Chương 26

Vì thế, trong khi các đội khác vẫn còn đang nghiên cứu kế hoạch và luống cuống tranh cãi thì đội của Quý Huyền Tinh đã bắt đầu đặt hàng gia công cho nhà xưởng.

Giữa những tiếng ồn ào tranh luận, đội của bọn họ trông có vẻ đặc biệt khác người.

Nguyễn Vi Vi bỗng nhiên cảm thán, xem ra có một người dẫn đầu chuyên quyền độc đoán cũng không có gì không tốt, cô ta quả nhiên chỉ thích hợp làm công cho người khác.

Chu Toàn Di cũng có chút phát điên, lần mô phỏng này của bọn họ chính là hoạt động ngoại thương, tất cả hợp đồng đều là tiếng Anh thuần túy, mà cố tình thì tiếng Anh chính là điểm yếu của cô ấy.

Không phải nói là chỉ cần đến nằm chờ chiến thắng thôi sao!

Cô ấy ngẩng đầu nhìn các đồng đội chung quanh, giống như đều rất bận rộn, có hơi xấu hổ không dám hỏi.

Lúc này Quý Huyền Tinh bỗng nhiên nói: “Nếu có vấn đề thì hãy tham khảo lẫn nhau, nếu không chắc chắn thì hãy hỏi tớ, đừng cảm thấy xấu hổ. Nhớ kỹ chúng ta là một đội, mọi vấn đề xảy ra trong bất kỳ khâu nào cũng sẽ ảnh hưởng đến thành tích chung.”

Nếu như cô đã muốn tham gia thi đấu thì sẽ không còn xem đây là một trò chơi.

Dù sao thì người có thể thi đậu vào Giang Đại thì sẽ không có nền tảng quá kém. Khi ba người bọn họ gặp phải điều gì đó mà họ không chắc chắn thì liền cùng nhau thảo luận một chút là đã có được câu trả lời, cơ bản không cần phải hỏi đến Quý Huyền Tinh.

Xét cho cùng thì Quý Huyền Tinh mới là người có khối lượng nhiệm vụ lớn nhất, ba người bọn họ quả thực là quá nhẹ nhàng.

Ở giữa, Nguyễn Vi Vi nhịn không được mà lén lút nói với Tống Chính Sơ: “Cậu không cảm thấy số lượng đặt hàng của chúng ta quá ít sao, đến lúc đó lỡ như điểm số không đủ sao?”

Tống Chính Sơ chịu trách nhiệm khai báo hải quan, quả thật cũng cảm thấy số lượng của bọn họ có hơi ít. Nhưng mà khi cậu ta nghiêng đầu qua thì liền nhìn thấy Quý Huyền Tinh một mình điều khiển con chuột, vẻ mặt tự tin và bộ dạng thong dong, lúc này trái tim của cậu ta cũng không còn treo lơ lửng, trở nên thả lỏng.

Cô thật xinh đẹp và đồng thời cũng rất có năng lực.

Cậu ta thu hồi ánh mắt, nhàn nhạt nói: “Chúng ta nên tin tưởng vào Huyền Tinh.”



Nguyễn Vi Vi áp xuống sự khổ sở trong lòng, nhẹ “Ồ” một tiếng.

-

Thời gian năm ngày rất nhanh đã trôi qua, trong thời gian cấp bách người dân ở vùng địa cực gần như đã rời đi rất nhiều. Điểm được cập nhật theo thời gian thực, cũng có một số người nhìn thấy mình không có hy vọng để lấy lại điểm, nên đã trực tiếp rời khỏi.

Kết quả được công bố vào lúc 11 giờ trưa ngày thứ năm, lúc này trong căn cứ chỉ còn lại một nửa trong số hàng nghìn người.

Thật ra trong lòng mọi người đã sớm hiểu rõ, nhưng mà khi nghe được đội bọn họ xếp hạng thứ 49 thì Nguyễn Vi Vi vẫn cảm thấy có chút giật mình.

Rốt cuộc thì buổi tối hôm trước bọn họ vẫn còn lên xuống ở khu vực thứ 100, chỉ cần lơ là một chút thì có thể bị loại trừ. Nhưng chỉ sau một giấc ngủ, điểm số thế nhưng đã vượt qua được 50 đội.

Con mẹ nó, đây là tố chất tâm lý thần tiên gì đây!

Nếu đổi lại là cô ta thì cô ta đã sớm hoảng loạn rồi, đừng nói đến việc bò lên vị trí phía trước, không bị loại là đã hay lắm rồi.

Từ tận đáy lòng Nguyễn Vi Vi bỗng nhiên sinh ra một chút kính nể đối với Quý Huyền Tinh. Cô ta theo bản năng đến gặp Quý Huyền Tinh, vậy mà người ta lại đang vô cùng bình tĩnh ngồi chơi điện thoại.

Mấy ngày nay mọi người đều như ngồi trên đóng lửa, đều đầu bù tóc rối. Nhưng mà vị thần tiên này thì tinh thần vẫn sảng khoái như cũ, nếu bỏ qua những quầng thâm mờ mờ ở dưới mắt thì cô quả thực là một nữ thần trong bối cảnh mọi người đều ủ rũ cụp đuôi hoặc là tiếng kêu la kích động.

Cô không cần trang điểm cũng sở hữu làn da trắng sứ, trắng như ngọc khiến người ta phải ghen tỵ. Hàng mi cong vυ"t khẽ chớp chớp, nhìn không rõ thần sắc nhưng lại có một loại khí chất thoát tục. Mái tóc đen dày được cô buộc thành đuôi ngựa gọn gàng, nhưng không biết cô đã nhìn thấy cái gì mà lông mày bỗng nhiên hơi cau lại.

Đừng nói là con trai, ngay cả Nguyễn Vi Vi cũng không tự giác mà trở nên căng thẳng, đáy lòng sinh ra một sự thương tiếc không giải thích được. Cũng khó trách Tống Chính Sơ mới gặp lần đầu mà đã thích cô, cô quả thực quá xinh đẹp.

Quý Huyền Tinh gõ mấy chữ ở trên di động, rồi nói với bọn họ một tiếng: “Lát nữa tôi muốn đi ra ngoài một chuyến, mọi người cũng có thể về nghỉ ngơi đi. Đợt hàng đầu tiên đã được vận chuyển bình thường, hôm nay chúng ta không cần phải quá khẩn trương.”

Nói xong, cô còn lưu lại một câu: “Có việc gì thì cứ gọi điện thoại.” sau đó liền xách theo túi rồi rời đi.