Chương 30

Lục Chấp Duệ tự hỏi cũng tự cảm thấy bản thân đã rất hào phóng với Hạnh Sí, cái gì tốt nhất cũng mang cho cậu. Nhưng cậu dường như không cần những thứ đó. Trái lại còn đem những cái nhìn không thấy, sờ không được để trong lòng rồi tự dằn vặt, tra tấn bản thân mình, cuối cùng lẳng lặng lui về phía sau.

Lục Chấp Duệ không hiểu, cảm thấy cậu ấu trĩ đến cùng cực.

Thứ khiến cho hắn càng bực bội đó là bản thân cũng đã bị Hạnh Sí ảnh hưởng, thế rồi cũng mang một tâm trạng không tốt giống cậu.

Cho dù có cố không nghĩ đến, Lục Chấp Duệ cũng không cách nào quên đi những giọt nước lập lòe nơi đáy mắt của Hạnh Sí đêm qua. Đỉnh đầu hắn cứ như bị bao phủ bởi một tầng u ám, cũng vì thế mà không ít người đã chịu tai ương trong cuộc hội nghị thường kỳ cấp cao sáng nay.

Mãi cho đến khi hội nghị kết thúc, Lục Chấp Duệ ngồi ngay ngắn ở vị trí bàn làm việc rồi nhấc điện thoại lên.

Tin nhắn của Hạnh Sí nhảy ra ngay tức khắc.

[ Hạnh Sí: [ hình ảnh ] Ngài Lục à, chào buổi sáng, thời tiết hôm nay tuyệt quá nè! ]

[ Hạnh Sí: Tôi đang đọc kịch bản đây! Ngài Lục hôm nay có bận không?]

……

[ Hạnh Sí: [ hình ảnh ] Món gà nấu nước dừa này có vẻ dễ làm. Ngài Lục có muốn nếm thử không? Tôi sẽ nấu cho ngài ăn!]

Lục Chấp Duệ đọc hết những tin nhắn trên, chân mày ngày càng nhíu chặt lại.

Đêm qua không phải còn mượn rượu giải sầu à? Thế nào, tôi cung cấp tài nguyên cho cậu, cậu không cần sao lại không nói ra? “Tôi không muốn nhận lấy tài nguyên ngài cung cấp.” Câu này rất khó để diễn đạt thành lời sao?

Lục Chấp Duệ ném thẳng điện thoại lên bàn, quay đầu xem xét những giấy tờ trên tay.

Nhưng mà, hiệu suất làm việc của người đang giận dỗi thường sẽ không quá cao. Hơn nữa làm việc trong lúc lòng mình khó chịu sẽ chỉ làm mọi thứ ngày càng tồi tệ hơn.

Nửa tiếng sau, Lục Chấp Duệ lần nữa cầm lấy di động, nhấp vào trang web mang tên Weibo mà trước nay hắn chưa bao giờ động đến.

Hắn muốn xem thử Hạnh Sí rốt cuộc là vì điều gì mà trở nên khủng hoảng đến vậy.

— —

Một vài hình ảnh bắt mắt, tài khoản marketing với những dòng giới thiệu thống nhất, ngoài ra còn hàng chục nghìn, thậm chí là hàng trăm nghìn bình luận.

Lục Chấp Duệ không thuần thục nhấp mở một mục trong số đó, đại khái là muốn xem thử nội dung bên trong.

Trên thực tế hắn không đứng ra điều hành một công ty giải trí, nhưng lại có không ít mối hợp tác. Thời Miễn - người bạn thuở nhỏ của hắn cũng đang làm trong lĩnh vực này. Hình thức này cũng xem như một thủ đoạn marketing hết sức kinh điển, hẳn là do một minh tinh nào đó đối đầu với Hạnh Sí sắp đặt.

Lông mày Lục Chấp Duệ khẽ giật giật.

Không tính những người bên ngoài, ai ai trong giới giải trí hẳn cũng phải biết rõ Hạnh Sí là người của hắn. Dám trắng trợn táo tợn mà bày những trò vặt này với Hạnh Sí, thật đúng là không để hắn vào mắt.

Mà không ngờ được, Hạnh Sí trước nay cũng chưa từng cáo trạng với hắn.

Hắn thật sự không hiểu nổi. Hạnh Sí có thủ đoạn chơi đùa hắn, sao lại có thể bị giới giải trí ức hϊếp đến mức này? Cho dù hắn không quan tâm đến những việc nhỏ trong giới nhưng chỉ cần Hạnh Sí khóc lóc ầm ĩ một tí, hắn nhất định sẽ giúp cậu giải quyết bằng hết.

Không phải cậu khóc rất được hả? Sao lúc này lại không khóc?

Nghĩ đến Hạnh Sí, Lục Chấp Duệ lại hận đến ngứa cả răng.

Hắn cố áp chế cảm giác hận sắt không thành thép trong lòng xuống, tay cứ lướt xuống dưới, cuối cùng cũng đến được khu bình luận Weibo.

[ Thôi xong rồi, Hoắc Lĩnh của tôi đã bị huỷ hoại.]

[ Giờ Hạnh Sí lại ra tay với Trường Kiều Nguyệt nữa á? ]

[ Không thể nào, Hạnh Sí diễn vai Hoắc Lĩnh á?? Do tôi điên rồi hay do đạo diễn điên mất rồi? ]

[ Hạnh Sí có phải đã quá tự tin với kỹ thuật diễn xuất của mình rồi không? Thân là idol mà diễn kịch đến nghiện rồi sao? ]

[ Cười chết tôi, nghiệp vụ idol của cậu ta cũng có khá khẩm hơn mấy đâu. ]

[ Không tin, tôi muốn chờ thông báo chính thức từ đoàn phim. ]

__ __

[ Làm ơn, Hạnh Sí có thể suy xét lại mà buông tha Hoắc Lĩnh được không vậy?]

Những bình luận này xuất hiện dày đặc như muốn che trời lấp đất, khiến người ta có cảm tưởng chẳng bao giờ đọc hết nỗi. Thỉnh thoảng cũng có một hai bình luận nói đỡ cho Hạnh Sí, nhưng lập tức sẽ bị những bình luận phản bác lấp đi hết.

Lục Chấp Duệ dần nhíu chặt chân mày lại.

Hắn phải thừa nhận rằng không thể đánh giá thấp sức mạnh của ngôn từ được. Coi như hắn không xem những người này hay những lời họ nói vào mắt, nhưng cảm xúc hắn thật sự cũng đã bị ảnh hưởng ít nhiều.

Huống chi đối tượng mà những người này mắng chửi lại là Hạnh Sí.

Lục Chấp Duệ tự hỏi bản thân chưa từng khiến Hạnh Sí thiệt thòi chút gì, nay lại để cậu bị những người này soi mói.

Đúng lúc này, một bình luận đập thẳng vào mắt hắn.

[ Không hiểu nên muốn hỏi, Hạnh Sí có kỹ năng diễn xuất á? ]

Hạnh Sí mà còn không có kỹ năng diễn xuất ư?

Kỹ thuật diễn xuất của cậu ta thực sự là quá xuất sắc. Thử hỏi khắp giới giải trí này, có một minh tinh nào có thể diễn liên tục trong ba năm, khiến một tay cáo già, lõi đời trên thương trường như hắn bị lừa đến xoay mòng mòng không?

Không rõ vì sao mà bình luận này đã chọc đến dây thần kinh của Lục Chấp Duệ. Cứ có cảm giác người này không chỉ đang chê bai kỹ thuật diễn xuất của Hạnh Sí, mà còn đang mắng xéo Lục Chấp Duệ hắn có mắt không tròng.

Bị cảm xúc chế ngự, Lục Chấp Duệ lập tức nhấp vào bình luận nọ.

Nhưng hắn chưa kịp gõ tin phản hồi, giao diện nhắc nhở đăng nhập tài khoản đã hiện lên.

Đây là lần đầu Lục Chấp Duệ thao tác trên một mạng lưới truyền thông như thế này.

Chỉ trong chốc lát, một bình luận mới toanh xuất hiện ngay phía dưới bình luận kia.

[Người dùng Weibo 5462863: Tôi cảm thấy kỹ thuật diễn xuất của cậu ta cũng khá được.]

__ __

Tác giả có lời muốn nói:

Cư dân mạng: Kỹ thuật diễn xuất của cái tay Hạnh Sí kia có thể gạt được ai? Kẻ ngốc còn không thèm xem kìa.

Lục Chấp Duệ: Mấy người mắng ai??