Có nhiều chuyện không thể nhịn được, dù có nhịn thì chưa chắc người ta sẽ bỏ qua cho ngươi. Hôm nay là Viên gia, ai biết ngày mai có phải là Lý gia, Trần gia... Bọn chúng dám công khai chèn ép các Tinh Sứ bởi vì ba nguyên do, thứ nhất tất cả đều là tân Tinh Sứ, thực lực không cao. Thứ hai bọn chúng ỷ vào gia thế ở bản tông, khiến cho các Tinh Sứ lo sợ bị trả thù. Thứ ba, các Tinh Sư còn trong giai đoạn bị hạn chế quyền hành, nên ngày thường làm việc rất thấp điệu.
Nhưng bọn chúng lại quên mất một điệu, Tinh Sứ là do đích thân Thần Tông tông chủ lập nên, được ông ta bảo hộ. Ông ta làm vậy không chỉ tìm kiếm người tài cho Thần Tông, mà còn giữ được lòng trung thành của các tông phụ thuộc.
Dù ngày thường Tông chủ nhắm một mắt không quan tâm đến các Tinh Sứ, nhưng chắc chắn ông sẽ không để ai muốn làm gì làm, gây tổn hại cho Tinh Sứ. Các tông phụ thuộc bán mạng cho Thần Tông, dâng ra thiên tài ưu tú của tông mình, nếu bọn họ biết đệ tử của mình ở Thần Tông bị người mặc sức ức hϊếp, gϊếŧ chóc thì còn ai giữ trung tâm với Thần Tông nữa.
Cho dù có nhiều Tinh Sứ thực lực còn không bằng đệ tử Thần Tông, nhưng họ vẫn được ưu đãi đặt biệt, đó là một phần thưởng mà Thần Tông dành cho các tông phụ thuộc.
Không bao lâu, có ba vị Vạn Thế trưởng lão đến giảng đạo. Dù có cái hiểu, cái không nhưng nhìn chung Lạc Kỳ vẫn có thu hoạch lớn, vừa kết thúc giảng đạo cậu liền trở về bế quan.
Trong khi đó ở Âm Sát Môn, các cuộc ám sát dần ít đi, tuy không hết hẳn nhưng không còn nguy hiểm như lúc đầu. Mặc dù vậy Âm Sát Môn vẫn rất cẩn thận phòng thủ.
Bây giờ ở tông môn Hắc Bào Nhân đã thật sự trở thành một kẻ chạm đến phỏng tay. Hắn không chỉ leo lên Âm Sát Bảng, mà còn đánh bại Linh Cô Phượng, Đồ Lãng...các lão nhân, và thu thành người dưới chướng của mình.
Nếu so với Lạc Kỳ thì Hắc Bào Nhân không tính là thua kém, hắn làm việc liều lĩnh, quyết đoán nhưng lại có một mục tiêu rất rỏ ràng.
Tuy không thông minh và cẩn thận như Lạc Kỳ nhưng trong tình trạng Âm Sát Môn đang thiếu một đệ tử lĩnh tụ thì Hắc Bào Nhân đã nổi lên như một tượng đài khiến các đệ tử và trưởng bối an tâm.
Nhưng mà gần đây Âm Sát Môn lại phải đối mặt với một vấn đề mới nữa. Vốn khu vực Âm Sát Địa này Âm Sát Môn là hùng mạnh nhất, nhưng trải qua mười vạn năm suy sụp đã khiến cho địa vị tông môn đi xuống thảm hại, các thế lực khác cũng đã có âm mưu lặt đổ Âm Sát Môn từ rất lâu rồi.
Hơn một năm trước, Linh Tựu Cung đã liên hợp với ba tông khác ý đồ chèn ép Âm Sát Môn. Không chỉ vậy chúng còn lập nên Thiên Địa Đại Hội, nhằm mục đích công khai bộc lộ sức mạnh.
Nếu Âm Sát Môn không tham gia thì sẽ mang tiếng sợ chết, còn nếu tham gia thì lại không có nhiều nhân tuyển có thể đảm đương nỗi sứ mệnh này.
Đại hội mang tên Thiên Địa, cũng phân ra hai cuộc thi đấu. Thiên dành cho các cao thủ Chí Tôn Cấp, Địa dành cho Đạo Tôn Cấp.
Sau khi Lạc Kỳ đoạt Tinh Sứ, các đệ tử xếp hạng cao trên Âm Sát Bảng đều nhao nhao đột phá Chí Tôn, bây giờ lấy Hắc Bào Nhân và đám Linh Cô Phượng lại không đủ khả năng khống chế cục diện.
Riêng Chí Tôn thi đấu thì Âm Sát Môn đỡ một chút, dù sao ngũ viện chủ đều là Chí Tôn hậu kỳ trở lên, chưa tính một số trưởng lão tiềm tu. Nhưng mà theo tin tức điều tra được, Linh Tựu Cung đột nhiên xuất hiện mấy tên Chí Tôn đỉnh phong rất lợi hại, nếu không sai thì thực lực của họ không kém Mục Thanh Uyên.
Ở Thương Khung Thần Tông, Lạc Kỳ đã nhận được thư của Âm Sát Môn chủ. Đối với lần đại hội này Lạc Kỳ chỉ coi nó là trò trẻ con nháo sự, dù chúng thắng Âm Sát Môn thì sao, cũng chỉ là chút hư danh mà hư danh thì lấy lại mấy hồi.
Lấy Chí Tôn Sơ kỳ của cậu có về cũng không giúp được gì, nhưng Âm Sát Cung của cậu lại không thiếu nhân tuyển thích hợp, vì vậy lần này cậu cho bốn người trở về giúp đỡ Âm Sát Môn.Ở của Âm Sát Môn, đã có một đoàn người đứng đó chờ đợi sẵn. Theo thư tín của Lạc Kỳ thì hôm nay cậu sẽ cho người trở về giúp một tay.
Đợi không bao lâu, trên bầu trời một phi thuyền đáp xuống, bên trong chỉ vẻn vẹn đi ra bốn người. Thấy người ra ít như vậy Môn chủ và các trưởng lão không hẹn mà nhíu mày một cái.
"Tiểu Kiều, chỉ có bọn ngươi bốn người thôi sao" không đợi Phạm Thiên Kiều chào hỏi, Khổng Viện chủ đã lên tiếng trước.
Nghe giọng sư phụ, Phạm Thiên Kiều liền giở tính nhỏng nhẽo ôm lấy tay bà:
"Sư phụ, con nhớ người lắm"
"Nha đầu này, nhõng nhẻo ở đây còn ra thể thống gì nữa chứ" tuy bà mắng vậy nhưng lại yêu chìu vuốt đầu cô.
Chợt lúc này nghe giọng Đường Mặc ra mắt Môn chủ, các Viện chủ, các Trưởng lão thì Phạm Thiên Kiều mới nhớ mình chưa chào hỏi ai cả. Thẹn thùn như đứa trẻ làm sai, cô ta vội vàng ra mắt các vị cao tầng.
"Lạc Kỳ chỉ cho bốn người các ngươi trở về thôi sao" Môn chủ hỏi lại lời của Khổng Viện chủ lần nữa.
"Dạ, bốn người là đủ rồi" Phạm Thiên Kiều vội trả lời.
"Lạc Kỳ chắc chắn như vậy?" Môn chủ hỏi tiếp, ánh mắt thì đảo qua hai người phía sau. Lúc này ông mới thấy hai nam nhân, một người tuấn nhã, một kẻ lại có Long Giác trên đầu, tỏa ra Long Uy nhàn nhạt.
"Long Tộc" chợt ông lên tiếng làm những người khác đều giật mình.
Quay lại thấy Long Hoành nghiêm nghị và Chúc Nhan đang khẻ cười, mấy người mới thấy câu của Phạm Thiên Kiều "bốn người là đủ rồi" có lý.
Ở Âm Sát Địa này không có Long Tộc thuần chủng, nếu có chỉ là Giao Tộc và mấy tộc không thuần Long huyết. Nghe nói Long Tộc ngự ở Thiên Long Đảo xa xôi và mấy vùng xung quanh, không ngờ bọn họ lại thấy được ở nơi này a.
Long Tộc thực lực cực mạnh, đã thoát khỏi phạm trù yêu tộc lập nên một đế chế riêng. Nếu có thể đứng cạnh một Long mà vẫn thản nhiên tươi cười thì kẻ này cũng không hề thua kém. Đây là tất cả nhận định dành cho Chúc Nhan.
Không còn vẻ nhăm mặt, nhíu mày nữa, đám người Âm Sát Môn đã có thể tươi cười đi đến Linh Tựu Cung.
Lần này Âm Sát Môn xuất ra mười Đạo Tôn, trong đó lấy Hắc Bào Nhân tu vi kém nhất mới Đạo Tôn Trung Kỳ, nhưng chiến lực của hắn lại nằm trong top ba. Còn Chí Tôn Cảnh cũng xuất ra mười vị, trong đó Mục Thanh Uyên chiến lực cao nhất. Bây giờ Lạc Kỳ cho bốn người nữa về, tuy không nhiều nhưng lại khiến cho mọi người an tâm hơn hẳn.
Linh Tựu Cung nằm trên dãy Thanh Bằng Sơn hùng vĩ, xa xưa đây là nơi cư ngụ của Thanh Bằng tộc. Theo như kể lại thì năm đó mấy vị Thủy tổ của Linh Tựu Cung đã đến đây diệt sát Thanh Bằng tộc, chiếm lấy nơi này mở ra Linh Tựu Cung.
Khi đến của Cung còn có thể thấy hai bộ xương thật lớn của Thanh Bằng đang muốn tung bay. Từ thời khai lập Linh Tựu cung đem nó bày ở đây như một chiến tích vĩ đại. Cũng may nơi này yêu tộc kém cỏi nếu không chưa chắc Linh Tựu Cung còn tồn tại cho đến bây giờ.
Khi đoàn người của Âm Sát Môn đáp xuống, Linh Tựu Cung đã phái ra Phó Cung chủ đích thân tiếp dẫn. Tuy hai bên đối nghịch nhau nhưng lể tiết không thể bỏ.
Đánh giá mấy người của Âm Sát Môn, tuy không hợp nhau nhưng Phó Cung Chủ cũng phải thầm khen Âm Sát Môn nội tình sâu. Bọn họ lựa lúc Âm Sát Môn thiếu nhân tài nhất, phải trải qua một đoạn thời gian dài bị ám sát chưa khôi phục nguyên khí mà ra tay. Nếu quang minh chính đại, chưa chắc bốn tông liên hợp lại đã thắng được Âm Sát Môn.
Nghĩ đến đây mắt của Phó cung chủ lấp lánh mơ về viễn cảnh Linh Tựu Cung thây thế Âm Sát Môn. Kế hoạch này vạch ra rất hoàn mỹ, ông không tin Âm Sát Môn có thể thây đổi được.
Nhìn vẻ mặt của Phó Cung Chủ, một bên Chúc Nhan lây cánh tay của Long Hoành bây giờ đã giấu đi Long Giác, Long Uy mà cười mỉa mai. Tham vọng càng nhiều thì khi té ngã sẽ càng đau, hắn đang muốn chờ xem vẻ mặt của đám người này khi kế hoạch bị thất bại thảm hại.