Chương 16: Chúc hai người một đêm vui vẻ

Tiêu Lâm không khỏi cay đắng trách Mộc Lam Kha, hợp đồng vừa ký không thể xảy ra biến cô gì. Mặt ông ta cười cười lấy lòng Trần Viễn:

"Không ngờ Mạc tiểu thư lại là bạn của Trần tổng, nếu cô ấy nói sớm thì tôi đã tiếp đón cô ấy nồng hậu hơn. Kỳ thực tôi thấy Mạc tiểu thư liền biết cô ấy chắc chắn không đơn giản." Tiêu Lâm nói xong mọi ánh mắt dồn vào ông ta đều là ánh mắt khinh bi, vừa rồi còn muốn "ăn" cô gái đó cơ đấy. Nhưng cơ bản mọi ánh mắt đều được giấu kỹ càng.

Trần Viễn cười cười: "Một người bạn mà thôi, tuy nhiên Mạc tiểu thư rất khiêm tốn tốt bụng, mong mọi người ở đây chiếu cố cô ấy một chút."

Lời vừa nói xong người cũng đi mất, Tiêu Lâm cuối cùng cũng cảm nhận rõ cảm giác từ quỷ môn quan trở về, ông ta lôi Mộc Lam Kha vào phòng nghỉ chất vấn.

------------------

Bên ngoài Mạc Dũ Kỳ đã ổn định tinh thần thì chị Hoa liền tấn công: "Nói, em quen vị kia lúc nào. Đến mức uống rượu thay rồi đó, em lại làm gì sau lưng chị." Chị Hoa thực sự không ngờ tới hôm nay lại được chứng kiến cảnh nghệ sĩ nhà cô có người bảo vệ.

"Em không quen anh ấy, có lẽ là ra tay tương trợ mà thôi." Mạc Dũ Kỳ rầu rĩ, tuy vậy cô vẫn mơ hồ cảm nhận được một chút đáp án, chỉ là đáp án kia quá khó tin.

"Phi, có quỷ mới tin em. Về tốt nhất giải thích rõ một chút với chị, có gì chị còn kịp trở tay được..."

Bạc Mộng Hoa còn muốn nói nhiều nữa, nhưng người trong cuộc liền bước ngoài đứng trước mặt họ. Trần Viễn nha, ông chủ Tinh Khải, nếu để ý nghệ sĩ nhà cô thì cô cũng muốn cho phép haha.

Trần Viễn đứng trước mặt hai người họ, ung dung đút tay vào túi quần: "Mạc tiểu thư có tiện nói chuyện một lát không, có người rất muốn gặp cô Mạc đây."

"Chỉ là...." Bạc Mộng Hoa muốn lên tiếng một chút nhưng liền bị chặn họng. "Quản lý Bạc đúng không, chút nữa sẽ có người đưa Mạc tiểu thư về nhà an toàn."

Anh ta vừa nói vừa cười, nhưng chắc chắn không cho phép cãi lời. Bạc Mộng Hoa nhìn về Mạc Dũ Kỳ, thấy cô gật đầu mới an tâm rời đi.

"Mời cô đi theo tôi." Trần Viễn nói xong liền xoay người đi, lúc này Mạc Dũ Kỳ vẫn còn mơ hồ về đáp án của mình, cô có chút chờ mong, bởi vì cô biết Trần Viễn là bạn thân của Tần Thâm.

Trần Viễn dẫn cô đi qua bể bơi vòng ra sau đại sảnh khách sạn, ở đây có một khu nghỉ dưỡng riêng, tránh sau những ồn ào tiền sảnh. Cả quá trình hai người không nói gì.

Trần Viễn khá bất ngờ trước sự bình tĩnh của cô, xong anh cũng lý giải được tại sao Tần Thâm để ý cô gái này, cô không giống những cô gái khác. Nếu là họ thì đã sớm nhào vào lòng anh từ lâu.

Đến sảnh căn hộ nhỏ cô liền thấy có vài vệ sĩ đứng trước cửa, họ cúi đầu cung kính khi thấy Trần Viễn. Anh ta dẫn cô lên một phòng duy nhất của tầng hai.

"Người bên trong muốn gặp cô, tôi tới đây thôi. Chúc hai người một đêm vui vẻ!" Trần Viễn huýt sao rời đi, anh chỉ đơn giản nghĩ Tần Thâm muốn ăn thịt sau nhiều năm ăn chay mà thôi, không hề có tình cảm trong này, mà câu nói này làm Mạc Dũ Kỳ đỏ mặt xấu hổ.

Cô cỏ cửa ba tiếng, sau đó vặn nắm cửa tiến vào.