Chương 16: Át Chủ Bài Lộ Ra

Bước qua Huyết Cấm, không gian trở nên cực kỳ chắc chắn, trọng lực áp xuống khiến cho mọi người đều cần thời gian thích nghi, đó cũng là điều khiến cho ở đây không thể phi hành hay độn thuật.

Bởi vì mục tiêu đã được chọn là Hóa Đạo Hồ, nên đoàn người của Lạc Kỳ chỉ đi thẳng đến đây.

Trên đường đi, gặp phải Âm Linh phải nói là hằng hà, vô số. Không những số lượng nhiều mà chiến lực của chúng còn rất mạnh.

Dù chỉ có Đạo Tôn Cảnh Đỉnh Phong là cao nhất nhưng mõi một tóp Âm Linh như vậy phải có hơn vài chục con. Nguy hiểm là vậy nhưng không phải là không có thu hoạch, thỉnh thoảng sau khi gϊếŧ Âm Linh sẽ xuất hiện Âm Đan. Đây là thứ mà Chức Âm Điểu, hộ tông linh thú của Âm Sát Môn rất thích, vì vậy giá cả của nó cũng khá cao.

Chưa đến Hóa Đạo Hồ mà đoàn người của Lạc Kỳ đã chết gần phân nữa, nhưng đổi lại kẻ sống thì tu vi và chiến lực đều tăng mạnh. Như Á Anh cũng đã đột phá đến Chí Tôn cảnh, cảnh giới mà cô mơ ước không thôi.

Trên đường đi Lạc Kỳ còn gặp đám người của Minh Hàn Viện mà theo Đan Đan thì chắc đây là đội duy nhất của họ, bởi vì chỉ toàn các đệ tử ưu tú của Minh Hàn.

"Không ngờ Thiết Khôn, Mộc Tú, La Trạm đều đột phá đến Chí Tôn Cảnh, chúng ta có đánh không?" Đan Đan xầm mặt hỏi Lạc Kỳ.

"Đánh, sao lại không. Ta sẽ bắt Thiết Khôn, Đại sư tỷ và Á Anh sư tỷ giữ chân hai người khác là được"

Ngay lúc đó bên phía Minh Hàn Viện cũng nhận ra sự hiện diện của Nhược Thủy Viện.

"Ô, bọn chúng cũng dám vào đây sao, haha đúng là mồi ngon dân tận miệng" tên nào đó ngông cuồng cười lớn.

"Đừng khinh thường chúng, Đan Đan và Á Anh đã đột phá đến Chí Tôn Cảnh, tên Lạc Kỳ cũng không phải dạng dể đối phó" Mộc Tú nhíu mày.

"Lạc Kỳ thì đã sao, chỉ là một tên Đạo Tôn không hơn không kém, chẳng lẻ sánh ngang ba vị sư huynh, sư tỷ" Tên đó a dua, nịnh nọt.

"Còn Đan Đan, một mình cô ta cũng không thể gánh cả lũ phế vật đó, Á Anh càng khỏi bàn tới, không vào được Âm Sát Bảng thì dù đột phá Chí Tôn cũng là tầng chót" tên này phân tích nghe rất hợp lý.

"Xem ra bọn họ coi chúng ta là gà trên dĩa rồi" Lạc Kỳ hơi nhếch miệng cười.

Bao năm nay Nhược Thủy Viện luôn bị khinh thường, dĩ vãng cho dù bị khinh trước mặt cũng sẽ cam chịu, nhưng qua những trận chiến lớn nhỏ gần đây đã khiến mọi người tự tin hơn rất nhiều. Nghe Lạc Kỳ nói, chiến khí của các đệ tử đều phát ra, không cần Minh Hàn Viện chủ động, bên đây đã tiến công trước.

Dường như hành động của Nhược Thủy Viện đã bị bên kia cho là sỉ nhục, bọn chúng gầm lên rồi cũng điên cuồng xông tới.

"Khá lắm Lạc Kỳ, ngươi dám chủ động là đối thủ của ta, ngươi sẽ chết không toàn thây" Thiết Khôn thấy Lạc Kỳ vung kiếm về phía mình, tức giận vung nắm đấm cản lại.

Nghe đồn Thiết Khôn tu luyện theo đường man lực, hắn đã dùng Minh Thủy rèn thân, Hàn Thủy đút gân cốt. Nên mỗi nắm đấm hắn vung ra đều mang theo Minh Hàn Lực cực nặng.

Đỡ được bốn kiếm của Lạc Kỳ, bất ngờ một quyền của Thiết Khôn đấm ra, đánh cho Lạc Kỳ ho ra máu.

"Lực lượng này không phải một tên Chí Tôn có thể có được" Lạc Kỳ nghi ngờ.

"haha, đây là dùng xương tay của một vị Vạn Thế đút thành, Lạc Kỳ à, ta nói rồi ngươi sẽ chết" Thiết Khôn cuồng vọng đạp tới.

"Phụp" Lạc Kỳ đã chuẩn bị xuất ra Đạo Thể chống đỡ, nhưng đột nhiên cánh tay của Thiết Khôn đã bị một sợi dây trói lại. Từ đó cả thân thể của hắn cũng bị trói lại.

"Bàn Long Phược, thì ra át chủ bài nằm trong tay Đan Đan"Lần này các viện đều đưa ra át chủ bài, như Tụ Âm Viện là Phong Bạo Châu, Minh Hàn Viện chính là xương cánh tay của Thiết Khôn. Vốn Lạc Kỳ nghĩ Khổng Viện chủ sẽ đưa át chủ bài cho Mục Tiên Y, nhưng không ngờ lại đưa cho Đan Đan. Như vậy cũng tốt, Lạc Kỳ khỏi phải dùng tới Đạo Thể, dù có dùng tới nhưng Lạc Kỳ cũng không chắc sẽ cản lại được Thiết Khôn.

Thấy Thiết Khôn bị trói lại, Mộc Tú và La Trạm đều xuất thủ cứu giúp.

"Tránh ra" Á Anh định ngăn cản La Trạm, nhưng không ngờ cô lại bị hắn đánh văng ra. Vốn hai người không cùng đẳng cấp, Á Anh phải cố hết sức mới cầm chân hắn đến bây giờ.

Vừa đánh bay Á Anh, La Trạm lần nữa phải ngưng tụ Âm Hàn Chưởng để đón lấy một đầu Long Hồn.

"Đại sư tỷ gϊếŧ hắn" Lạc Kỳ miệng nói nhanh, thân ảnh thì phiêu liêu ngăn lại Mộc Tú.

"Bang..." Mộc Tú không ngờ Lạc Kỳ tuy bị thương lại còn mạnh như vậy, đánh cô phải lùi lại vài bước.

"La Sát Đoạt Mạng Tiên"

"Nghịch Hành Kiếm Pháp"

Trong khi Lạc Kỳ và Mộc Tú thủ chiến thì ở đây Đan Đan cũng tung ra đòn sát thủ Vong Thủy Đạo Pháp của mình vào Thiết Khôn.

"Ầm..."

Tiếng nổ vang lên Đan Đan định thu lại Bàn Long Phược thì bổng hai mắt cô kinh ngạc, lui về sau.

"Không chết" Đan Đan sợ hãi.

"Muốn gϊếŧ ta, ngươi còn chưa đủ tư cách" Thiết Khôn không ngờ tu luyện thân thể đến mức chống lại cả Đạo Pháp như thế này. Hắn lợi dụng đòn đánh này của Đan Đan để phá giải Bàn Long Phược và hắn đã thành công.

Ở gần đó Lạc Kỳ thấy mọi chuyện không ổn, không còn cách nào khác cậu đành dùng đến nó.

"Chiếu Thủy Huyền Quang Thuật" ngăn lại thế công của Thiết Khôn. Lúc này hai mắt Lạc Kỳ trở nên cực kỳ u tối.

"Tịch Hồn Thủ - Rút Hồn" Lạc Kỳ nhắm tới đám đệ tử của Minh Hàn Viện mà xuất thủ.

Linh Hồn của chúng vừa rút ra, ngay lập tức bị Lạc Kỳ dùng thủ pháp khống chế trong tay đánh về Thiết Khôn.

"Lạc Kỳ, ngươi thật độc ác" Mộc Tú hét lớn, đánh tới. Nhưng chỉ được nữa đường thì linh hồn của cô cũng đã bi một lực lượng bắt lấy.

Lạc Kỳ không đủ sức rút linh hồn của Mộc Tú ra, nhưng khống chế nó thì vẫn có thể.

Dùng Mộc Tú đi đánh La Trạm, lúc này Lạc Kỳ thu Thủy Long Chiến Hồn đang thuơng tích đầy mình lại.

"Á Anh gϊếŧ La Trạm" Lạc Kỳ ra lệnh, Á Anh nhất nhất làm theo.

Bây giờ Thiết Khôn phải lấy một trọi hai với cả Đan Đan và Lạc Kỳ, hắn có cảm giác thật áp lực.

"Đại sư tỷ, trói hắn lại lần nữa"

"Được" Bàn Long Phược lần nữa tung ra, nhưng Thiết Khôn đã chuẩn bị trước mà né tránh.

Thấy vậy Lạc Kỳ không lo lắng mà còn cười tươi.

"Nghịch Hành Kiếm Pháp" lợi dụng sơ hở Thiết Khôn né Bàn Long Phược mà phân tâm, Lạc Kỳ liên tiếp chém ra chín kiếm, đây cũng là giới hạn của cậu lúc này.

Chín kiếm vừa ra, Lạc Kỳ quỵ hắn xuống, Đan Đan nhanh chóng đở cậu, mắt thì nhìn về Thiết Khôn. Thân thể hắn đang lúc xanh, lúc rồi rồi trong phút chóc nó nổ tung ra.

Một khói xương óng ánh văng ra, Lạc Kỳ lết thân lại nhặt nó lên.

"Xương tay Vạn Thế Cảnh, rất tiếc không hợp với ta" Lạc Kỳ lắc đầu.

Thiết Khôn chết, La Trạm cũng chết, Mộc Tú thì bị Lạc Kỳ bóp nát linh hồn cũng chết rồi. Ba thủ lĩnh không còn, đoàn người của Minh Hàn Viện nhanh chóng bị diệt vong.

"Nhanh đến Hóa Đạo Hồ, ta cần phải trị thương" Lạc Kỳ ôm miệng ho khan nói.