Chương 51: Quyết Chiến

Chưa bao giờ có tiền lệ một Nguyệt Sứ lại đi chỉ đích danh khiêu chiến một Tinh Sứ cả. Bọn họ đều là đám người cao ngạo, dù có hận thù gì cũng sẽ không hạ giá mà làm vậy.

Nhưng bây giờ Thanh Nhãn lại hùng hồn gọi tên Lạc Kỳ, vì vậy cậu đã trở thành tâm điểm mới cho mọi người nhìn vào.

Không một chút nao núng, Lạc Kỳ lạnh lùng bay lên lôi đài, đối mặt chỉ kiếm vào Thanh Nhãn. Hành động này của cậu làm hắn đỏ cả mắt, ngoài Âm Sát Cung thì những người khác cũng hết hồn.

"Tốt, tốt, Lạc Kỳ ngươi dám sinh tử chiến với bổn tọa không?" câu này của Lạc Kỳ càng tạo thêm sóng gió.

Song phương chiến trừ khi ngươi hoành không một chiêu chém chết đối thủ, nếu không thì trận pháp cũng sẽ cứu người.

Không ai ngờ giữa Thanh Nhãn và Lạc Kỳ lại có thù hận sâu đến mức không chết không thôi như vậy a.

"Được, xin mời Tông chủ và các vị ở đây chứng giám, cho phép Lạc Kỳ và hắn sinh tử chiến" dạng này phải được Tông chủ cho phép mới được

Vốn các vị Trưởng Lão có ý khuyên can nhưng Tông chủ đã gật đầu đồng ý trước, cứ như vậy sinh tử chiến chính thức bắt đầu.

Vừa vào cuộc chiến Thanh Nhãn đã mở ra Mê Hồn Nhãn thiên phú thần thông của mình. Mê Hồn Nhãn sẽ làm cho tâm trí đối thủ rơi vào trạng thái hôn mê, hoặc ít nhất cũng bị rối loạn.

Nhưng hắn quá đánh giá thấp Lạc Kỳ, nhất là sau khi cậu nhận được Thiên Đạo Chúc Phúc thì linh hồn của cậu càng thêm mạnh mẻ.

Mê Hồn Nhãn vừa đánh vào linh hồn thì Lạc Kỳ đã đem nó đánh ngược về, bị trùng kích bất ngờ khiến cho Thanh Nhãn loạn bước lui về sau.

Chỉ trong lần giao phong đầu tiên ngắn ngủi Lạc Kỳ đã chiếm thế thượng phong.

"Đại Mộc Trùng Lâm" sau khi liếc thấy bên dưới đang nghị luận sôi nổi vì hắn mới thua kém Lạc Kỳ, thì hắn liền hóa thành bản thể tung ra một chiêu khác.

Lúc này lôi đài đã bị hàng ngàn cây cối, dây leo thây thế. Chúng lao thẳng đến Lạc Kỳ như Sói đói vồ mồi.

Thật ra Đại Mộc Trùng Lâm cũng không khinh khủng đến vậy, chỉ là nó đã được Thanh Nhãn phối hợp thêm đại đạo Thần Thông của hắn.

Nhìn Lạc Kỳ bị tầng tầng cây cối vây khốn, Thanh Nhãn liền đắc thắng cười thật to. Tiếng cười của hắn ngạo nghể vô cùng, khiến cho xung quanh cũng thầm than thở cho Lạc Kỳ bạc mệnh.

Nhưng lúc đó trên bầu trời xuất hiện một Thiên La Môn, phía dưới từng đóa Mặc Liên cũng đã nở rộ.

"Bùm..." cây cối quanh người Lạc Kỳ đều nổ tung.

"Ngươi cười đắc thắng quá sớm rồi đó" Lạc Kỳ bước ra chỉ tay, lúc này giữa biển Mặc Liên cậu như thiên tiên giáng thế vậy.

"Nước chỉ làm cây cối thêm tươi tốt, đến quy luận ngũ hành mà ngươi cũng không thông. Lạc Kỳ à, ngươi làm ta quá thất vọng" Thanh Nhãn vẫn rất ngạo mạn.

Đúng là theo ngũ hành thì hắn đúng, nhưng hắn đã quên nước cũng có thể làm ngập úng cây xanh, huống chi đây là Mặc Thủy của Lạc Kỳ.

Chỉ nhếc môi khinh thường không thèm để ý hắn, Lạc Kỳ chỉ tay một cái đại đạo Thần Thông của Lạc Kỳ liền kích hoạt.

Thiên La đổ Mặc Thủy, Mặc Liên cũng bùng nổ làm cho Mục Thần Giới đều rung rinh.

"Thần Thông chạm đến Thiên Đạo, cái này quá khinh khủng đi" một vị Thái Thượng ổn định thân mình, trợn tròn mắt khinh ngạc.

Thần Thông câu thông Thiên Đạo thì ai cũng biết, nhưng nếu chạm đến Thiên Đạo thì chỉ có những thiên tài đỉnh tiêm mới làm được. Cứ nhìn Thần Thông của Lạc Kỳ và Thanh Nhãn thì biết không cùng một cấp bậc a.

"Tông Chủ, kẻ này không thua kém Thông Thiên a"

Nghe vậy Tông Chủ chỉ gật gật đầu không nói, thiên phú của Lạc Kỳ cao đối với Thần Tông là tốt cũng là xấu. Nếu cậu nguyện trung thành thì tốt nhưng dù sao Lạc Kỳ cũng là ngoại lai, rất khó nắm bắt.

Lúc này mộc lâm của Thanh Nhãn đã bị Mặc Thủy đánh cho tan nát hết, bản thân hắn cũng bị hộc máu, nhưng vẫn mở to mắt không dám tin tưởng.

"Lạc Kỳ, là ngươi ép ta, là ngươi ép ta" Thanh Nhãn bây giờ cảm thấy vô cùng nhục nhã và phẩn nộ. Hắn đường đường là một Nguyệt Sứ, tu vi Vạn Thế Trung Kỳ lại thua trong tai một kẻ yếu kém mình, hắn không cam tâm.

Nghĩ đến đây trong tay Thanh Nhãn đã xuất hiện một viên đan dược màu xanh nhanh chóng nuốt vào. Sau đó cả thân thể hắn như rơi vào trạng thái thăng hoa, tu vi hắn liền tăng đến Hậu Kỳ.

"Thanh Nhãn điên rồi, lấy tiền đồ của mình ra đánh cuộc a. Một khi phục dụng Bạo Nguyên Đan thì căn cốt sẽ bị tổn thuơng rất nặng a" một tên thở phì phò nói.

"Tiền đồ với mạng sống cái nào quan trọng hơn, chết rồi lấy gì có tiền đồ nữa chứ" một người khác chép miệng đáp lại.Hành động của Thanh Nhãn cũng dể hiểu thôi, chỉ là không ai nghĩ Lạc Kỳ có thể ép hắn đến cở này.

Lắc lắc thân thể đứng lên, Thanh Nhãn quẹt vết máu ở miệng, thù hận nhìn Lạc Kỳ.

"Lạc Kỳ, ngươi sẽ chết không toàn thây"

"Vạn Mộc Xuyên Tâm Kích" lúc này bao quanh Thanh Nhãn là hàng vạn cây cối xoắn xích lại với nhau, tạo thành những mũi nhọn thật lớn.

Nhìn cảnh này Lạc Kỳ không hề chủ quan mà lui về thật sâu.

"Chết..." Vạn Mộc Xuyên Tâm như vạn mũi thương sắt bén đâm thẳng về phía Lạc Kỳ.

"Ầm..." bây giờ đất đá của lôi đài đã văng tung té.

Vốn tưởng Lạc Kỳ sẽ bị một chiêu này đánh cho tan xác nhưng không, một vòng Mặc Thủy đã bảo vệ cậu.

Xé tan vạn mộc, Lạc Kỳ lướt tới như một u hồn, kiếm trong tay cậu đã tràn ngập sát khí.

"Vạn Thế Hậu Kỳ, sao có thể" dùng một tấm chắn phòng thủ, Thanh Nhãn kinh hãi mở miệng

Không để hắn lấy lại tinh thần, Lạc Kỳ trùng trùng, điệp điệp đánh tới.

Vốn Thanh Nhãn không giỏi cận chiến, nay bị Lạc Kỳ áp gần như vậy hắn liền loạng choạng, chỉ biết cố sức phòng thủ.

"Á..." dù phòng thủ cở nào thì hắn vẫn bị ăn một kiếm của Lạc Kỳ.

Chưa kịp hoàn hồn thì hắn đã thấy Lạc Kỳ bay lên không trung với 81 đóa Mặc Liên quay quanh.

"Cửu Cửu Thiên Liên Trận" 81 đóa Mặc Liên đã liên hợp lại với nhau, cùng dẫn lên đạo nguyên tiếp cận đến Đồng Nguyên Cảnh.

"Ầm..." Thiên Liên Trận gián xuống, chỉ nghe Thanh Nhãn hét lớn một tiếng rồi im bật.

Thu trận lại, lúc này chỉ thấy xác của Thanh Nhãn nằm đó đã bị Mặc Thủy bao phủ.

"Đây là bí pháp Mặc Thủy Ký Sinh sao?" có người há hốc miệng hỏi.

"Thật là kinh khủng, nhìn kìa Thanh Nhãn đã hóa thành Thủy Nhân rồi"

Đúng vậy, trên lôi đài lúc này Thanh Nhãn đã hoàn toàn hóa thành Thủy Nhân.

Thu Thanh Nhãn lại, liếc nhìn ba Tinh Sứ phía dưới, Lạc Kỳ vẫn lẳng lặng đứng im. Nhưng mà ba Tinh Sứ vẫn còn sợ hãi, không một ai dám đi lên khiêu chiến nữa.

Thấy vậy trọng tài liền thông báo kết quả Lạc Kỳ chính thức thây thế Thanh Nhãn trở thành một đời mới Nguyệt Sứ - Âm Sát Nguyệt Sứ.

Cả trăm vạn năm nay chưa từng có một tông môn phụ thuộc nào leo lên đến Nguyệt Sứ, nhưng hôm nay Lạc Kỳ đã mở ra một kỷ nguyên mới.

Sau khi nhận chúc phúc của mọi người, Lạc Kỳ đã nhanh chóng đi đến Thanh Nhãn Cung, không bây giờ phải gọi là Âm Sát Cung rồi.

Lúc này bên trong đã có một người bị trói đang ngồi ở đó, thấy Lạc Kỳ bước vào hắn liền đứng lên ngước mắt nhìn cậu ngông cuồng.

"Ta không ngờ ngươi lại chiến thắng Thanh Nhãn, haha, Lạc Kỳ mạng ngươi thật lớn"

"Bóp..." một bạt tay Lạc Kỳ đánh cho tên đó té ngã ra sau.

Nắm tóc hắn ngước lên, Lạc Kỳ tiếu dung mở miệng:

"Ta đã nói chỉ cần ngươi rơi vào tay ta, ta sẽ khiến cho ngươi sống không bằng chết. Mộc Trung, ngươi có ngờ đến ngày này không?"

"Haha, dù sao ta cũng đã thắng ngươi, ta có chết cũng mãn nguyện" Mộc Trung lại cười ngạo nghể.

"Thắng? Đúng vậy ngươi từng thắng, nhưng ta mới là kẻ thắng cuối cùng" đẫy đầu Mộc Trung xuống, Lạc Kỳ bắt đầu dùng Tịch Hồn Thủ rút hồn của hắn ra.

Lạc Kỳ từng hận Bắc Hàn, Diễm Cơ nhưng nếu so ra thì cậu vẫn hận Mộc Trung này hơn. Hắn không chỉ khiến gia đình cậu đổ vở, vợ chồng thành thù nhân, mặt mũi mất hết, hắn còn nhiều lần khıêυ khí©h, vượt qua giới hạn của cậu. Vì vậy cậu sẽ khiến hắn phải cầu xin được chết.

Tin tức Lạc Kỳ trở thành Nguyệt Sứ nhanh chóng truyền ra khiến cho các nơi đều vở òa. Cùng là Tân Nguyệt Sứ nhưng hào quang của Thiết Côn lại ảm đạm hơn hẳn.

"Rầm..." cái bàn bị đá bay, vở nát ra.

"Tức giận gì chứ, ở đây ngươi phát nộ thì được gì?" một kẻ quơ quơ cây quạt cười cười nói.

"Vĩnh Tuyên, ngươi dám nói một lời nữa ta sẽ đi gϊếŧ hắn liền"

"Haha, gϊếŧ Lạc Kỳ, Man Đồ Long, ngươi làm được sao?"

"Lục Vĩnh Tuyên, ngươi chán sống?" nói rồi tên Man Đồ Long kéo cằm hắn lên.

"Giỏi lắm, tạo phản rồi. Ta không khiến ngươi ba ngày không xuống giường được, ta không lấy hiệu "Thiết Côn" này"

Thì ra nam nhân hung hăng đó là Thiết Côn Nguyệt Sứ, còn người kia là...