CP: Phiên vương bệnh kiều văn nhã bại hoại VS mỹ nhân mềm mại hệ chữa lành Bùi Diên là tuyệt sắc mỹ nhân danh chấn kinh thành, phụ thân nàng là thừa tướng đương triều, cô mẫu là hoàng hậu Đại Lương, d …
CP: Phiên vương bệnh kiều văn nhã bại hoại VS mỹ nhân mềm mại hệ chữa lành
Bùi Diên là tuyệt sắc mỹ nhân danh chấn kinh thành, phụ thân nàng là thừa tướng đương triều, cô mẫu là hoàng hậu Đại Lương, dung mạo nổi bật vô song, quý nữ thượng kinh không ai có thể so sánh được với nàng.
Bùi hoàng hậu không con, thấy thái tử và Bùi Diên thân thiết khăng khít từ nhỏ, muốn để Bùi Diên trở thành thái tử phi.
Bùi Diên vóc người nhỏ nhắn, tính tình mềm mại dịu ngoan, ngoan ngoãn nghe theo cô mẫu sắp xếp.
Thái tử biết sắp cưới được Bùi Diên, vui mừng ra mặt.
*
Phiên vương Tư Nghiễm của Dĩnh quốc phái sứ thần đưa tin mật tới thượng kinh, hoàng đế xem xong liền sửa lại chiếu chỉ —— để Bùi Diên gả cho Tư Nghiễm.
Mối tình thanh mai trúc mã, duyên trời tác hợp được mọi người hâm mộ tan nát, hoàng đế lấy gậy đánh uyên ương, quý nữ yêu kiều yếu ớt sắp phải gả xa cho một vị phiên vương đầy dã tâm.
Tư Nghiễm là phiên vương quyền thế, chiến mã kỵ binh hơn trăm vạn. Vẻ ngoài tuấn mỹ, khí chất ôn
nhã, nhưng con người âm ngoan, vô tình, còn có dã tâm không nhỏ.
Mọi người trong kinh thành đều thương tiếc cho Bùi Diên vận mệnh nhiều chông gai, sau khi gả cho Tư Nghiễm, tất sẽ như chim tước trong l*иg, bị hắn cầm tù trong cung điện.
Duy chỉ có một mình Bùi Diên biết, nàng đã sớm lặng lẽ đặt vị phiên vương đầy dã tâm kia trong lòng từ lâu.
*
Vở kịch nhỏ:
Trong đại điển hiến tế, tân đế mời chư vị phiên vương cùng tham gia yến tiệc.
Trong bữa tiệc, vương hậu Dĩnh quốc Bùi Diên tư dung thắng tuyết, diễm áp hoa thơm. Lúc đi trên hành lang, bất cẩn mơ hồ rơi mất giày thêu.
Thế nhân đều nói quân vương Dĩnh quốc Tư Nghiễm tàn nhẫn thích gϊếŧ chóc, chắc chắn sẽ không đối xử tốt với vị tiểu kiều thê cướp được này.
Cung nhân lại kinh ngạc chứng kiến, tiểu vương hậu ngơ ngác ngồi trên tượng đá hình lân thú, quân vương cao lớn tuấn mỹ nhẹ nhàng nắm chặt cổ chân trắng nõn của mỹ nhân, cúi người tự mình giúp nàng mang giày.
Vị quân vương trước nay trầm mặc ít lời, dùng giọng điệu ôn nhu, thong thả, cưng chiều dỗ tiểu vương hậu: “Diên Diên ngoan, không sợ.”
Sau này, vì để ái thê không phải chịu nỗi nhớ nhà, quân vương Dĩnh quốc Tư Nghiễm xuất binh đánh vào kinh thành, đoạt quyền soán vị.