Chương 5: Cấp trên là đàn anh

Thường Ninh bằng vào bản năng đưa điện thoại di động ra xa, nhưng khi nghe Lâm Yến Yến nói bị động thai, đôi mắt cậu cong cong , ý cười tràn ngập nói: “Bảo bảo không ngoan?”

Ba tháng trước Thường Ninh đi vào thế giới này, hệ thống vận dụng quyền hạn ít ỏi của mình mà nỗ lực cho cậu hoà nhập với thế giới này.

Lúc trước hệ thống 68 nói với cậu như này: "Đứa nhỏ này vừa ngoan ngoãn vừa đáng yêu, tuy rằng là sản phẩm do Lâm Yến Yến xuất quỹ, nhưng là em sẽ nghĩ cách khiến cho đứa bé di truyền tướng mạo cùng tính cách của ngài."

Con gái sẽ mềm mại, đáng yêu, sẽ làm nũng, nãi thanh nãi khí nói thích nhất ba ba~

Mà tiểu cô nương này, nếu không có Thường Ninh tham dự cốt truyện, sẽ bị ác độc nữ xứng, cũng chính là Lâm Yến Yến mẹ của bé con hại chết.

Thường Ninh:……

Thường Ninh không thể không thừa nhận, mặc kệ là điểm nào, cậu đều hung hăng đắn đo!

Điểm mấu chốt nhất chính là hệ thống rất nhiều lần áp dụng trò đạo đức bắt cóc với cậu: “Nếu ngài không cần đứa trẻ này, dựa theo nguyên tác đứa nhỏ này sẽ chết bởi sự thất trách của Lâm Yến Yến.”

Người bình thường Thường Ninh:……

Đạo đức bắt cóc thật lợi hại, từ việc Lâm Yến Yến sẽ hại chết đứa nhỏ này, biến thành nếu Thường Ninh không ra tay, cậu sẽ gián tiếp hại chết đứa nhỏ này.

Lâm Yến Yến không thích Thường Ninh, không xả giận thành công, cảm thấy chính mình vừa đánh một quyền vào bông, không có sắc mặt tốt mà nói: “Tất nhiên là tôi hận không thể bóp chết đứa nhỏ này rồi.”

Lâm Yến Yến đối với đứa nhỏ này căn bản không có tình yêu.

Giống như khi học đại học Lâm Yến Yến lựa chọn phá cái thai đầu tiên, trong mắt cô ta đứa bé này cũng chỉ là một sai lầm, nhìn là thấy chán ghét, càng không cần nói đến việc có yêu thích hay không.

Nếu không phải đứa nhỏ làm ầm ĩ, Lâm Yến Yến không muốn cùng Thường Ninh ở chung một phòng một chút nào.

Thường Ninh biết Lâm Yến Yến độc miệng, đứa nhỏ này vẫn sẽ ra đời, bởi vì về sau Lâm Yến Yến còn muốn dùng việc sinh đứa bé này để câu rùa vàng.

Thường Ninh thầm nghĩ đến lúc đó chính mình lại giải quyết tên phiền toái Thương Diễn, nói không chừng Lâm Yến Yến bị tình thương của mẹ đả động, nhìn thấy khuôn mặt đáng yêu ngoan ngoãn của con gái sẽ biết quay đầu là bờ.

Chính mình sẽ không bao giờ đi lên con đường của pháo hôi trong nguyên tác, mà sẽ thành người thắng làm ấm giường cho vợ con!

Thương Diễn nhìn thấy Thường Ninh cười đến xán lạn, đôi tay ôm cánh tay, cúi đầu dựa vào cửa xe, tùy ý mà di di mũi giày.

Thường Ninh nói một câu sau cùng, cứ việc đôi mắt bị tóc tai che khuất, nhưng là khóe miệng tươi cười ôn hòa: “Yến Yến, đừng nóng giận, chờ anh trở lại thu thập bảo bảo không nghe lời.”

Thương Diễn nhỏ giọng học Thường Ninh miệng lưỡi, nhấp môi phun ra hai chữ: “Bảo bảo……”

Thường Ninh nói chuyện điện thoại xong, đi đến trước mặt Thương Diễn, nói: “Giám đốc, bắt đầu tập đi, bất quá hôm nay tôi muốn về nhà sớm một chút.”

Thương Diễn khẽ mỉm cười, gật gật đầu.

Ngồi lên xe, Thương Diễn kiên nhẫn mà dạy dỗ Thường Ninh: “Tuy rằng xe của huấn luyện viên và xe của tôi không quá giống nhau, nhưng là phương pháp lái không kém quá xa, có thể bảo đảm sai lầm ở trong phạm vi.”

Thương Diễn cầm chặt tay Thường Ninh, lái xe điều hướng về ven đường.

Rồi sau đó hắn buông tay Thường Ninh, nói với cậu: “Tiểu Ninh, cậu chắc chắn sẽ thi qua vòng ba.”

Tâm tình Thường Ninh sung sướиɠ, không có suy nghĩ đến việc gì khác, nhấp môi nghiêm túc mà ừ một tiếng.

Chờ tập lái xong, Thương Diễn đưa Thường Ninh về chỗ ở.

Porsche màu đen ngừng ở con đường gập ghềnh sỏi đá bên tiểu khu rách nát.

Thường Ninh xem biểu tình Thương Diễn mệt mỏi, hẳn là mệt mỏi, khách khí mà nói lời cảm tạ sẽ chỉ làm phiền người ta, vì thế cùng hắn nói lời từ biệt tách ra.

“Giám đốc, tôi đến nơi rồi, cảm ơn anh.”

Thương Diễn nghiêng đầu, đánh giá tiểu khu sau lưng Thường Ninh, cùng cậu từ biệt: “Ngủ ngon.”

Chờ đến khi Thường Ninh xoay người rời đi, Thương Diễn nhìn chằm chằm vào bóng dáng gầy ốm đang đi vào sảnh trước, đèn cảm ứng theo thứ tự sáng lên.

Ánh mắt Thương Diễn chậm rãi nâng lên, ngữ khí không phập phồng mà điểm số: “Một, hai, ba, bốn, năm, sáu……”

“…..Thì ra là ở lầu sáu.” Nhìn đến đèn ngừng ở lầu sáu, Thương Diễn nhấp môi tươi cười.

Đèn trong phòng sáng lên, Lâm Yến Yến đứng ở trước cửa sổ nhìn thấy màu đen siêu xe ở dưới lầu, vừa rồi chính là Thường Ninh từ vị trí ghế phụ bước ra.

Đêm tối yểm hộ thân xe màu đen di chuyển thông thuận, điệu thấp nội liễm, giá cả của nó và đống phòng cho thuê ở đây không hợp nhau, tựa như quý công tử vào nhầm nơi đây.

Lâm Yến Yến đã tưởng tượng ra chủ xe giàu có như thế nào!

Thẳng đến lúc chiếc xe màu đen di chuyển, Lâm Yến Yến mới đột nhiên hoàn hồn.

Lâm Yến Yến nội tâm dậy sóng, tim đập thình thịch thình thịch nhảy lên.

Sau khi Thường Ninh vào cửa, Lâm Yến Yến vội vàng đi qua, ánh mắt khinh thường nhìn tên phế vật trước mặt, lại tham lam mà ép hỏi: “Thường Ninh, chiếc siêu xe kia là của ai? Anh làm sao mà quen biết với chủ xe?!”

Lâm Yến Yến đĩnh bụng to mà vọt tới cửa, điên cuồng truy vấn Thường Ninh về thân phận của chủ xe.

“Thường Ninh, anh nhận thức chủ xe kia đúng không?” Lâm Yến Yến tâm động, tò mò thân phận của chủ xe, hắn sẽ là người như thế nào?!

Thường Ninh bị doạ hoảng sợ, nhìn biểu tình của Lâm Yến Yến liền biết trong lòng cô ta lại cảm thán sinh hoạt bất hạnh, một mực hướng tới “Tình yêu giàu sang”.

Không thể làm hai người này gặp mặt.

Thường Ninh cúi đầu, đôi mắt bị tóc mái che khuất, dịu ngoan nhút nhát mà trả lời: “Quá muộn, không ngồi xe buýt được, vừa rồi anh phải dùng phần mềm gọi xe.”

Lâm Yến Yến vừa nghe chủ nhân siêu xe thế nhưng chỉ là tên chạy xe thuê, biểu tình lại khôi phục lãnh đạm, cô gọi điện thoại thúc giục Thường Ninh trở về, nhưng không vui nhìn đến tên túi trút giận này.

“Người khác có tiền, dùng Porsche để chạy xe cho khách, hiện tại anh còn ngồi tàu điện ngầm!” Lâm Yến Yến nhíu mày.

Cô ta liếc mắt nhìn Thường Ninh một cái, giống như đang xem rác rưởi.

“May mắn trước kia tôi không đăng kí kết hôn cùng anh.”

Trước kia cô ta và Thường Ninh chỉ có thể xem như vợ chồng hờ, cha mẹ hai nhà cùng nhau ăn qua bữa cơm, ở quê quán Thường Ninh, hai bên cha mẹ cũng chỉ tổ chức tiệc rượu đính hôn.

Lúc trước nội quy trường học rất nghiêm khắc, cá nhân có phẩm chất đạo đức không tốt sẽ không lấy được bằng cấp, cha mẹ cũng đau khổ khuyên bảo cô ta, bằng không Lâm Yến Yến đã sớm ở lúc vượt qua cửa ải khó khăn của trường đại học liền đá Thường Ninh để theo đuổi hạnh phúc của chính mình.