Chương 14: Luyện Khí đỉnh

"Nhưng ta có biết tên đại ca là gì đâu!" - Khôi Vũ bĩu môi nói.

"Ta tên Thiên Hàn..."

"Thì ra là Hàn ca, giờ mới được biết tên của ca."

"Đừng đánh trống lảng, ta vẫn chưa quên chuyện vừa rồi đâu..." - Thiên Hàn nghiêm giọng nói, tay còn không quên nâng cằm Khôi Vũ lên.

"Vậy phải tính làm sao đây, ta lỡ giúp tông chủ trị thương mất rồi..."

"Thôi được rồi để ta đi tiễn lão già đó 1 đoạn về chầu tổ tiên..." - Thiên Hàn xoay người đứng dậy.

"Ấy không được, làm vậy không ổn đâu..." - Khôi Vũ nghe thấy thế thì hoảng hốt vội vàng nắm chặt lấy tay Thiên Hàn không cho đi.

"Có gì không ổn, diệt cả Kim Khấu tông này đi là không ai làm phiền nhóc con nhà ngươi nữa..."

"Thật sự không được mà...à đúng rồi, tất cả là do kẻ đã điều khiển đám yêu thú tấn công tông môn, nếu có diệt hì kẻ đó mới cần diệt..."

Khôi Vũ khóc thét khi tên Hàn chết bầm này lại đòi đi diệt cả tông môn, mãi mới lôi ra được lí do, chậm 1 chút nữa là tại mình mà cả tông đi vào họa diệt vong. Thiên Hàn túm lấy người Khôi Vũ mà nhấc bổng lên hằm hằm nói.

"Tưởng ta là đứa trẻ lên ba sao, sao phải giúp cái tông môn nho nhỏ này, còn nữa, biết điều thì đúng 7 ngày phải trị thương cho ta, nếu không thì đừng trách..."

Để lại Khôi Vũ ngây ngất trong phòng, Thiên Hàn véo má 1 cái rồi đột nhiên biến mất như chưa từng xuất hiện vậy. Khôi Vũ bất đắc dĩ thở dài 1 hơi rồi nhảy lên giườn lăn đùng ra ngủ. Dù gì thì cũng không làm được gì, nên không cần phải suy nghĩ nhiều cho nó mệt thân ra.

Hai ngày sau, đám yêu thú lại tấn công đợt thứ 2, làn này số lượng vẫn không hề ít đi, thậm chất lượng còn cao hơn cả lần trước, hầu hết đám yêu thú cấp 2 đã chiếm gần 1 nửa, mà đám đệ tử ngoại môn như Khôi Vũ mà gặp yêu thú cấp 2 thì hoàn toàn chỉ có con đường chết.

Dĩ nhiên, Khôi Vũ đã chuyển đến ở cùng với Hạ Tuấn nên vấn đề an toàn vẫn được đảm bảo, đám đệ tử ngoại môn và nhất là đệ tử tạp vụ thì không có may mắn như vậy. Gần như đệ tử tạp vụ đều bị tử thương, đệ tử ngoại môn cũng chiếm đến 1 nửa.

Mà Khôi Vũ có nhiệm vụ trợ giúp Kim Huyền nên không thể ra tay quá nhiều, nếu không sẽ không có sức lực. Mà đám đệ tử được Khôi Vũ giúp thì vô cùng cảm kích, trong đó cũng không thiếu đệ tử nội môn bị thương nghiêm trọng mà đan dược cũng không thể giúp được.

Những đệ tử này cũng chính là tương lai của tông môn, Kim Huyền dù muốn nhưng cũng không thể hoàn toàn chiếm dụng Khôi Vũ được, nếu không căn cơ của tông môn sẽ bị tổn hại mất.

Trong suốt quá trình bị đám yêu thú vây công, Khôi Vũ giống như là đấng cứu thế vậy, chỉ cần là thương thế không thể dùng đan dược chữa được thì đều sẽ nhờ Khôi Vũ. Đám đệ tử trong Kim Khấu tông ai ai cũng sùng bái năng lực tuyệt vời của Khôi Vũ.Tất nhiên trong 2 ngày này Khôi Vũ đều giúp Kim Huyền chữa trị thêm 2 lần nữa khiến Kim Huyền thoải mái không thôi. Biết không thể cứ ăn không của Khôi Vũ, Kim Huyền bèn thưởng cho Khôi Vũ 1 bình 10 viên Hạ Linh đan.

Lúc đầu Khôi Vũ còn chê bai thứ này vô tác dụng với mình nhưng ngay sau đó hệ thống lại nhắc nhở, mỗi khi trị thươn cho Kim Huyền hay Thiên Hàn bị kiệt quệ sức lực thì có thể uống 1 viên Hạ Linh đan, đảm bảo có thể tiếp tục trị thương ngay tức thì.

Khôi Vũ sau khi biết được công dụng của Hạ Linh đan này thì rối rít cảm tạ tông chủ, có Hạ Linh đan trong tay thì có thể đối phó được với tiểu Hàn Hàn kia rồi.

Ôm hôn thắm thiết bình đan dược 1 hồi lâu, cuối cùng Khôi Vũ mới cất nó vào không gian bản, chứ để ngoài thì không yên tâm lắm, nhỡ mà làm mất hay ai đó trộm mất thì Khôi Vũ sẽ khóc thương nó 1 tuần liền.Ngày tiếp theo, Thiên Hàn tự động mò đến cửa, mặc dù chữa trị cho Kim Huyền có chút mệt lả, nhưng nhờ Hạ Linh đan, Khôi Vũ vẫn trị thương tiếp cho Thiên Hàn. Chẳng qua vẫn giống như lần trước, sau khi kết thức việc chữa trị thì Khôi Vũ lăn ra ngủ lúc nào không hay.

Sáng hôm sau tỉnh dậy thì không thấy người đâu cả, cũng may là còn biết đắp chăn cho mình để không bị cảm lạnh, nếu không là Khôi Vũ đào cả 18 đời tổ tông nhà tiểu Hàn Hàn ra mà chửi bới xỉa xói rồi.

Ngày thứ 10 tính từ lúc đám yêu thú bắt đầu vây công, đã bắt đầu xuất hiện yêu thú cấp 3, đại trưởng lão Lục Xương 1 lần nữa xuất hiện. Lần trước ra tay cũng là vì làm rõ tình hình của đám yêu thú kia, sau đó thì Lục Xương lại giao cho đám đệ tử cùng trưởng lão.Nhưng lần này đối phương lại tiếp tực phía ra yêu thú cấp 3, tuy chỉ là yếu nhất trong cấp 3 nhưng vẫn không thể khình thường được.

Chẳng cần biết là thực lực của đại trưởng lão ở mức độ nào, nhưng vừa ra tay đã khiến đầu yêu thú cấp 3 cầm đầu kia bị thương mất đi sức chiến đấu. Vì để điều tra nên không thể gϊếŧ nó mà bị đại trưởng lão đưa đi. Sau đó, đám yêu thú còn lại cũng chỉ là đưa đồ ăn.

Tuy nhiên, lần này Khôi Vũ lại gặp 1 chuyện khá bất ngờ. Nhiệm vụ mà hệ thống đặt ra phải hạ được 10 người vẫn chưa hoàn thành kia thì bất ngờ lại có tiến triển. Trong lúc trợ giúp 1 đệ tử ngoại môn bị thương quá nặng, người đó lúc đầu vẫn còm tỉnh táo, nhưng khi Khôi Vũ vừa chạm vào người liền ngất đi.

Chính vì vậy mà nhiệm vụ lại có tiến triển, Khôi Vũ thấy thế liền tiếp tục với những người tiếp theo. Mặc dù có chút thất đức nhưng cũng không phải là lấy mạng của họ, phải thu 1 chút lợi tức chứ.

"Đinh! Hoàn thành nhiệm vụ hạ 10 người, kí chủ nhận được 1 giọt linh dịch, tinh điểm +5"

Khôi Vũ lườm hệ thống 1 cái rồi nâng niu 1 giọt linh dịch kia, đây vốn dĩ là đồ của mình mà lại còn phải mất công kiếm lại. Khôi Vũ lấy lí do mệt mỏi bèn nhanh chân chạy về phòng, không nhịn được mà lôi giọt linh dịch quý báu kia ra. Sau khi hỏi han kĩ lưỡng, Khôi Vũ mới đổ vào mồm bắt đầu luyện hóa. Năng lượng bên trong linh dịch quả nhiên là mạnh hơn máu của Cự Sinh Thú. Khôi Vũ vốn dĩ mới bước vào Luyện Khí tầng 7 không bao lâu thì trong chớp nhoáng đã thăng cấp đến tầng 8 rồi tầng 9 và dừng lại ở tầng 9 đỉnh.

Khôi Vũ lại còn tưởng là sẽ đột phá 1 phát đến Trúc Cơ cảnh luôn, ai ngờ lại bị kẹt lại luôn. Dù vậy thì cũng không buồn chút nào, đạt đến nửa bước Trúc Cơ cảnh cũng coi như có 1 chút thực lực rồi, không đến nỗi bị kinh thường a.

Tất nhiên, do tác dụng của kĩ năng ẩn thân nên đám người Hạ Tuấn lại chỉ nhìn được cảnh giới của Khôi Vũ là Luyện Khí tầng 6 mà không phải là tầng 9 đỉnh. Nhưng dù vậy thì Khôi Vũ cũng không định nói ra mà giữ lại để phòng ngừa bất trắc.

Ngày thứ 17, Khôi Vũ đã hoàn toàn trị khỏi hẳn cho Kim Huyền, đám yêu thú dù có nhiều đến đâu thì cuối cùng cũng có hạn, mà tông chủ cũng đã khỏi hoàn toàn, việc đối đầu với kẻ địch không còn là khó khăn.

Dù vậy nhưng lại chưa thể tìm ra được tung tích của phản đồ, dù có diệt được đám yêu thú nhưng tông môn chắc chắn vẫn chưa được yên ổn /Ba ngày sau khi Kim Huyền được chữa trị khỏi hẳn, đám yêu thú bất ngờ tấn công kịch liệt vào tông môn, lần này có đến gần 10 đầu yêu thú cấp 3. Cũng may thực lực cũng chỉ là tầng 1. Điều đáng ngờ là lại có 1 kẻ lạ mặc đứng dẫn đội, kẻ này toàn thân trùm kín, thực sự là Kim Huyền không nhận rõ là ai.

Chẳng qua chỉ là 10 đầu yêu thú cấp 3 này thì Kim Khấu tông vẫn có thể ung dung chống đỡ, hơn nữa còn chẳng cần đại trưởng lão ra tay thì cuộc chiến đã cân bằng rồi. Mấu chốt là ở kẻ lạ mặt kia, không ngờ lại có thực lực ngang với đại trưởng lão. Chỉ cần đại trưởng lão ra tay thì đều sẽ bị kẻ này cản lại khiến cho cuộc chiến trở nên căng thẳng hơn.

Khôi Vũ ở bên cạnh Hạ Tuấn cũng hít 1 hơi thật lớn, cuộc chiến này đúng là bản thân không thể nào tham dự vào, sơ sểnh 1 cái là sẽ bị hệ thống bỏ rơi đi tìm kí chủ mới ngay.