Chương 9

Trụ sở tập đoàn Hoa Dật.

Mọi người làm việc xong thì đến phòng trà trước, một hai người đi vào lại không có ai đi ra, chỉ chốc lát liền tụ tập thành một đám người.

“Ngày hôm qua mấy cậu…. Có lướt Weibo không?”

“Hotsearch đỏ tươi như vật, không muốn thấy cũng đều thấy rồi.”

“Vậy cậu có nghĩ đến không, chiếc xe đó nhìn từ phía sau có hơi giống ——”

Ngay lúc này, cửa phòng trà nước lại bị người ta mở ra từ bên ngoài: “Làm gì đó? Mấy người cũng không muốn làm việc nữa đúng không?”

Mọi người bị giật mình, khi thấy rõ người tới là ai thì đều nhẹ nhàng thở hắt ra, vẻ nhiều chuyện trên mặt lại càng rõ nét hơn, Tần Tư Nguyệt nịnh nọt lấy lòng cười mở đầu hỏi: “Chị Khả Khả, hôm qua chị trả lời như thế nào? Có chuyện gì vậy, kể cho em nghe một chút về ‘nó’ đi.”

Khả Khả liếc nhìn đôi mắt mới đầu hai mươi này, ánh mắt thanh thuần đáng yêu lộ ra ánh sáng, vừa nhìn đã biết đây là cô gái mới tốt nghiệp đại học, liếc mắt một cái cũng biết được chút tâm tư của cô ta. Giọng điệu ôm hòa nói: “Chẳng lẽ chưa bao giờ nhìn thấy những chuyện tạo nhiệt này?”

Rốt cuộc cũng là người trẻ tuổi không giấu được cảm xúc, trên mặt Tần Tư Nguyệt lập tức lộ ra vẻ vui sướиɠ: “Chỉ là tạo nhiệt thôi sao?”

Khả Khả nhíu mày, nhìn cô ta vài giây, cuối cùng cũng mềm lòng, giọng điệu mang theo sự cảnh cáo: “Hoa Dật được coi là tập đoàn hàng đầu trong ngành về mức lương và phúc lợi đãi ngộ, có thể có một chức ở Hoa Dật cũng không dễ dàng. Cô không phải người đầu tiên có loại tâm tư này, cũng không phải là người cuối cùng, nếu muốn làm ở Hoa Dật thì chỉ nên để tâm tư này trong bụng.”

Đột nhiên bị người khác nói trúng suy tính trong lòng, còn bị nói trước mặt nhiều người như vậy, mặt Tần Tư Nguyệt nháy mắt liến đỏ lên, ngoại trừ ngượng ngùng còn có sự sợ hãi khi có thể bị đuổi việc. Giọng cô ta bất giác cũng run lên: “Chị Khả Khả… Em, em sai rồi, em…”

Khả Khả khoát khoát tay: “Mau đi làm việc đi.”



Mọi người nhanh chóng rời đi, Khả Khả lắc đầu, cô ấy đến Hoa Dật đã vài năm, cũng đã xử lý qua không ít chuyện về vấn đề quan hệ công chúng. Trong hai năm thiếu gia nhà họ Chung nhậm chức, có không ít những ngôi sao nhỏ muốn đi đường tắc, những scandal đó đã bị bọn họ chặn lại trước. Không hiểu sao lần này lại bị lộ ra, cũng không biết có phim truyền hình nào trong giải thưởng cuối năm nay hay không.

Hai năm nay có không ít những cô gái trẻ mới nhận chức ỷ vào mình trẻ tuổi xinh đẹp mà ngấp ngóe tâm tư. Nhưng mà mắt của Chung tổng thậm chí còn không thèm liếc nhìn qua mà đã trực tiếp thông báo thay đổi nhân sự. Sau này thì những người nọ cũng bớt bớt đi ít nhiều, nhưng thường thường vẫn có những người mới tới không hiểu chuyện mà rục rịch.

Thật ra có một câu khó nghe, những cô gái trẻ dù cảm thấy bản thân mình xinh đẹp đến đâu thì cũng vậy thôi, hai năm qua cô ấy chưa từng gặp qua người phụ nữ nào có thể ở bên cạnh Chung tổng cả, vừa nhìn là biết đây là người lấy sự nghiệp làm trọng và không có thời gian để nghĩ đến mấy chuyện này.

Năm đó ông Chung bỗng nhiên đổ bệnh, Chung tổng gần như là nhận chức lúc lâm nguy, phương thức kinh doanh trước đây của công ty có vấn đề, Chung tổng lúc đó có thể nói là ngăn cơn sóng dữ mới có thể lật ngược tình thế ổn định công ty, nếu đổi lại là người khác thì không chừng đã không có tập đoàn Hoa Dật như bây giờ rồi.

Mà bây giờ không chỉ là ổn định tình hình, mà còn mơ hồ có thể tiến xa hơn nữa. Trong hai năm ngắn ngủi mà đã đưa công ty đạt được thành tích như vậy, ngoài trừ năng lực bản thân, còn phải có đầu óc nghiên cứu quyết sách với tự chủ kinh tế mạnh đến mức nào

Khả Khả cảm thấy mệt mỏi khi nghĩ đến điều đó, cô ấy nhún nhún vai, đột nhiên cảm thấy làm một kẻ có tiền cũng không dễ dàng gì, cô ấy vẫn nên làm một công nhân ổn định thanh thản cho thật tốt là được rồi.

Vẻ mặt Chung Dập bình tĩnh bước đến phòng họp, Lý Hạng Minh ở một bên không dám thở mạnh, cảm giác như không khí xung quanh giảm xuống mấy độ.

Anh ấy bắt đầu theo Chung tổng từ khi còn làm ở chi nhánh Lâm Thành, sau bốn năm mơ hồ đi theo thì anh ấy cũng chưa từng gặp qua một Chung tổng giận dữ như vậy.

Bước chân của Chung Dập rất lớn, con ngươi nhạt nhạt lúc này cũng không có độ ấm. Sau khi đi vòng qua một lối đi nhỏ thì cuối cùng cũng đã ổn định lại. Anh nhắm mắt lại hít mấy hơi thật sâu, nhưng ngực vẫn cứ phập phồng kịch liệt như trước.

Có vẻ như là anh đang cố gắng kiềm chế, mở mắt ra thấp giọng mắng: “Thật là mấy ông già cổ hủ.”

Sau lưng Lý Hạng Minh có chút căng thẳng, lại không nhịn được nhỏ giọng hỏi: “Dự án M&T kia chúng ta phải…”