Chương 50: Nguyệt Sứ Tranh Đoạt Chiến

Hội hợp với Hạ Niệm Kỳ và Hạ Thời Quang, sau đó cả ba đều xuất phát về Âm Sát Môn.

Ngàn năm qua đi, trải qua cuộc viễn chinh của Tội Tộc thì có rất nhiều nơi bị hoang phế.

Trên đường đi Lạc Kỳ thấy có rất nhiều thành trì và tông môn đang được xây dựng lại.

Trở về Âm Sát Môn đã là vài tháng sau, so với những nơi khác thì Âm Sát Địa lại yên ổn hơn cả. Tuy có nhiều tông môn và thành trì bị diệt nhưng đó là các tông môn nhỏ, còn những tông môn lớn đều giữ lại được. Hơn nữa Đệ Nhất Thái Thượng của Âm Sát Môn đã đột phá giới hạn tấn thăng Đồng Nguyên Lão Tổ, khiến cho vị thế cũng tăng lên đáng kể. Một cuộc chiến qua đi để lại hậu quả và cũng là cơ hội cho rất nhiều người khác.

Hôm nay Âm Sát Môn đã khác, Âm Sát Địa cũng thoát khỏi tình trạng yếu kém nhất bởi vì có nhiều nơi càng kém hơn...

Ba người Lạc Kỳ trở về bất ngờ nhưng Lão Tổ đã cảm ứng được, vì vậy khi ba người vừa đến chân núi đã có một hàng dài đệ tử và các Trưởng Lão ra nghênh đón.

Lúc này bên trong phòng hội nghị, Môn chủ, các vị Viện Chủ, các vị Thái Thượng Trưởng Lão và Lão Tổ điều có mặt.

"Tốt, tốt lắm, Lạc Kỳ đã đột phá Vạn Thế Cảnh thì cạnh tranh vị trí Nguyệt Sứ cũng có phần nắm chắc hơn" Lão Tổ cười không ngậm miệng được.

Những năm này Âm Sát Môn chỉ toàn xuất hiện chuyện vui khiến ông cũng bớt nghiêm nghị hơn. Không chỉ ông đột phá Đồng Nguyên Cảnh mà thực lực tổng hợp của tông môn cũng tăng mạnh, có rất nhiều Vạn Thế Cảnh đã được sinh ra.

Vốn Lạc Kỳ mất tích làm náo loạn một thời gian, nhưng Âm Sát Môn bây giờ đã đủ sức cạnh tranh một vị trí Tinh Sứ khác nên không quá quan tâm cậu. Nhưng hôm nay cậu trở về, tu vi đã đạt đến Vạn Thế có thể cạnh tranh Nguyệt Sứ nên họ sẽ vẫn đặt cậu ở vị trí trung tâm.

Bây giờ 12 Tinh Sứ chỉ còn lại ba, ngoài Lạc Kỳ ra thì chỉ có Hàm Lộc và Hắc Ma còn sống nhưng tu vi chỉ mới Chí Tôn Trung Kỳ do đã bị thương đến căn cơ trong một cuộc chiến trước đó.

Tứ đại Nguyệt Sứ thì lại chết một là Kỳ Tiên Nguyệt Sứ, hắn chết cũng có liên quan đến Lạc Kỳ. Ngày đó cậu ép hắn dùng đến Nguyệt Sứ Lệnh, nên trong trận chiến kế tiếp vì mất đi pháp bảo bảo mệnh nên đã bị Tội Tộc gϊếŧ chết.

Cũng vì tổn thất lớn như vậy, nên Thương Khung Thần Tông quyết định mười năm sau sẽ tổ chức Nguyệt Sứ tranh đoạt chiến dành cho tất cả Tinh Sứ, Lạc Kỳ trở về cũng đúng thời gian.

Mười năm đã đủ cho Lạc Kỳ chuẩn bị vài thứ.

Trong lúc hội nghị Lạc Kỳ có để ý đến sư phụ mình là Khổng Viện chủ có gì đó hơi buồn.

Thì ra bởi vì ngày đó lấy căn cơ đánh đổi tu vi nên đến bây giờ bà vẫn không thể đột phá Vạn Thế, trong khi tứ Viện Chủ khác đều đã đột phá.

"Sau khi gianh lấy vị trí Nguyệt Sứ, con sẽ mang Phục Thiên Đạo Cơ Đan về cho người" đây là lời hứa của Lạc Kỳ với bà. Đan dược này chửa trị căn cơ cực tốt nhưng chỉ Thần Tông mới có, mà phải là cao tầng mới có thể mò tới.

Nghe Lạc Kỳ hứa, Khổng Viện Chủ hai mắt hồng hồng như sắp khóc vậy.

Tiếp theo, Lạc Kỳ triệu tập tất cả thuộc hạ của mình về Yêu Tông.

Yêu Tông nay đã trở thành đệ nhị tông môn ở Âm Sát Địa này rồi. Tông chủ của nó Long Hoành cũng đã đột phá đến Vạn Thế Cảnh.

Gặp lại Lạc Kỳ, ai cũng vui vẻ. Những ngày Lạc Kỳ mất tích bọn họ như rắn mất đầu vậy, dù có nhiều người rất tài ba nhưng "danh không chính, ngôn không thuận" luôn bị bên ngoài chèn ép.

Nhất là tên Thanh Nhãn Nguyệt Sứ kia, hắn lợi dụng quyền hành luôn ép bọn họ vào chỗ chết, nếu không có Thông Thiên Nguyệt Sứ nhiều lần ra tay ngăn cản nên bọn họ mới còn sống đến bây giờ.

Nhưng mà đáng tiếc là Chúc Nhan đã rời đi. Ngày đó hắn nhận được thư tín của Chúc Thủy Tộc nên đã trở về, hơn năm trăm năm rồi vẫn không trở lại.

Lạc Kỳ tin Chúc Nhan vẫn sống, nhất định như vậy.

Đêm nay đang ngủ Lạc Kỳ lại mơ thấy Thanh Nhãn và Mộc Trung đang tươi cười vì đã ám hại được cậu.

"Thanh Nhãn, Mộc Trung, thù mới hận củ ta sẽ đòi một lượt" Lạc Kỳ bóp nát tay ghế nhìn về hướng Thần Tông.

Mười năm, Lạc Kỳ để cho Âm Sát Môn và Yêu Tông bình ổn Âm Sát Địa, ngoài ra còn vương tay đến các vùng xung quanh tạo ảnh hưởng hoặc trực tiếp thu vào tay.

Còn một năm nữa Nguyệt Sứ tranh đoạt chiến bắt đầu thì Lạc Kỳ đã dẫn mọi người về Thương Khung Thần Tông. Việc đầu tiên cậu làm là ghi danh Nguyệt Sứ tranh đoạt chiến, bởi vì 12 Tinh Sứ lần này đều có kết cục tồi tệ nên việc Lạc Kỳ tranh đoạt gây chú ý cực lớn.Tin tức Lạc Kỳ tham gia Nguyệt Sứ tranh đoạt chiến chẳng mấy chóc đã rơi vào tai Thanh Nhãn.

"Hắn thật sự có lá gan đó" Thanh Nhãn tức giận vổ một cái, mặt đất đều rung rinh.

Lúc này bên cạnh hắn một khuôn mặt quen thuộc hơi tỏ vẻ âu lo nói.

"Đại nhân người xem tên Lạc Kỳ đó là đang cố ý khıêυ khí©h người a" nói rồi hắn lại sụt sùi muốn khóc.

"Là Mộc Trung đã liên lụy ngài rồi, hay ngài cứ để Mộc Trung ra cho hắn gϊếŧ đi"

"Hừ, Mộc Trung ngươi là khi dể ta không bằng hắn sao?" Thanh Nhãn nhìn Mộc Trung như muốn ăn tươi nuốt sống vậy.

Thấy vậy Mộc Trung liền quỳ sụp xuống, nước mắt rơi lã trã, nghẹn ngào nói.

"Mộc Trung không có ý đó, chỉ vì thấy bản thân vô dụng lại còn mang đến cho ngài một đại địch nên trong lòng không an a"

Nghe vậy Thanh Nhãn mới hòa hoãn lại.

"Ngươi quá lo xa rồi, tên Lạc Kỳ đó còn chưa xứng làm đối thủ của bản tọa"

Hắn rất tự tin nhìn lên nên không thấy tia vui mừng đắc thắng trong mắt Mộc Trung.

Cùng lúc đó ở Âm Sát Cung, Thông Thiên Nguyệt Sứ cũng đã ở đây làm khách. Hắn cũng hơi bất ngờ nhưng không đến mức không tin tưởng lắm, dù sao hắn biết con người của Lạc Kỳ luôn là một ẩn số.

Lần này có 108 Tinh Sứ tham gia tranh đoạt nhưng đa phần chỉ tranh giành vị trí còn trống kia. Lạc Kỳ không như vậy, cậu nhất quyết phải gϊếŧ Thanh Nhãn trong cuộc chiến này.

Và rồi ngày đó cũng đến, 108 Tinh Sứ, ba Nguyệt Sứ, các Trưởng Lão, Thái Thượng Trưởng Lão, Tông Chủ đều có mặt đông đủ. Đây là một sự kiện cực kỳ lớn của Thần Tông, nó có thể ảnh hưởng đến cả tương lai của Thần Tông a. Thử nghĩ xem nếu xuất ra một kẻ mạnh mẻ như Thông Thiên Nguyệt Sứ thì tương lai của Thần Tông sẽ phát triển đến cỡ nào nữa.

Nhìn trên kháng đài, Lạc Kỳ thấy chỉ có vài trăm tên Vạn Thế Trưởng Lão và ba tên Đồng Nguyên mà thôi. Nếu Lạc Kỳ không nhớ nhằm thì Thần Tông có đến hơn ngàn tên Vạn Thế, sáu tên Đồng Nguyên mà, không ngờ qua một cuộc chiến với Tội Tộc lại tổn thất đến vậy.

Vậy mà Thần Tông lại tổn thất ít nhất trong vùng này, có thể thấy tứ đại tông kia còn tan nát để cỡ nào a.

Tranh đoạt chiến cũng không diễn ra ở Thần Tông mà nó được tổ chức ở một tiểu giới tên là Mục Thần Giới. Nếu so với Thiên Âm Giới của Âm Sát Môn phải dùng trận pháp hổ trợ thì Mục Thần Giới hoàn toàn độc lập. Nơi này cũng là táng địa của các tiền bối có tu vi Vạn Thế trở lên của Thần Tông, dùng pháp tắc cả đời của bọn họ bảo hộ nên Mục Thần Giới rất chắc chắn.

"Được rồi, ổn định lại. Các ngươi có quyền chọn lựa một Nguyệt Sứ để khiêu chiến, bây giờ bắt đầu" một vị Vạn Thế cảnh đỉnh phong hào hùng nói.

Chỉ năm phút qua đi 108 Tinh Sứ đã chọn xong đối thủ của mình. Hơn chín phần mười đều chọn vị trí trống kia, có năm người khiêu chiến Bá Đao Nguyệt Sứ, bốn người kể cả Lạc Kỳ khiêu chiến Thanh Nhãn và không một ai dám khiêu chiến Thông Thiên.

99 Tinh Sứ đi tranh một vị trí Nguyệt Sứ mà quần chiến có thể thấy khốc liệt đến cỡ nào. Nhưng cũng may là Thần Tông còn tiếc thuơng nhân tài nên một khi có kẻ sắp chết đều bị bức rời đi, tuy nhiên có nhiều kẻ cũng không may mắn được rời đi, bởi vì bị một đòn kết liễu a.

Kẻ hung hãn nhất trên lôi đài lúc này là Thiết Côn Tinh Sứ. Kẻ này là một cựu Tinh Sứ, có thể nói là già nhất, thực lực đến Vạn Thế trung kỳ. Hắn là kẻ cùng thời với bọn Thông Thiên nên mới mất đi vị trí Nguyệt Sứ, bây giờ lại có cơ hội nên hắn chiến đấu rất ác liệt, một côn đập nát một người.

Không khó dự đoán, cuối cùng Thiết Côn đã giành được vị trí Nguyệt Sứ.

Nhìn qua Thông Thiên treo nụ cười trên khóe môi, Lạc Kỳ biết Thiết Côn chắc chắn là người của hắn.

Kế tiếp tới lượt Bá Đao ra lôi đài, kẻ này đúng là không phụ với chữ "Bá" của mình. Vừa lên lôi đài hắn đã chấp cả năm Tinh Sứ cùng một lúc.

Bá Đao tung hoành vô địch Bát Hoang, Bá Đao Nguyệt Sứ rất tự tin vào thực lực của mình, dù sao hắn cũng sinh ra trong thời kỳ hoàn kim của Thần Tông nên luôn khi dể các hậu bối sau này.

Nhưng đúng là hắn có vốn để tự tin, cùng lúc chiến với năm người mà hắn vẫn rất nhẹ nhõm giành chiến thắng.

Đến giai đoạn cuối này, sức hấp dẫn của cuộc tranh đoạt không hề giảm mà càng tăng.

"Lạc Kỳ, bước lên đây chịu chết" Thanh Nhãn chỉ đích danh Lạc Kỳ.