Chương 2

Tô Yểu cúi đầu chơi Candy Crush Saga, cô đã chơi rất nhiều trò chơi nhưng chỉ có Candy Crush Saga mới có thể tồn tại từ điện thoại này đến điện thoại khác của cô, khi nhàm chán thì chơi trò này để tiêu khiển là tốt nhất.

Lưu Di ngẩng đầu, nhìn thấy một bóng dáng màu trắng tiến vào. Cô ấy chạm khuỷu tay vào Tô Yểu: “Tô Mạn tới rồi.”

“Cô ta tới không phải là chuyện bình thường sao.” Tô Yểu không quan tâm, không tới mới kỳ lạ.

“Ôi trời, không biết hôm nay có xảy ra chuyện xấu gì hay không.” Lưu Di khẽ thở dài.

Tô Yểu và Tô Mạn là hai chị em nhưng lớn lên hoàn toàn khác nhau, người thì cao gầy kiều diễm, người thì điềm đạm thanh thuần, một người tuyến ba, một người tuyến trên, bình thường cũng không đồng thời xuất hiện nên chẳng ai nghĩ đến chuyện hai người là chị em.

Huống hồ lúc Tô Mạn ra mắt là giẫm lên địa vị của Tô Yểu. Khi đó, Tô Yểu vào giới giải trí được ba năm, quay một bộ phim chiếu mạng thanh xuân vườn trường, gây được tiếng vang nhỏ. Sau đó, Tô Mạn nổi tiếng trên mạng dựa vào một video phong cách thanh thuần vườn trường.

Cái này cũng không có gì, ai cũng có thể quay video phong cách vườn trường nhưng sau đó Tô Mạn lại hết lần này đến lần khác phát bản thảo so sánh với Tô Yểu. Điều này trực tiếp kéo một người nghiệp dư trở nên nổi tiếng. Không lâu sau, cô ta ký hợp đồng với công ty giải trí lớn nhất trong giới, Truyền thông Chúng Ngu.

Thời điểm đó, Lưu Di còn nghĩ Tô Mạn là ai mà hậu thuẫn sau lưng lớn như vậy, một người nghiệp dư làm sao có nhiều khả năng để phát bản thảo như vậy, còn chưa ra mắt đã ký hợp đồng với Truyền thông Chúng Ngu.

Khi Tô Yểu nói cô ta là em gái của cô, Lưu Di sợ đến ngây người. Cô ấy nghĩ thầm rằng là em gái cũng không thể giẫm lên chị gái như giẫm hạt bụi vậy chứ? Tô Yểu hào phóng như vậy sao?

Nhưng sau khi biết được tình hình nhà Tô Yểu, cô ấy không nói nên lời, ai bảo Tô Yểu xui xẻo như vậy, có một cặp bố mẹ trái tim lệch lạc, một trái tim hoàn toàn hướng về Tô Mạn, bỏ tiền cho Tô Mạn để cho cô ta bước lên vị trí của Tô Yểu, không thèm để ý đến người chị như cô, thật sự là thương tâm.

Lưu Di nhìn Tô Yểu một cái, lại thở dài, cô ấy là người ngoài còn cảm thấy thương xót.

Tô Yểu thành công vượt qua một cửa ải, ngẩng đầu nhìn Lưu Di: “Chị Lưu, tối nay chị đã thở dài mấy lần rồi, thường xuyên thở dài sẽ dễ thành nếp nhăn.”

“Em đó, không tim không phổi, Hoàng đế chưa vội, thái giám đã gấp, hừ hừ, ai là thái giám chứ.” Lưu Di vừa tức vừa bất đắc dĩ.

“Chị Lưu, chị chú ý nhiều một chút, nói không chừng lát nữa em lại lên hot search.” Ý của Tô Yểu không phải tự nhiên lên hot search mà là bị Tô Mạn kéo lên.



Từ khi Tô Mạn ra mắt tới nay, chỉ cần hai người xuất hiện cùng một chỗ thì tên của hai người nhất định sẽ xuất hiện trên cùng một hot search.

Lúc ban đầu còn có người nói Tô Mạn cọ nhiệt cô, nhưng đến bây giờ, khi Tô Yểu vẫn đang giậm chân tại chỗ ở tuyến ba thì Tô Mạn nhờ tài nguyên của nhà họ Tô nên sắp bước vào hàng ngũ tuyến đầu, cho nên giờ người ta chỉ nói cô cọ nhiệt cô ta.

Tô Mạn ra mắt hai năm, cũng đã đứng vững trong giới giải trí nhưng vẫn giẫm đạp cô ở khắp mọi nơi, nóng lòng muốn cô rút khỏi giới giải trí. Thậm chí cô còn hoài nghi kiếp trước có phải mình gϊếŧ cả nhà Tô Mạn hay không, cho nên kiếp này mới làm chị gái của Tô Mạn.

Nhưng bà nội còn ở nhà họ Tô, có một số việc, bà không quan tâm đến, coi như là nhiệt độ miễn phí, cô còn không có tiền để lên hot search, hắc hồng* thì cũng là nổi tiếng đấy thôi.

*Hắc hồng: nổi tiếng bằng những tin tức xấu, scandal.

Những hot search này Tô Yểu không có cách nào để thay đổi tình thế, cũng lười để ý, cô chỉ muốn tìm chuyện cho chị Lưu làm, để cô ấy đừng lại tiếp tục thở dài.

Người dẫn chương trình lên sân khấu nói rằng triển lãm đấu giá sắp bắt đầu.

Lúc này, Tô Yểu mới cất điện thoại, ngồi thẳng người, tầm mắt nhìn về phía trước, ánh đèn quá tối, nhìn không rõ, không biết anh ngồi ở đâu, chắc hẳn là hàng đầu tiên.

Cô không nhìn thấy người mình muốn nhìn mà đúng lúc Tô Mạn quay đầu lại, tầm mắt hai người chạm vào nhau.

Tô Mạn ngồi ở hàng thứ ba. Hôm nay tất cả minh tinh đều tập trung ở đây, chỗ ngồi cũng đại diện cho địa vị.

Tô Mạn mặc váy cưới màu trắng mỉm cười với cô từ xa, trong mắt toàn là sự đắc ý.

Hẳn là đắc ý, hai chị em cùng ở trong giới giải trí, một người vào giới năm năm mà vẫn còn ngồi ở hàng thứ bảy, mà người kia vào giới hai năm đã ngồi ở hàng thứ ba, quả thật là một chuyện nên đắc ý.

Tô Yểu thu hồi tầm mắt, đã trải qua nhiều rồi nên không còn ý nghĩa nữa, một chút xao động cũng không có.

Buổi bán đấu giá nhanh chóng được bắt đầu, Tô Yểu không có hứng thú với những vật phẩm ở trước, đến lúc đấu giá vật phẩm thứ sáu, Tô Yểu đã hơi mệt.