Chương 33: Đánh lui

Thiết Đoàn ngoại trừ Thương Vũ Luyện Khí tầng 3 và 1 huynh đệ khác Luyện Khí tầng 4 đỉnh ra thì tất cả đều phải gia nhập quân đội của Hoàng triều, nhưng như vậy cũng tốt ít ra còn có người trông nhà a, có thế lực bị ép gia nhập quân đội không có nấy 1 bóng người nào ở nhà cả. Có đôi khi, tu luyện cũng là 1 loại bi ai, ra chiến trường gϊếŧ địch mặc dù vinh quang nhưng lại chẳng biết được là lúc nào sẽ đi gặp cụ tổ a...Lại nói tiếp, thành chủ cũng không bắt các thế lực phải tách ra, chỉ cần gϊếŧ địch, gϊếŧ địch và gϊếŧ địch, gϊếŧ càng nhiều địch, đó chính là đại công. Thiết Đoàn có 96 người gia nhập, số lượng cũng là ở mức gần cuối, so với các thế lực lớn mạnh khác có gần 200 300 thậm trí là 400 500 người thì lại chẳng tính vào đâu cả.

Sau khi đăng kí thân phận, các thế lực đều được phân 1 trang viên cỡ nhỏ, cũng chẳng đủ cho mỗi người 1 phòng mà tất cả đều ở chung với nhau. Thiết Đoàn được phân công theo lệnh của 1 vị đô đốc tên là Mã Phong đến từ Hoàng triều. Người này thực lực rất mạnh, đã ẩn dấu tu vi, trừ phi là bộc phát nếu không thì hệ thống cũng không thể nào đo được chỉ số sức mạnh của vị đô đốc này. Có 1 điều bất ngờ là trang viên mà Thiết Đoàn được phân lại gần với trang viên của Tiêu Dao các, Đại Vũ chính là người phát hiện ra. Sau khi âm thầm điều tra thì biết được người của Tiêu Dao các có gần 150 người, kẻ đứng đầu tên là Tiêu Chiến, thực lực có lẽ không dưới Hắc Đản bang chủ ngày trước, ngoài ra còn có hơn 20 võ giả Trúc Cơ cảnh cao thấp không đều và trên trăm Luyện Khí cảnh. Đây chính là thực lực của Tiêu Dao các. Mặc dù tức giận nhưng Bảo Thành cũng không dám đi khiêu chiến người ta, mà Hoàng triều cũng cấm đánh nhau.

Tất cả đều được nghỉ ngơi cho đến 2 ngày sau, Ma Đao hoàng triều đột nhiên tấn công, tất cả bắt đầu ra trận gϊếŧ địch lập công. Thiết Đoàn cũng không ngoại lệ, chỉ có điều thực lực không quá mạnh nên được phân đến vị trí có kẻ địch khá yếu. Điều làm Khôi Vũ bất ngờ là các huynh đệ cũ trong Thiết Đoàn và Bảo Đà bang mới gia nhập lại khá đoàn kết, chắc có lẽ là do bọn họ cùng tu luyện 1 công pháp nhất định. Nhìn đám người của các thế lực khác cũng đủ hiểu, mặc dù số lượng và chất lượng hơn hẳn Thiết Đoàn nhưng ai cũng bo bo giữ mình, nếu như đồng đội gặp phải vây công, trừ phi là nguy hiểm đến tính mạng nếu không cũng chả ai giúp đỡ ai. Còn Thiết Đoàn thì khác, các huynh đệ hợp sức lại chiến đấu với kẻ địch, kẻ địch mạnh thì vây công hoặc tách chúng ra để dễ bề tiêu diệt.

Ngoài ra, điều làm Khôi Vũ khó xử là các huynh đệ còn thay phiên bảo vệ mình, không cho Khôi Vũ chiến đấu. Kể cả các huynh đệ mới gia cũng đồng ý với việc này, không ai có dị nghị gì. Tất nhiên, nếu có huynh đệ bị thương thì Khôi Vũ sẽ lập tức xuất thủ trị thương, không để ai phải hi sinh vô ích cả.

Tất cả những điều này đều được Mã Phong đô đốc thu hết vào tầm mắt. Mới đầu Mã Phong còn có chút khinh thường Khôi Vũ vì tưởng đó là công tử bột nhà nào đang bo bo giữ mình, thì ra là 1 đan sư chuyên trị thương. Hơn nữa hiệu suất gϊếŧ địch của họ còn cao hơn các thế lực khác 1 chút điều này cũng khiến cho Mã Phong âm thầm để ý Thiết Đoàn nhiều hơn.

Trận chiến kéo dài gần 1 ngày mới kết thúc, Ma Đao hoàng triều sau khi hao tổn binh lực cùng với Duệ Kim hoàng triều liền rút lui về đại bản doanh. Có sự giúp đỡ của các thế lực trong Quán Thủ thành, thế trận liền cân bằng. Chẳng qua là các thế lực gần như cũng bị thiệt hại nặng nề, ai ai cũng chán nản. Duy chỉ có Thiết Đoàn là không có người tử thương, mặc dù chiến đấu có chút mệt mỏi nhưng tinh thần không hề bị sa sút.

Lại nói, trong lúc Khôi Vũ trị thương cho 2 huynh đệ, bất ngờ cả 2 đều đột phá. Vốn dĩ cả 2 đều là Luyện Khí đỉnh phong, trải qua trận chiến vừa rồi đã tích lũy được không ít, lúc này Khôi Vũ trị thương lại đột phá trong bất ngờ. Đây là thành quả tu luyện của bọn họ nhưng mọi người đều lại nghĩ đây là do Khôi Vũ trợ giúp. Hơn nữa 2 người vừa đột phá đều là người của Bảo Đà bang cũ cho nên hiện tại Thiết Đoàn gần như là đồng lòng không ai có dị nghị gì thêm cả.

Mặc dù ai cũng quy công lao cho mình nhưng Khôi Vũ lại nghĩ, 2 huynh đệ vừa đột phá kia công lao phần nhiều là do tu luyện công pháp Thiên Ngưu kết hợp với thực chiến mới nhanh chóng giúp họ đột phá. Tất nhiên, cả 2 người đột phá Trúc Cơ cảnh liền mang đến cho tu vi của Khôi Vũ tăng trưởng thêm 1 ít. Khôi Vũ có thể cảm giá được bản thân sắp đột phá Trúc Cơ cảnh tầng 7 rồi, rất nhanh sẽ thôi....

2 tháng sau, sau khi giằng co không dứt 2 bên đều bất phân thắng bại, binh lực cùng lương thực của Ma Đao hoàng triều cuối cùng cũng cạn kiệt, rút lui là điều không cần phải bàn cãi gì. Mà thực lực của Thiết Đoàn thì lại tăng trưởng lên 1 mảng lớn, chỉ có điều lại có 3 huynh đệ tử thương, bọn họ bị 1 cao thủ Trúc Cơ cấp cao 1 chiêu gϊếŧ chết khiến cho Khôi Vũ không kịp phản ứng. Cũng may sau khi gϊếŧ 3 người của Thiết Đoàn, cao thủ Trúc Cơ đỉnh đó liền bị cao thủ Hoàng triều ra tay tiêu diệt, coi như báo thù cho 3 huynh đệ đã khuất. Mà Khôi Vũ lại có thể cảm giác được là có người đang âm thầm giúp đỡ mình.

Sau lần ra trận này, thực lực của Thiết Đoàn đại tăng, Khôi Vũ thuận lợi tiến vào Trúc Cơ tầng 8, Thiết Mục thì đột phá Trúc Cơ tầng 6, còn Bảo Thành thì đột phá Trúc Cơ tầng 5. Bất ngờ nhất là Đại Vũ, tên này không ngờ lại đột phá 2 tiểu cảnh giới nhỏ, hiện tại đã là Trúc Cơ tầng 3 sánh ngang với các huynh đệ Trúc Cơ tầng 3 trước đó.

Mà 2 tháng này, thông qua vòng quay may mắn Khôi Vũ quay vào 1 lần mất lượt, còn lần thứ 2 thì lại quay trúng 1 bảo vật nghịch thiên. Khôi Vũ dự định sau khi trở về sẽ cho Thương Vũ dùng thứ đồ đó.

Nhưng trước khi trở về cần phải đến phủ thành chủ, tất cả các thế lực tham gia chiến đấu lần này đều được ban thưởng, chẳng qua là thế lực nhỏ bé như Thiết Đoàn phần thưởng cũng chẳng được bao nhiêu. Tham gia nhận thưởng cũng coi như là đến góp vui vậy.

Phủ thành chủ khá là rộng, so với quy mô của Thiết Đoàn có thể nói là rộng gấp 10 lần. Chỉ có điều, Khôi Vũ nhìn dáng vẻ của phủ thành chủ này có chút quen, dường như đã gặp ở đâu rồi thì phải nhưng trong nhất thời lại không nhớ ra.

Thế lực nhỏ như Thiết Đoàn ở Quán Thủ thành có rất nhiều, nhưng được mời đến phủ thành chủ thì chỉ có 1 mình Thiết Đoàn mà thôi. Hơn nữa số lượng cũng được hạn chế, chỉ cho phép 5 người mà thôi. Ngoài Khôi Vũ và Thiết Mục thì Bảo Thành cũng muốn đi, ngoài ra Đại Vũ và 1 huynh đệ khác cũng được Thiết Mục cho đi theo để mở rộng kiến thức. Điều khiến nhóm Khôi Vũ bất ngờ hơn cả là Tiêu Dao các vậy mà lại không được mời đến dự tiệc, vậy thì sao Thiết Đoàn lại được nhắc tên. Sau khi tiến vào phủ thành chủ, phần lớn các thế lực lớn đều chỉ trỏ về Thiết Đoàn, gần như không ai có ấn tượng gì về thế lực này.

Lát sau, thành chủ đã xuất hiện, là 1 nam tử trẻ tuổi, Khôi Vũ tò mò không biết người này là công tử bột ăn bám cha mẹ để leo lên chức thành chủ hay là tuổi trẻ thiên tài đây. Nhưng mà, tên này quen quá, hình như là đã từng gặp qua rồi. Càng ngày Khôi Vũ càng thấy vị thành chủ trẻ tuổi kia quen mắt nhưng lại không nhớ cụ thể là đã từng gặp ở đâu. Chắc có lẽ cỗ thân thể này đã từng gặp trước khi linh hồn Khôi Vũ xuyên không đến đây.

Đằng sau thành chủ là 4 vị đô đốc đi phía sau, đây cũng chính là người đến từ phía Hoàng triều, kể cả thành chủ và 4 vị đô đốc, Khôi Vũ không nhìn ra bất luận 1 chút khí tức nào cả. Ít nhất cũng là Kim Đan cảnh cường giả.

Chỗ ngồi của Thiết Đoàn ở phía tít cuối đại điện, vì là thế lực nhỏ bé nên Khôi Vũ cùng Thiết Mục không ai có dị nghị gì cả, được tham dự ở 1 nơi như thế này cũng đã là vinh hạnh lắm rồi, đám người Bảo Thành, Đại Vũ cũng là như thế.

"Cảm tạ các vị đã cùng bổn thành chủ góp công sức chống lại kẻ địch. Lần thắng lợi này bổn thành chủ nhất định sẽ báo cáo lên Thánh Hoàng, cầu Lục Hoàng luận công ban thưởng. Tất nhiên, công sức lớn nhất vẫn là nằm ở 4 vị Đô Đốc..." - Thành chủ đứng lên hô thật lớn trước đại điện.

"Thành chủ quá lời, đó là bổn phận của chúng ta..."

"Đúng vậy, đúng vậy..."

Các thế lực lớn cũng ra sức lên tiếng, mặc dù muốn nhưng không ai dám lên tiếng đòi phần thưởng, nói đùa sao, thứ bọn họ chặn đánh chỉ là binh tôm tướng tép mà thôi, phần nhiều là cổ vũ sĩ khí cho quân đội của Hoàng triều...