Chương 29: Người Diệt Pháp

Lẳng lặng chờ đợi đến mòn mỏi, hơn nửa giờ sau, một giọng nói không biết từ đâu vang lên trong đầu của Lê Minh.

- Mệnh số an bài ngươi trở thành Diệt Pháp giả, từ nay làm việc cho Diêm La điện. Nếu không theo, thì mệnh số của ngươi cũng kết thúc tại đây.

Nghe thấy lời nói kia, Lê Minh ngẩn người một lúc, cậu còn chẳng biết người Diệt Pháp là gì, vậy mà đã bị chỉ định làm người Diệt Pháp, lại còn làm việc cho Diêm La Vương.

Câu nói đó không hề có ý ẩn dụ nào, chỉ cần Lê Minh dám mở miệng nói lời không đồng ý, chẳng cần thông báo cũng biết kết cục của cậu ta sẽ ra sao.

Trầm ngâm một hồi, Lê Minh mới ngước mặt nhìn xung quanh, lại nhìn về phía người mặc áo bào kia, sau đó lớn tiếng nói.

- Người Diệt Pháp là gì? Ta được gì, mất gì?

Lê Minh vừa dứt lời, giọng nói không có chút tình cảm kia lại lần nữa vang lên trong đầu cậu.

- Thế gian ngũ đạo cùng tụ. Phật đạo sinh Ma, Tiên đạo sinh Thần. Thần đạo sinh Quỷ chủng.

- Phật đạo lấy pháp diệt tâm, Ma đạo lấy tâm diệt pháp. Tiên đạo lấy ý chí thiên địa lập sức mạnh, Thần đạo lấy con người làm lực lượng phi thăng. Quỷ chủng lấy Phật, Ma, Tiên, Thần làm căn cơ để mạnh mẽ.

- Ngươi là Diệt Pháp giả, tức phải tru diệt những kẻ tu ma nhưng lại phản Ma, chúng ta gọi những kẻ đó là Tà Nhân.

Nghe đến đây, đầu óc Lê Minh như rơi vào đống hỗn loạn, một phần hiểu, chín phần không, suy nghĩ một hồi liền hỏi lại.

- Chẳng phải người tu Phật chuyên lấy việc trừ ma là thiện, diệt quỷ là đức hay sao? Tại sao Phật lại sinh Ma?

Giọng nói kia giống như đã biết trước Lê Minh sẽ thắc mắc như vậy, không có chút nào chậm trễ, liền đáp lại.

- Phật đạo sinh Ma là Chân Ma, Phật đạo diệt Ma là Tà Ma. Chân Ma tuy Ma nhưng không sợ Phật, Phật tuy Phật nhưng lại sợ Chân Ma.

Nghe những lời này, Lê Minh dù vẫn có chút không hiểu, nhưng cũng không xoáy sâu vào vấn đề đó nữa, đổi sang câu khác mà hỏi.

- Vậy kẻ tu Ma nhưng lại phản Ma nghĩa là gì? Chẳng lẽ Chân Ma có thể nhờ tu luyện mà thành ư?

Lê Minh vừa dứt lời, giọng nói kia lại tiếp tục vang lên.

- Tu luyện chính là gốc gác của sức mạnh, vạn vật nằm trên thiên địa này đều có thể thành đạo. Ma đạo lấy tâm ma làm sức mạnh, kẻ bị tâm ma khống chế, tức kẻ đó phản ma.

Không đợi Lê Minh lên tiếng, kẻ thần bí kia lại nói tiếp.

- Người muốn gϊếŧ ta, ta giảng đạo, đó là chân lý của Phật. Người muốn gϊếŧ ta, ta gϊếŧ người, đó là cơ sở của Chân Ma. Chân Ma, không lấy gϊếŧ chóc làm thú vui, không lấy thù hận làm sức mạnh, chỉ lấy sơ tâm[1] làm bản ngã[2], không lấy tâm ma ra làm thứ để theo đuổi.

Hấp thu hết những lời nói này, đầu óc của Lê Minh giống như ‘đề hồ quán đỉnh’ [3], những thắc mắc cần có người giải thích bây giờ cậu đã tự mình ngộ ra.

Xoay đầu nhìn xung quanh nhưng cũng không phát hiện lời nói kia phát ra từ đâu, Lê Minh tiếp tục lên tiếng.

- Giống như Trương Thiện Tâm ư? Vậy nếu tâm ta thấy gϊếŧ người mới là nghĩa sống, vậy chẳng phải ta là Chân Ma, nhưng lại bị coi là Tà Ma?

- Không có ai từ khi sinh ra đã lấy gϊếŧ chóc làm thú vui, cũng không có ai vì không ngừng gϊếŧ chóc mới bước vào con đường tu luyện thuật pháp.

Lê Minh nhận được câu trả lời, vẫn có chút tò mò mà hỏi tiếp.

- Vậy nếu ta làm Diệt Pháp giả thì có được ích lợi gì không? Ngoài ra ta làm sao để biết ta cần diệt ai?

Như có chút hăm dọa, giọng nói kia liền đáp.

- Lợi ích chính là ngươi còn sống. Còn việc ngươi cần diệt ai đến lúc cần biết thì sẽ biết. Nhưng nếu ngươi phát hiện ra Tà Nhân, lại bỏ qua mà không truy gϊếŧ, ngươi sẽ chính là kẻ bị truy gϊếŧ. Được rồi, trở về nơi ngươi tới đi.

Lời hắn vừa dứt, Lê Minh còn chưa kịp tiếp thu thì đã nghe thấy tiếng gà gáy vang lên bên tai. Thân xác của Lê Minh lúc này mới rục rịch, cả người thoáng chốc đổ mồ hôi như tắm.

Lê Minh cũng giật mình mà mở mắt ra, cậu ta nhìn xung quanh một lượt, phát hiện hóa ra mình vẫn ngồi bên trong Miếu Âm Dương mới thở phào nhẹ nhõm.

- May mắn đây chỉ là mơ…

Đưa mắt nhìn lên tượng Diêm La, Diêm My một lượt, thấy bọn họ cũng không có gì khác thường, Lê Minh lắc lắc đầu như để sắp xếp lại những thứ vừa xảy ra.

Ngay lúc vừa định đứng dậy, cậu mới giật mình phát hiện, trên cổ tay mình không biết khi nào lại có thêm một vết bớt, trông rất giống tròng mắt, nhưng lại là mắt dẹp, tựa như mắt rắn.

Lê Minh đưa tay sờ sờ một chút, cảm nhận chẳng có gì khác thường, lại nghĩ đến “giấc mơ” vừa rồi, cậu mới ngẩn người, miệng lẩm bẩm.

- Cái kia… Không phải mình nằm mơ ư?

Trở lại làng Thiên Tạo khi trời chỉ vừa tờ mờ sáng, đầu óc Lê Minh có chút mệt mỏi, vừa nằm xuống giường đã ngủ thϊếp đi lúc nào không hay.

Không biết ngủ được bao lâu, phải đến khi có tiếng ai đó gõ cửa Lê Minh mới giật mình thức dậy. Từ bên ngoài, tiếng nói của Thiên Duy vọng vào.

- Ê Minh, còn sống không mày? Thằng nhãi kia tỉnh rồi kìa.

Nghe thấy đứa bạn gọi mình, Lê Minh dụi dụi mắt một chút, sau đó mới ậm ờ đáp lại.

- Mày chưa chết thì anh làm sao chết được. Kiếm gì ăn đi, chờ tao chốc lát tao ra liền.

Nghe giọng Lê Minh vang ra, Thiên Duy cười hòa một tiếng, cũng không nói gì liền quay người rời đi.

Không gian thoáng chốc trở về sự yên tĩnh vốn có. Lê Minh thở dài một tiếng, lấy vội ít nước có sẵn trong căn nhà xập xệ, rửa lại khuôn mặt có hơi chai sạn, không biết do mụn hay vì dãi nắng dầm sương.

Xong xuôi, cậu cũng không vội ra ngoài, mà ngồi xuống giường, ý thức tiến vào mục thông báo của hệ thống, bốn bảng thông báo mới hiện ra.

Lê Minh cũng không có gì phải suy nghĩ, liền chọn vào dòng thông báo đầu tiên, theo đó, một đống tin tức hiện ra trong đầu của Lê Minh.

- Chúc mừng ký chủ Lê Minh, ID: 00999 đã hoàn thành nhiệm vụ số 3. Phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ của ký chủ là: Một thuộc tính thăng cấp vũ khí tùy chọn, một vật phẩm thăng cấp vũ khí tùy chọn.

- Nhiệm vụ phụ tuyến đã mở, mời ký chủ truy cập vào mục nhiệm vụ, sau đó chọn nhiệm vụ phụ tuyến để biết thêm chi tiết.

- Ngoài ra, trong nhiệm vụ 3, ký chủ xếp hạng nhất về tốc độ hoàn thành nhiệm vụ, trong tổng số mười nghìn người xuyên giới. Phần thưởng thêm cho ký chủ là: Một bùa sát trung cấp tùy chọn, một lần thăng cấp phẩm chất vũ khí miễn phí.

( Lưu ý: Hệ Thống sẽ tự động sử dụng lần thăng cấp miễn phí này ở lần này, ký chủ vui lòng cân nhắc vật phẩm cần nâng cấp.)

- Mời ký chủ truy cập "không gian cất giữ" để kiểm tra tất cả vật phẩm vừa nhận được.

Đọc hết những dòng chữ này, cậu ta bất giác cười lên ha hả. Ở bên ngoài, Thiên Duy cũng Thanh Trà đang chuẩn bị bữa sáng cũng phải giật mình, cả hai cùng lúc nhìn sang căn nhà mà Lê Minh đang ở. Thiên Duy có chút bất ngờ nói nhỏ.

- Thằng này có bị chạm mạch không? Bình thường để nó cười còn khó huống gì là cười ra tiếng thế này.

Bên trong căn nhà nhỏ, Lê Minh không giấu nổi niềm vui của mình. Cậu cũng không ngờ vậy mà lần này mình lại được hạng nhất nhiệm vụ thứ ba.

Quả thật là ngoài ý muốn, càng may mắn là còn được hệ thống thưởng cho một lần thăng cấp phẩm chất vũ khí miễn phí trong lần kế tiếp.

Hiện tại vũ khí của cậu ta dù là phẩm chất hay cấp độ đều là chán chẳng muốn nói. Có lần miễn phí này, Lê Minh có thể nhờ đó mà nâng cao thực lực lên một bước, quan trọng hơn là tiết kiệm không biết bao nhiêu thời gian và công sức để tìm kiếm vật liệu cần thăng cấp.

Điều chỉnh lại tâm trạng, Lê Minh tiếp tục kéo xuống xem thông báo tiếp theo.

- Ký chủ nhận được một nhiệm vụ phụ tuyến mới, vui lòng truy cập vào mục ‘nhiệm vụ phụ tuyến’ để nhận.

Đọc đến đây, Lê Minh cũng có chút tò mò, liền theo lời của Hệ Thống, mở mục nhiệm vụ phụ tuyến ra.

- Nhiệm vụ phụ tuyến: Làm rõ hiểu lầm đối với Trương Thành Nhân.

Phần thưởng nhiệm vụ: 2 đồng tiền mua sắm trong cửa hàng hệ thống, một bình nước hồi linh hồn, hai bình nước hồi thể lực. (Lưu ý: Mỗi lần chỉ nhận được một nhiệm vụ phụ tuyến.)

Lê Minh có hơi bất ngờ, nhưng cũng không có gì phải đắn đo, liền chọn nhận nhiệm vụ.

Dù sao việc này cũng là ý định mấy ngày nay của cậu ta, phần vì trả ơn mẹ của Trương Thành Nhân, phần vì Lê Minh cũng chính là kẻ đã khiến hắn ta trở thành kẻ mồ côi.

Ít nhiều gì cậu cũng muốn để hắn có một cuộc đời mới.

Tiếp tục đọc lần lượt hai thông báo còn lại, Lê Minh trầm ngâm chốc lát, tự nói.

- Theo những gì Hệ Thống vừa thông báo, thì ba hạng đầu hiện tại đã xuất hiện, nói không chừng có kẻ nào đó sắp lấy được hạng bốn và hạng năm. ‘Phù sa không chảy ruộng ngoài’, phải hỏi xem thằng Duy với nhỏ Trà đã xong nhiệm vụ chưa.

Dứt lời, Lê Minh cũng không chút do dự, liền rời khỏi ngôi nhà nhỏ.

Vừa bước ra khỏi cửa, một mùi thơm bay vào mũi khiến bụng cậu phát ra tiềng kêu ồn ột. Ở cách đó không xa, hai người Duy, Trà đã nướng xong một con lợn to cùng một ít củ sắn.

Mùi mỡ lợn cháy xém, kèm thêm mùi tinh bột chín, bốc lên kí©h thí©ɧ vào vị giác, khiến bao tử của cậu bất giác quặn lên một chút.

Nhìn sang cạnh đó, cậu thấy được ánh mắt lảng tránh của Trương Thành Nhân, hắn ta đang bị trói chặt lên chiếc ghế tựa, người vẫn có vẻ mệt mỏi, sắc mặt tái nhợt như kẻ chết trôi.

***Lời tác giả: Xém chút quên mất truyện mình có hệ thống…. Haizzz. Cầu đề cử, cầu comment - góp ý, cầu chia sẻ trên các trang MXH hehe…***

[1] Sơ tâm: Lòng dạ/ý muốn ban đầu của bản thân, lòng dạ sẵn có của chính mình.

[2] Bản ngã: Bản ngã có nghĩa là lý tưởng, ký ức, kết luận, kinh nghiệm, niềm tin rằng bản thân là một cá thể riêng biệt, tách biệt với phần còn lại của thế giới và tự chịu trách nhiệm cho những hành vi của mình.

Sống với bản ngã là sống với cái tôi của mình, phát triển cái tôi đó lớn lên nhằm tạo ra sự khẳng định bản thân.

[3] Đề hồ quán đỉnh (醍醐灌頂): Đề hồ rưới lêи đỉиɦ đầu. Từ ngữ này được dùng để ví dụ một khi trí tuệ khơi mở thì con người có thể trừ phiền não vô minh, được thanh tịnh sáng suốt. Bởi thế nó còn có nghĩa là giúp cho người học khai ngộ một cách mau chóng.