Trương Văn Long là người cầm lái, bên ghế phụ La Tín cẩn thận quan sát những diễn biến trên suốt dọc đường, mặc dù bên trong xe còn sáu đồng nghiệp nữa phụ trách canh giữ “đại ka Hổ” nhưng mọi thứ vẫn vô cùng căng thẳng. Áp giải phạm nhân ra tòa là một nhiệm vụ không hề dễ dàng, gây sức ép tâm lý rất lớn đến lực lượng Cảnh sát, nhất là khi phạm nhân là một đối tượng vô cùng nguy hiểm, biến cố có thể xảy ra bất cứ lúc nào. Từng có những vụ phạm nhân tự tử trước khi đến tòa, cũng có những vụ được đồng bọn dùng vũ lực giải cứu. Long nghiêng về tình huống cướp tù hơn, mặc dù sau chiến dịch truy quét ấy, Naw Kham - tên đầu sỏ đã bị bắt nhưng Naw Kham này mất đi Naw Kham khác sẽ lại mọc lên, “đại ka Hổ” cũng như thế, đàn em hắn vẫn còn rãi rác khắp nơi, ẩn mình chờ cơ hội.
“Dừng xe!” La Tín đột nhiên ra lệnh. Ở cơ quan cậu ấy đồng tuổi với Long nhưng quân hàm thì cao hơn một bậc. Còn hoang mang chưa rõ chuyện gì nhưng Long liền thắng gấp, nghe lệnh cấp trên đã là phản xạ vô điều kiện. La Tín phóng xuống chạy nhanh ra sau xe, Trần Hưng cũng vừa có mặt, anh gác chóng xe máy, vừa gọi lớn.
“Mở cửa!”
Cửa thùng xe mở toang, các đồng nghiệp bên trong vẫn hãy còn ngơ ngác.
“Có chuyện gì sao?” Một người hỏi.
Bất ngờ “đại ka Hổ” ngã lăn ra, trán gã trực trào máu tươi. Lúc này mới vỡ lẽ. Tại sao có thể như thế được?
“Hắn chết rồi.” Trương Văn Long rụt tay khỏi mũi “đại ka Hổ”.
“Tình hình lúc đó thế nào? Sao cậu cho dừng xe lại?” Trần Hưng hỏi.
La Tín nheo một mắt nhìn qua khe thủng nhỏ trên thùng xe, rất có thể là do đầu đạn xuyên giáp 9 x 18 mm PBM.
“Lúc đó đường vắng, bất ngờ có một mô tô Ducati đi với tốc độ rất cao, người điều khiển mặc trang phục bảo vệ dành cho người đi mô tô nên không thể nhìn ra được, nhưng dáng vóc ấy rất quen thuộc, như rằng em đã nhìn thấy rất nhiều lần. Em chợt nghĩ, ngoài khả năng đồng bọn sẽ giải cứu “đại ca Hổ” thì cũng có khả năng sẽ diệt khẩu hắn.”
Trần Hưng thở dài, vố dĩ anh muốn hỏi “đại ka Hổ” về “người đó” nhưng hiện giờ lại thêm một người kiểu “không xác định” nữa, án chồng án, cứ thế này thì thời hạn phá án trong vòng 5 tháng mà bác Khả đã giao là hoàn toàn không làm được...
“Đã có kết quả pháp y.” Trương Văn Long gọi.
Trần Hưng bước lại chỗ đặt thi thể “đại ka Hổ”, theo báo cáo nguyên nhân cái chết là do một phát đạn bắn từ sau gáy xuyên ra trước. Tức là hung thủ đã gây án bằng một phương pháp “không thể tin nỗi”, hung khí được sử dụng có thể là súng lục K-59 được lắp đầu đạn xuyên giáp, loại đạn này có khả năng xuyên thấu cao vì chứa lõi thép Kerama, khi nổ súng âm thanh phát ra cũng vô cùng hạn chế, nhất là khi xe đang di chuyển, tiếng động cơ sẽ át đi gần như hoàn toàn tiếng súng, do đó không lạ gì mà tất cả Cảnh sát bảo vệ trên xe đều không hay biết. Người này thật không đơn giản.
“Chỉ có thể là sát thủ chuyên nghiệp, được đào tạo bài bản.” La Tín khẳng định.
“Cứ cho là đã được đào tạo, nhưng làm sao hắn biết vị trí ngồi của “đại ka Hổ” trong xe? Làm sao có thể vừa di chuyển vừa nổ súng chuẩn sát đến như vậy?” Trương Văn Long có vẻ căng thẳng “Chỉ có thể giải thích hung thủ nằm trong danh sách bảng phong thần.”
Trần Hưng vỗ vai cậu đồng nghiệp trẻ.
“Chỉ là kế hoạch ám sát này được chuẩn bị quá tốt mà thôi. Có thể hắn đã bám theo ngay từ lúc phạm nhân bước vào xe nên biết được chính xác vị trí ngồi của Đại ka Hổ."
“Nói cũng đúng, nhắc đến khả năng bắn súng thì phải nói đến cuộc thi “Anh hùng xạ điêu”(*) được tổ chức hai năm một lần của ngành ta.”Đang hào hứng, bỗng nhiên giọng Long chùng xuống “Nếu có Doãn Văn Quân ở đây thì cơ quan ta đã không thua liên tiếp hai kỳ như vậy.”…
(*)Lời tác giả: "Anh hùng xạ điêu" là một cuộc thi bắn súng thường niên trong ngành, cuộc thi bắn súng trong thực tế sẽ không có tên gọi như vậy, tuy nhiên nhân vật Long đã ví von hài hước vì cậu ấy là một fan của phim/truyện kiếm hiệp
--------Kỳ Mộng - Tác giả: Uyển Đồng Hi Văn