua đi, người ở trong thành ùng ùng kéo về chân núi Cửu Hoàn Âm Sơn. Hai người Lạc Kỳ có thấy đám Mộc Trung nhưng quyết định tách ra riêng, bởi vì dòng người chen chút nên Mộc Trung chỉ đành hậm hực đứng xa nhìn hai người tình chàng ý thϊếp.

Ở một nơi sâu bên trong Âm Sát Môn, các vị cao tầng đều đang đánh giá thí sinh lần này.

"Hy vọng sẽ có kẻ thay thế được Du Ly nha đầu đó, nếu không Âm Sát Môn sẽ không xong thật a"

"Mười vạn năm rồi, thật sự chúng ta đã mất mặt 10 vạn năm rồi"

Đó là nơi cao tầng, còn lúc này ở ngoài khảo hạch đã bắt đầu.

Vòng một rất đơn giản, chỉ khảo hạch tu vi, linh thể và tư chất.

Cả ngàn người qua đi đa phần đều là Tiên Đồ Bát Cảnh, nhưng linh thể chỉ có hai người. Hai người này hiển nhiên được miễn vòng thi hỗn chiến thứ hai mà trở thành đệ tử ngoại môn.

Càng về sau chất lượng càng tệ cho đến khi có một cô gái khảo hạch.

"Mục Tiên Y, Đạo Tôn cảnh"

Không phải chưa từng xuất hiện Đạo Tôn cảnh đi khảo hạch trước đó, nhưng điều khiến cho Mục Tiên Y được vạn người chú ý đó là Đạo Đan của cô ta lại là một trong thập đại Thủy đạo Vô Cấu Đạo Đan.

Đạo Đan vừa xuất một thiếu phụ liền hiện ra.

"Cô nàng này Nhược Thủy viện muốn"

"Minh Hàn Viện cũng muốn, Khổng viện chủ không có ý kiến chứ" lại thêm một ông lão nữa tranh giành Mục Tiên Y.

Đạo Đan cũng phân chia mạnh yếu, nếu chỉ là ngoài một trăm bậc thì cũng sẽ không oanh động như vậy.

"Hai vị viện chủ à, khảo hạch còn chưa xong mà" vị chủ trì khảo hạch có vẻ tức giận.

Hình như nhận ra mình đã mất phong độ nên Nhược Thủy, Minh Hàn hai vị viện chủ hơi lui về sau. Không trách hai người được, hai viện vốn yếu kém, nếu thu được Mục Tiên Y thì sẽ đổi khác a.

Tiếp theo Mục Tiên Y khảo hạch linh thể, lần này đến nổi ba vị viện chủ khác đều phải xuất hiện. Chín vầng hơi nước chín màu bao phủ cô ta, tạo ra một thân thể hoàn mỹ xinh đẹp như thiên tiên hạ phàm.

"Đẹp quá, Mục tiên tử đẹp quá" không ít kẻ si mê nhìn cô ta trên không trung.

"Lại là Cửu Khúc Lưu Ly Đạo Thể, một trong ba mươi loại Thủy Đạo Thể, cô nàng này đúng là tương lai của Âm Sát Môn a" viện chủ Tụ Âm tươi cười. Mặc dù có nuối tiếc không thu Mục Tiên Y được nhưng ông ta vẫn vì đại cục mà vui vẻ.

Mục Tiên Y này trong tương lai sẽ là lá bài tẩy của Âm Sát Môn đây.

Tiếp theo là một màn tranh giành nổ lửa, thiếu mức phải động tay chân giữa Minh Hàn và Nhược Thủy hai vị viện chủ. Cuối cùng Âm Sát Môn chủ phải lên tiếng mới hòa hoãn cục diện được.

"Năm đó gia tổ hy sinh để lại một thanh Lưu Ly Kiếm ở Âm Sát Môn, không biết bây giờ nó ở đâu ạ" đột nhiên Mục Tiên Y lên tiếng hỏi.

Nghe đến Lưu Ly Kiếm ánh mắt Nhược Thủy viện chủ sáng rở lên.

"Thì ra ngươi là tổ tôn của Mục sư muội. Tốt, đúng là người một nhà a haha. Hôm nay nếu ngươi gia nhập Nhược Thủy, bổn tọa sẽ trao lại Lưu Ly Kiếm và nhận ngươi là đệ tử thân truyền" đây là bà bỏ ra cả vốn lẫn lời luôn rồi.

Không có Lưu Ly Kiếm nên Minh Hàn viện chủ đành nhường Mục Tiên Y cho Nhược Thủy viện.

Năm nay không biết sao nào chiếu Âm Sát Môn mà sau Mục Tiên Y lại có thêm hai tên ra Đạo Đan, Đạo Thể trong top 100. Tuy không kinh khủng như cô nàng kia, nhưng cũng đủ khiến cho năm viện tranh giành ác liệt. Những người như vậy không phải các núi có thể nhún chàm a. Trong đó một người tên Linh Cô Phượng, mang Âm Hoàng Đạo Đan, Âm Phượng Đao Thể chọn vào Tụ Âm viện. Người khác gọi là Đồ Lãng, có Sát Ma Đạo Đan, Sát Lục Đạo Thể chọn vào Cuồng Sát viện.

Phía trước đám Mộc Trung đều đã khảo hạch xong, đủ tư cách tham gia vòng hai. Cuối cùng cũng đến lượt Dương Tiễn Lâm và Lạc Kỳ.

"Kế tiếp" giọng chủ trì hô lớn, Dương Tiễn Lâm bước lên khảo hạch.