Chương 12: Bị ngâm nước

Hôm sau Mạc Dũ Kỳ đến phim trường đã là 9h sáng, một vai phụ không có nhiều cảnh quay như vai chính nên cũng nhàn hạ hơn. Cảnh quay hôm nay sẽ là nữ phụ bị nữ chính đẩy xuống hồ do nữ phụ cố gắng tiếp cận nam chính.

Mộc Lam Kha một thân trang phục giản dị chuẩn bị, nhìn thấy nhân vật của Mạc Dũ Kỳ tinh xảo lộng lẫy liền khó chịu trong lòng. Cô ta biết Mạc Dũ Kỳ rất xinh đẹp, cô ta sợ nhất chính là cư dân mạng đặt hai người họ lên bàn cân so sánh.

Cảnh đẩy xuống nước trôi qua dễ dàng, cả hai đều thể hiện tốt khiến đạo diễn Hồng hài lòng gật đầu. Đến đoạn tiếp theo chính là nữ phụ ngâm mình xuống nước bám vào bờ, nữ chính cúi người xuống mỉa mai nữ phụ. Qủa nhiên đúng như tất cả mọi người dự đoán, Mộc Lam Kha lại khó qua cảnh này,

"Mộc Lam Kha, cô đang diễn tốt đừng để đột nhiên mất phong độ như vậy!"

Đạo diễn Hồng biết rõ tình hình, giọng nói lạnh lùng vang lên cảnh cáo. Chỉ là Mộc Lam Kha mặt dày không biết sợ, thoái thác lý do.

"Đạo diễn là do tôi nhất thời quên thoại nên lúng túng, chúng ta làm lại tôi nhất định sẽ diễn tốt."

Mà Vũ Mặc nhìn một màn này cũng ngứa mắt, nhà đầu tư bộ phim lại là Tiêu Lâm, bọn họ thực sự không dám đắc tội. Toàn bộ nhân viên cũng thầm khinh bỉ Mộc Lam Kha, ngọc nữ quốc dân gì chứ, rõ ràng là một ả đào dựa hơi nam nhân.

"Được, chuẩn bị." Mọi may quay vào vị trí, Mạc Dũ Kỳ cả người ngâm trong nước, tuy rằng trời vào thu chưa tới mức lạnh, nhưng nước ở hồ này bình thường đã mát, giờ đây có chút lạnh. Tay chân của cô cũng đã nhũn ra vì ngâm nước lâu.

Khi đạo diễn hô một tiếng, lập tức màn hình quay vào khuôn mặt không thể tin được của nữ phụ, sau đó là một ánh mắt căm ghét của một vị tiểu thư đanh đá. Chỉ một ánh mắt nhưng lại khiến đạo diễn liên tục hài lòng gật đầu, nhân viên xem hai người diễn cứ tưởng là thật, vì ánh mắt đó thực sự ẩn chứ thù hận với đối phương.

Mộc Lam Kha nhìn thấy cô diễn tốt như vậy liền tức giận, cô ta càng diễn hỏng thì sẽ càng chứng tỏ Mạc Dũ Kỳ diễn xuất tốt hơn cô ta. Vì thế cắn răng làm thật tốt để qua cảnh này.

" Cắt! Tốt lắm, mấy cô mau đỡ Dũ Kỳ lên!" Đạo diễn Hồng khoát tay với nhân viên, ông ta không muốn để cô bệnh khiến tiến độ quay bị hoãn. Qua mấy ngày làm việc, ông ta vô cùng hài lòng với nữ diễn viên này.

Những cảnh sau đều đại khái là nữ phụ kêu oan ức với nam chính cùng những người trong sảnh, nhưng nữ chính tâm cơ bày ra bộ dạng đáng thương khiến mọi người tin cô ta. Còn nữ phụ bị đối xử như vậy liền dùng ánh mắt hận thù cùng cam đoan nhất định báo thù về phía nữ chính, sau đó nhìn nam chính với ánh mắt đau thương chạy ra ngoài. Mọi cảnh đều qua một lượt, các diễn viên hôm nay đều được nghỉ sớm.

"Được rồi mọi người, hôm nay tới đây thôi." Đạo diễn Hồng vừa dứt lời thì toàn đoàn phim hô lên, ít khi họ được nghỉ sớm nên trên mặt ai cũng hăng hái cười.

Đúng lúc cô cùng Cố An định rời đi thì đạo diễn Hồng gọi mấy diễn viên hôm nay quay tới: "Đúng rồi tối nay phía công ty nhà đầu tư có một bữa tiệc nhỏ, đoàn chúng ta cũng được mời. Tiêu tổng đã cố ý căn dặn những người hôm nay quay đều nên tới, cũng là tốt cho các vị thôi. Tối nhớ đúng giờ."

Bữa tiệc của công ty tên họ Tiêu đó sao, Mạc Dũ Kỳ nghĩ thầm.